21 Khoảng thời gian tiếp theo, Hoa Thiên Cốt như ngây ngất, hoàn toàn chìm đắm vào trong bảy cuốn sách. Ngoài lúc ăn cơm ra, hầu như đều cầm sách không buông.
22 Suy nghĩ của nàng giờ đã khác hẳn so với tâm niệm sau khi bái sư sẽ thật hiếu thuận với sư phụ, nấu cơm giặt quần áo cho người, hay pha trà rót nước gì đó.
23 Chương 8: Nàng muốn thành tiên Hai người chơi trên bờ cát đến tận khuya, đốt lửa trại nướng cá ăn. Hoa Thiên Cốt cho Sát Thiên Mạch thưởng thức tài nấu nướng tuyệt vời của nàng, vừa ăn vừa tán gẫu đùa giỡn.
24 Trong phòng ngủ ư? Bỗng hình ảnh phòng ngủ của sư phụ hiện lên trong ao, nhưng hơi mờ và rung. Đường Bảo không thể tin nổi trợn trừng mắt, mẹ ơi, có nhầm không đấy?! Không có trong phòng ngủ, chẳng lẽ là thư phòng? Phút chốc thư phòng xuất hiện, hình ảnh rõ ràng hơn trước rất nhiều.
25 Hoa Thiên Cốt thở dốc, cắn chặt răng, tủi thân ngẩng đầu nhìn Bạch Tử Họa. Bạch Tử Họa thấy hình con rùa trên mặt nàng, suýt nữa phì cười, mà Đường Bảo ngồi trên vai nàng, đang nháy mắt ra hiệu cười xấu xa với hắn.
26 Chương 9: Quỷ môn mở “Không ngủ mà mang hành lý, xuất quỷ nhập thần định đi đâu?” Sóc Phong đang ngồi trên cây chịu trách nhiệm canh gác, tức cười hỏi nàng.
27 “Quỷ lễ hay còn gọi là Tết Trung Nguyên, giống như Tết Thượng Tiêu chính là Tết Nguyên Tiêu ở nhân gian. Đến Tết Nguyên Tiêu mọi người sẽ giăng đèn kết pháo, đốt hoa đăng, đoán đăng mê[1].
28 Đám Lạc Thập Nhất và Sóc Phong kinh hãi, không thể ngờ rằng phàm nhân cũng biết điều khiển kiếm điệu nghệ như thế. Suy nghĩ vừa lóe, bèn chuẩn bị dùng pháp thuật phá vòng vây.
29 Mạc Tiểu Thanh không ngờ tiếng còi của nàng lại đáng sợ như thế, mặt mày rúm ró, không đợi điều chỉnh lại thân thể liền đuổi theo luôn. “Bay lên trên, rời khỏi khe núi!” Lạc Thập Nhất ra lệnh.
30 Chương 10: Cuộc chiến thần khí Mười lăm tháng Tám đang đến gần, ai cũng thấp thỏm lo lắng, ngày nào cũng họp bàn chuyện ngăn địch. Hoa Thiên Cốt không thích tham dự, một mình vào bếp hào hứng làm bánh trung thu ọi người ăn.
31 Tử Huân Thiển Hạ nheo mắt nhìn Hoa Thiên Cốt, vẻ kinh ngạc lướt qua đáy mắt. Có vẻ nàng ta đã coi thường cô bé này rồi, tuy nhỏ tuổi nhưng dù sao cũng là đồ nhi của Tử Họa.
32 Hoa Thiên Cốt bị giữ chặt, cả người đau đớn, tự nhủ giờ là chết thật rồi. Đột nhiên nghe thấy một giọng nói uy nghiêm xen lẫn tức giận từ trên không: “Ngươi không cần cả sáu cánh tay còn lại nữa phải không?” Sài Du sửng sốt, nhất thời chân tay bủn rủn, chưa kịp phản ứng thì một luồng ánh sáng sắc như dao phóng vụt tới, vèo một cái chém đứt hết sáu cánh tay còn lại.
33 Chương 11: Đóa hoa nở hai lần [1] [1] Đóa hoa nở hai lần nói về hoa Bỉ Ngạn ở cõi Niết Bàn, hoa nở rồi mới mọc lá, đông đến lá không rơi, hè về lá rụng đầy, ý chỉ hoa và lá mãi mãi không thể cùng xuất hiện, vĩnh viễn không thể ở bên nhau.
34 Bị nàng ôm chặt trước bao nhiêu người, Bạch Tử Họa có chút mất tự nhiên. Hắn khẽ thở phào trong lòng, cuối cùng cũng tới kịp. Trên đường đến đây hắn vận công bay nhanh hết mức có thể, chốc chốc lại lo lắng quan vi, biết bọn họ gặp nguy hiểm, tâm trí chỉ biết trách bản thân bất lực.
35 “Trận Thái Bạch ngươi có công rất lớn, Vương Mẫu bảo ta mang ngươi đến, còn đưa tiên thiếp tới cho ngươi nữa. ” Bạch Tử Họa đưa tấm thiếp bằng bạch kim khảm đầy thạch anh cho nàng, chói đến nỗi Hoa Thiên Cốt không mở mắt ra được.
36 Chương 12: Kính hoa thủy nguyệt “Sư phụ?” Hoa Thiên Cốt mơ màng mở mắt, nhìn bóng áo trắng mờ mờ dưới ánh nến. Bạch Tử Họa xoay người, đi đến bên giường, tay bưng một chén trà xanh.
37 *** Xuân Thu Bất Bại kiều diễm tựa mình vào ghế dựa, bát đĩa trước mặt nhung nhúc toàn nhộng ve và nhộng ong được vỗ béo đặc biệt. Vân Ế đẩy cửa bước vào, thấy hắn đang ăn ngon lành, không khỏi buồn nôn, y vẫn thích dáng vẻ đàn ông của hắn hơn.
38 Lam Vũ Lan Phong im lặng đứng một bên, thứ nàng ta chờ chính là lúc này. Nhân lúc Bạch Tử Họa phân tâm, nàng ta đột nhiên thu hết ảo cảnh về, ngay lập tức xung quanh hỗn độn mờ ảo như ở trong một chiếc bình.
39 Hoa Thiên Cốt chạy ra ngoài, không để ý Khinh Thủy hét lên phía sau. Nàng đến trước tòa tháp Bạch Tử Họa bế quan phía sau núi, nhưng làm cách nào cũng không vào được.
40 Chương 13: Tâm như bàn thạch Bao năm qua, nàng vẫn nhớ như in lời cha: Kẻ vô dụng là vì sa đọa, kẻ buồn phiền vì chưa thỏa mãn. Đi theo Bạch Tử Họa đã gần sáu năm, từ giây phút bước chân vào Trường Lưu tiên sơn, nàng như bước vào lâu đài thủy tinh đẹp nhất thế gian, sắc tối mộng mị, yêu ma quỷ quái bao năm qua vẫn quấn quanh nàng đều bị ngăn ngoài cửa.