- Lục Nguyên, ngươi đã nhận khiêu chiến thì ta không nói thêm cái gì, nhưng phải cẩn thận đó. Trong thế giới hỏa sơn, có rất là nhiều cao thủ, có không ít nửa bước thế giới, hơn nữa chỉ kém một ít đến thế giới cảnh so với người nửa bước thế giới cường đại hơn nhiều. Không chỉ vậy, thất hệ văn minh văn tự đều sẽ xuất hiện, công pháp quái dị, chiến tích kinh người, vân vân và vân vân đều có cả. Bây giờ tất nhiên không phải thời hưng thịnh tuổi trẻ, thời tuổi trẻ hưng thịnh là thời kỳ Khí Vận Thất Tử, nhưng cũng có nhiều nhân vật cực kỳ khủng bố, thậm chí có một ít là cấp thiên tôn chuyển thế. Những người cấp thiên tôn chuyển thế có công pháp không giống bình thường.
Lục Nguyên thì thào:
- Người chỉ kém một đường đến thế giới cảnh, cấp thiên tôn chuyển thế?
Nói thật ra nếu chỉ là chỉ kém một đường đến thế giới cảnh, cấp thiên tôn chuyển thế thì mình không có tự tin mười phần mười. Dù gì người cấp thiên tôn chuyển thế có ý thức cấp thiên tôn, không dễ đối phó, chỉ có thế giới cảnh thất tầng trở lên mới được xưng là cấp thiên tôn.
Cấp thiên tôn cường đại tuyệt đối không thể xem thường.
Đó là nhân vật đứng trên đỉnh sinh linh.
Người như vậy chuyển thế thì sức chiến đấu mạnh kinh khủng.
Thế giới rất lớn, cao thủ rất nhiều.
Nhưng càng là vậy mới càng thú vị.
Trong lòng Lục Nguyên rất vui sướng.
Nếu đối thủ yếu thì không vui chút nào.
Chính vì đạp nhiều người cường đại như vậy mình mới xưng tôn thế gian, đến thế giới cảnh và càng cường đại được.
Tiến quân toàn trung ương thiên triều, xông hướng thế giới cảnh.
Trong lòng Lục Nguyên hưng phấn một lát, lại cầm rượu uống.
Đông Dã chí tôn cũng cười to, gã hiểu rõ nhất cảm giác hiện giờ của Lục Nguyên, bởi vì gã là người hiếu chiên. Hạ Hầu chí tôn hơi hiểu, nghĩ thì nhiệt huyết sôi sục.
Chỉ mình Bách Lý chí tôn bình thường cẩn thận tính toán nên giờ không thể hiểu nổi cánh đàn ông nhiệt huyết.
Một canh giờ rất nhanh đến rồi, Lục Nguyên uống rượu đã xong lên đường.
Lúc trước hắn đã hỏi thăm, địa điểm quyết đấu không phải trên thế giới hỏa sơn mà là bên cạnh, chỗ đó có một Quyết Đấu phong, một ngọn núi cao vạn trượng. Lục Nguyên bước lên Quyết Đấu phong, đối thủ chưa đến, hắn không vội vàng, vui vẻ uống rượu chờ đối thủ tới.
Cuộc chiến đấu tám ngàn ba trăm hai mươi mốt phong thư khiêu chiến sắp bắt đầu.
Đây là trận chiến đầu tiên!
Chính trung tâm trung ương thiên triều, thế giới hỏa sơn.
Nguyên khí rực rỡ như tuyết rơi từ thế giới hỏa sơn.
Bay lất phất.
Như dương liễu tháng ba, lá phong tháng mười, nhè nhẹ tung bay.
Lục Nguyên đã bước lên Quyết Đấu phong.
Quyết Đấu phong ở bên cạnh thế giới hỏa sơn, hình dáng như vọi, mọi người hay quyết đấu ở đây nên có tên là Quyết Đấu phong.
Dưới Quyết Đấu phong vây quanh không ít người.
- Tên đó chính là Lục Nguyên!
- Đậy vậy, người mới đầu đất nhận tám ngàn ba trăm hai mươi mốt phong thư khiêu chiến.
- Tuy ngu chút nhưng danh tiếng nổi lên rồi, có ai không biết thế giới hỏa sơn ra một người mới Lục Nguyên Kiếm Môn đầu đất.
- Nói không chừng Kiếm Môn thấy danh tiếng môn phái mình hơi nhỏ nên phái Lục Nguyên ra lập danh đấy.
- Ha ha, nói cũng phải. mà ngươi có phát thư khiêu chiến không vậy?
- A, ngươi có phát thư khiêu chiến thì ta cũng vậy.
- Dù sao là nguyên khí thế giới đưa lên cửa, không lấy thì uổng.
