1 Thái giám tâm phúc của hoàng đế - Lưu Phúc cùng hai tiểu thái giám, đem theo thánh chỉ, chạy đến tẩm điện của Hoàng hậu - Vong Ưu Cung, cảnh tượng vô cùng vội vã.
2 Minh Tránh điện là nơi ở của Kim Thịnh vương triều sau khi bãi triều để xử lí công việc, phong cảnh thanh tịnh mà đẹp đẽ, thủ vệ rất nghiêm ngặt, bây giờ lư hương đang cháy bên trong tỏa ra mùi Huân hương (mùi cỏ thơm) khiến người ta an thần.
3 Nàng dung mạo như tiên, da thịt trắng hơn tuyết, xinh đẹp không tỳ vết, từ khi hắn không để ý lễ pháp lập nàng làm Hoàng hậu, những nữ nhân đã tiến cung từ trước đều mất đi sự sủng ái.
4 Ngón tay hắn theo cái cổ trắng nõn tinh tế, chậm rãi tiến vào lớp vải mỏng bên trong đến bộ ngực sữa , giọng nói đầy mị hoặc. Nhẹ nhàng hôn hàng mi của nàng, mắt nàng, hôn từng tấc da thịt trên ngũ quan tinh xảo của nàng.
5 Triệu Nguyên Thừa đuổi Tào Kim Linh rồi đi đến Vong Ưu Cung, chỉ thấy mấy cung nữ hầu hạ chính đang cẩn thận cầm bát cháo, khuyên Kỉ Khuynh Nhan dùng bữa sáng.
6 Một mĩ nhân như vậy, sắc đẹp của nàng quá chói mắt, quá rực rỡ, mọi thứ xung đều như mất đi ánh hào quang, vì muốn chứng tỏ năng lực của mình, hắn không ngần ngại dùng mọi biện pháp, làm cho tiểu sủng vật diễm lệ này hoàn toàn thần phục.
7 Kỉ Khuynh Nhan thấy tiểu thái giám ngây ngốc nhìn mình, liền giúp hắn phủi quần,“Nhớ rõ về sau thấy ta không cần phải quỳ, ta nhận không nổi. ”Nói xong, cười cười xoay người, mang theo Ngọc Điệp đi đến nơi khác trong hoa viên.
8 Gần sáng, tiếng chim Hỉ Tước kêu ngoài cửa sổ khiến Kỉ Khuynh Nhan tỉnh dậy, ách xì một cái, mệt mỏi duỗi lưng. Nhưng vừa mới mở mắt ra, đã bị người đứng trước mặt làm cho hoảng sợ.
9 Ở bên người nàng đã lâu Ngọc Điệp biết vị chủ tử này sợ nhất là nóng, hôm nay liền đem một chén hạt sen ướp lạnh cho nàng hạ nhiệt. Kỉ Khuynh Nhan lười biếng nằm ở trên giường liếc mắt nhìn chén hạt sen kia, không có khẩu vị, tiếp tục đọc sách.
10 Thấy nàng từ nãy đến giờ không nói gì, Tào Kim Linh kéo tay nàng, thân thiết nói: “Muội cũng đừng buồn, dù bây giờ Hoàng thượng không sủng ái chúng ta, thì về sau tỷ muội chúng ta làm bạn, đến khi già còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.
11 Khi Triệu Nguyên Thừa vội vàng chạy đến Vong Ưu cung, thái y lâu năm nhất, y thuật cao nhất đã ở bên trong. Hắn vẫy tay ý bảo lão thái y không phải quỳ, đi vào tẩm phòng Kỉ Khuynh Nhan, chỉ thấy nàng ngay ngắn nằm ở trên giường, sắc mặt trắng bệch, môi tím lại, như người bị trúng độc.
12 Không nghĩ tới nữ nhân thường an phận thủ thường này lại dám khiêu khích hắn, ý đồ hại chết Kỉ Khuynh Nhan. Theo như hắn biết, từ khi Kỉ Khuynh Nhan vào cung tới nay, là Tào Kim Linh thường xuyên đối nghịch với nàng chứ không phải là Tô Nhược Liên.
13 Hắn vẻ mặt bất cần, làm Kỉ Khuynh Nhan tức giận đầy bụng,“Hoàng thượng thật sự là lợi hại, hóa ra Kỉ Khuynh Nhan ta đã chịu nhiều lời chê bai của mọi người trong hậu cung rồi, nay Hoàng thượng lại cho ta cái danh hại nước hại dân, xem ra về sau ta sẽ sống không yên ở Kim Thịnh, chỉ sợ là khó khăn càng thêm khó khăn.
14 Trải qua Hồ lão thái y hết lòng điều dưỡng, Kỷ Khuynh Nhan cũng từ từ khôi phục lại tinh thần sung mãn. Đêm khuya ngày hôm đó, nàng uống canh dược bổ thân không bao lâu, ý thức liền từ từ mơ hồ, sách cũng lười đọc tiếp, nằm ở trên giường không bao lâu đã khép mắt ngủ thiếp đi.
15 Thời gian trước kia còn chưa làm làm Hoàng đế, hắn đã từng tới đây vài lần, nơi này sơn thủy hữu tình, sản vật phong phú, nổi tiếng nhất là cá và tôm trong hồ Mẫu Đan.
16 “ Ta nói đều là sự thật. ’’ Thấy nàng không nói, sợ nàng không tin hắn lại thêm một câu. Nàng đỏ mặt, sau khi lấy lại tinh thần mới phát hiện tư thế của mình và hắn vô cùng thân thiết, xấu hổ, tức giận, dùng sức dẫm cho hắn một cước, giẫy giụa thoát ra từ trong lòng hắn: ‘‘ Mọi người đang nhìn ta, ngươi.
17 “ Ta vừa tung ra chính là Đoạn phách phấn, cho dù võ công cao cường, thân thủ nhanh nhẹn, một khi tiếp xúc bột phấn này, nháy mắt sẽ bị mất mạng. ”“ Nhưng mà ngươi yên tâm, ta vừa cho ngươi dùng cây giải, chất lỏng của cây này là khắc tinh của Đoạn phách phấn, vừa rồi tung ra Đoạn phách phấn ngươi không cẩn thận hít phải một chút, chỉ cần nuốt cây giải nhiều hơn nữa, tĩnh dưỡng, thân thể chắc là không có gì trở ngại.
18 Kỷ Khuynh Nhan sau khi ra tay cũng phát giác mình dùng sức hơi lớn, thấy hắn cố nén đau, môi xanh tím, lại không lộ ra nửa phần tức giận ở trước mặt nàng.
19 “ Nàng có biết vì sao trong hậu cung có nhiều nữ nhân muốn bảo bối này như vậy không? Bởi vì nó không chỉ là một chuỗi vòng tay, còn đại biểu cho người phụ nữ mà đế vương yêu nhất …”“ Khi đó nàng đập vỡ nó, làm cho hạt châu rơi đầy đất, sau ta lại đem từng viên xâu lại.
20 Đại tướng quân Triệu Nguyên Duy trấn thủ Nam Cường, mang theo thân tín cùng ba ngàn quân tinh nhuệ, chiếu theo lệnh của Hoàng thượng, chậm rãi về tới kinh thành.