Đám người bàn tán xôn xao, đa số xem Lục Nguyên thành máy kiếm nguyên khí thế giới.
Trên Quyết Đấu phong, một người đột nhiên đáp xuống.
Người này vóc dáng cao to, đôi tay to bự, chính là người thứ nhất phát ra thư khiêu chiến với Lục Nguyên, người Trung Cực môn, tên gọi Hoàng Cường. Quyết Đấu phong là một môn phái trong Vô Thượng Đại Giáo, môn phái này am hiểu quyền pháp, quyền pháp trấn phái là Trung Cực Thần Quyền. Nghe nói môn Trung Cực Thần Quyền của họ một khi động thì như mặt đất ở sau lưng họ, họ đang phát huy đất tác chiến. Nghe nói Trung Cực môn này là mấy kỷ nguyên trước một người tên Hậu Thổ Nương Nương để lại quyền pháp, nhưng đồn rằng tổ sư khai phái Hậu Thôr Nương Nương của họ sớm biến mất trong kỷ nguyên đó. Vài kỷ nguyên trước Trung Cực môn coi như hưng thịnh, giờ thì xuống dốc gần bằng Kiếm Môn.
Trung Cực môn Hoàng Cường đáp xuống, nói:
- Ha ha, xem ra trời cho ta không ít vận may, chúc mừng ngươi, người mới, bây giờ ngươi nổi tiếng rồi. Hiện nay toàn thế giới hỏa sơn đều biết ngươi nhận tám ngàn ba trăm hai mươi mốt phong thư khiêu chiến. Đương nhiên ta cũng nổi tiếng, vì là người thứ nhất thắng ngươi, mặt sau ai kiếm nguyên khí thế giới từ ngươi của ngươi cũng không có ưu thế lần đầu.
Trung Cực môn và Kiếm Môn giống nhau, không có bao nhiêu danh tiếng, bây giờ vừa kiếm được nguyên khí thế giới mà có được danh tiếng nữa thì rất là vui.
Đám người dưới Quyết Đấu phong kêu la bảo:
- Này, Hoàng Cường, đừng đánh hắn trọng thương nhé!
- Đúng đó, mặt sau chúng ta chờ kiếm nguyên khí thế giới đây!
- Nếu ngươi đánh hắn trọng thương, người sau bất cẩn đánh chết thì nguy rồi, mấy người sau như chúng ta sao kiếm được nguyên khí thế giới?
Hoàng Cường cười to nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ thắng thôi chứ không đánh bị thương nặng, sẽ cho các ngươi cơ hội lấy nguyên khí thế giới. Nhớ đấy, ta tên Hoàng Cường!
Khi nào thì Hoàng Cường có danh tiếng như vậy chứ, mấy ngàn đỉnh cao hỗn động cảnh quan sát, gã có chút vênh váo đắc ý.
Hoàng Cường lần thứ hai nhìn Lục Nguyên, nói:
- Bắt đầu!
Chớp mắt gã thi triển ra Trung Cực Thần Quyền. Trung Cực Thần Quyền của gã động, toàn thiên địa xuất hiện vô số khối đất cứng rắn, hơn nữa những khối đất vô cùng cứng rắn nặng như mặt đất, dài như cục đất tấn công Lục Nguyên, chớp mắt đánh ra mấy chiêu lực lớn nặng.
Hoàng Cường này là người hỗn động cảnh cửu tầng.
Gã thi triển Trung Cực Thần Quyền lực công kích thậm chí gần với hỗn động cảnh thập tầng.
Ta đứng trên đất, ta là trung tâm, đại địa nguyên khí về ta sử dụng.
Ta tức là Trung Cực Thần Quyền.
Trung cực hậu lâu vô lượng chi quyền.
Hoàng Cường thi triển ra Trung Cực Thần Quyền, một chiêu tiếp một chiêu đánh, Lục Nguyên thì liên tục né. Đám người bên dưới kêu la Lục Nguyên chỉ biết tránh né.
Hoàng Cường đánh hoài không trúng bực mình quát:
- Ngươi chỉ biết tránh thôi hả? Thật là vô dụng, có bản lĩnh thì đỡ chiêu thức của ta nè!
Hoàng Cường am hiểu Trung Cực Thần Quyền cái loại quyền pháp nặng nề cương mãnh, mtocos độ không nhanh nhưng gã không phải người vụng về, cố ý dùng phép khcihs tướng, muốn kích Lục Nguyên ngay mặt đánh với gã.
Lục Nguyên gật đầu nói:
- Phải không? Vậy ta sẽ đỡ một chiêu của ngươi.
Dưỡng Ngô tiên kiếm ra khỏi vỏ, mang theo kiếm quang xông vào Trung Cực Thần Quyền.
Hoàng Cường thấy Lục Nguyên dám ngay mặt đón quyền thế của gã thì đắc ý lắm. Người mới này không chịu nổi phép kích tướng, dám xâm nhập vào trong quyền thế Trung Cực Thần Quyền, lập tức bị mình đánh trọng thương ngya đây. Mắt thấy kiếm quang của Lục Nguyên đã xâm nhập vào quyền thế, gã mừng rơn. Kết quá chỉ thấy kiếm thế của Lục Nguyên như trường giang đại hà, lấy nước phá thổ, đến thủy nhấn chìm.
Sóng nước to lớn đánh ngã Hoàng Cường.
Sao có thể! Kiếm pháp của Lục Nguyên sao bỗng dưng mạnh vậy!
Gã không kịp phản ứng đã bị đánh bại.
Trước khi tới Quyết Đấu phong phải đặt ra lượng nguyên khí thế giới của mình, cho nên Hoàng Cường thua rồi thì tự động nộp lượng nguyên khí thế giới cho Lục Nguyên. Lục Nguyên cười gian, không tệ, thắng một lượng nguyên khí thế giới. Lục Nguyên mới thành chí tôn không lâu, theo quy tắc Kiếm Môn, trở thành chí tôn được thẳng một lượng nguyên khí thế giới.
Cho nên bây giờ Lục Nguyên có tổng cộng một lượng nguyên khí thế giới, nếu trận chiến này thua Hoàng Cường là triệt để thua hết nguyên khí thế giới, bây giờ thì tích lũy cái thứ hai nguyên khí thế giới.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Vậy thì, người tiếp theo.
Hắn không cần nghỉ ngơi, mới rồi đấu với Hoàng Cường chỉ dùng một chiêu thôi.
Bên dưới Quyết Đấu phong một mảnh yên tĩnh. Vốn lúc mới bắt đầu luôn là Lục Nguyên ở thế yếu, ai dè chưa kịp phản ứng hắn đã lấy được trận thắng thứ nhất, chỉ một kiếm đã thắng. Chắc là ngẫu nhiên thôi, chắc là người mới Lục Nguyên này có thủy khắc thổ. Đương nhiên nếu nói ngược lại thì thổ cũng khắc thủy được, đây là âm dương tương sin thương khắc. Trung Cực Thần Quyền của Hoàng Cường chắc không luyện tốt gì.
- Người tiếp theo là ta!
Một luồng sáng đỏ đột nhiên vọt lên Quyết Đấu phong.
Người này không thấy rõ bóng người, chỉ trông thấy ánh sáng đỏ, còn mặt mày diện mạo thì không thấy gì hết.
Huyết môn!
Không ngờ người tiếp theo là người Huyết môn!
Huyết môn là trong Vô Thượng Đại Giáo một môn phái khá cường đại.
Rất nhiều người nói thực lực của Huyết môn cường đến trong Vô Thượng Đại Giáo xếp mười hàng đầu, dù có chênh lệch lớn với văn minh bình thường nhưng vẫn là trong mười đại phái hàng đầu Vô Thượng Đại Giáo.
Lý do Huyết môn cường như vậy, khiến người tim đập chân run chỉ có một lý do, chính là Huyết Thần Kinh Huyết môn. Huyết Thần Kinh là một công pháp khá quái dị, nghe nói phải dùng vô thượng sát khí ngưng luyện, lấy chín ngàn chín trăm chín mươi chín máu đạo nhân luyện thành huyết trì. Kẻ luyện công pháp tẩm trong huyết trì, dẫn dẫn vô thượng thiên ngoại huyết ma nhập thể, hóa thành thân xác huyết ảnh huyết ma huyết thần, mặt sau là toàn thân không còn xương, không còn da mặt, không còn ngũ quan, khiến người nhìn chỉ thấy huyết ảnh. Huyết ảnh này lả bản thân kẻ luyện công, Huyết Thần Kinh hóa thành huyết ảnh đấu với người, chỉ cần xuyên qua thân xác người một lần là có thể hút khô đối thủ, khiến pháp lực bản thân tăng lên nhiều.
Cùng người Huyết môn luyện thành Huyết Thần Kinh đấu thì tuyệt đối đừng đánh cận chiến, nếu bị tiếp cận liền tiêu đời.
Không chỉ thấy, người luyện thành Huyết Thần Kinh có thể đánh ra một phần máu, trong máu chứa kịch động, khá là đáng sợ.
Bằng vô thượng ác điển Huyết Thần Kinh này, Huyết môn mới xếp mười hàng đầu Vô Thượng Đại Giáo.
Môn phái tà ác như vậy bị mọi người sợ hãi, theo lý nên sớm bị tiêu diệt mới đúng. Nhưng Huyết môn ở dưới thái cổ văn minh che chở, mà bản thân thái cổ văn minh không sợ Huyết môn, vì Huyết Thần Kinh Huyết môn có lợi hại hơn vẫn bị khí hồng hoang khắc chế chặt chẽ.
Không ngờ đối thủ thứ hai là người Huyết môn, dưới Quyết Đấu phong không ít người câm nín. Người Huyết môn luôn nổi tiếng cười đại mà tà ác.
- Ta và tên trước khác nhau, quy tắc của Huyết môn ta là ra tay liền giết người. Ta sẽ giết chết ngươi.
Giọng gã có gì đó quái dị.
Huyết ảnh này quả nhiên đến giết người.
Người bên dưới lầm bầm, người Huyết môn đến hơn nữa xem ra pháp lực của huyết ảnh khá cao, so với Hoàng Cường trước thì cao rất nhiều, e rằng tới hỗn động cảnh thập tầng rồi. Người Huyết môn hỗn động cảnh thập tầng tu luyện Huyết Thần Kinh, chỉ tonwgr tượng thôi đã khiến người đau đầu.
Huyết ảnh cười khùng khục, giọng âm trầm lạnh lẽo, toàn thân lấp lánh ánh sáng đỏ, vọt tới Lục Nguyên. Chỉ cần huyết quang của gã xuyên qua Lục Nguyên là giết dược hắn ngay, pháp lực của gã sẽ tăng nhiều, đây là điều đáng sợ của Huyết Thần Kinh.
Chính lúc này, chỉ thấy Lục Nguyên vẫn là đánh ra một kiếm, nghênh đón huyết quang.
Hắn đang điên hả!
Loại huyết quang này có thể đón sao? Đây chính là huyết ảnh Huyết Thần Kinh, chỉ cần xuyên qua người là sẽ chết.
Lục Nguyên tiêu rồi!
Ai, hắn không có kinh nghiệm a.
Mọi người cho rằng Lục Nguyên tiêu đời.
Kiếm và huyết quang giao nhau lướtqua.
Huyết quang đã cách người Lục Nguyên một tấc, huyết quang chiếu khuôn mặt hắn có chút đỏ.
Trong chớp mắt phát ra tiếng rống xé trời vô cùng thê lương, huyết quang chớp mắt biến thành từng sợi tơ.
Đây là sao?
Mọi người chưa kịp phản ứng lại. Tại sao đường đường hỗn động cảnh thập tầng luyện Huyết Thần Kinh mà chết dưới kiếm của Lục Nguyên? Rõ ràng Huyết Thần Kinh củagã không sợ công kích vật lý, không sợ phi kiếm công kích, trong Quyết Đấu phong có không ít người không kịp phản ứng lại nhưng một số ít ánh mắt sắc bén thì thấy ra, mới rồi một kiếm của Lục Nguyên quá sắc bén, chớp mắt đem huyết ảnh biến thành mấy vạn mảnh, dù huyết ảnh chịu công kích vật lý bình thường không thành vấn đề nhưng bị kiếm khí sắc bén đâm trúng thành mấy vạn mảnh thì chỉ có nước chết thôi.
Ba trăm hai mươi mốt trận chiến, trận thắng thứ hai, đến rồi.
Nếu nói trận đầu thắng hỗn động cảnh là may mắn, dù sao bản thân gã không tính mạnh bao nhiêu, tu vi chỉ là hỗn động cảnh thập tầng, hơn nữa tuy Trung Cực Thần Quyền công kích cương mãnh nhưng tốc độ không nhanh, có khuyết điểm, bị Lục Nguyên phá còn dễ chấp nhận.
Nhưng cuộc chiến thứ hai thì hơi quái.
Đối thủ là người Huyết môn, luyện Huyết Thần Kinh.
Người luyện Huyết Thần Kinh, huyết ảnh chiếu xuyên người là có thể giết người, cũng là thực lực hỗn động cảnh thập tầng, ngươi như vậy lại bị Lục Nguyên một kiếm giết chết.
Cái này!
Bây giờ người có mắt đầu thấy ra, người mới Lục Nguyên liều lĩnh ngu ngốc không đơn giản.
Người Huyết môn ở trên Quyết Đấu phong bị giết chết, trong không khí cạnh Quyết Đấu phong có mấy huyết ảnh đau thương nhìn Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, ngươi dám giết người Huyết môn chúng ta, ngươi đang tìm chết!
- Đúng vậy, lên trời xuống đất không ai cứu được ngươi, số ngươi đã định!
Hiển nhiên đây là ý nghĩ của Huyết môn, chỉ cho người Huyết môn giết người, nói muốn giết Lục Nguyên, bị hắn giết ngược lại thì không được.
Huyết môn kiêu ngạo như vậy cũng có nguyên nhân của nó.
Vì Huyết môn xếp hàng đầu thượng thiên Vô Thượng Đại Giáo, mười hàng đầu, so với Kiếm Môn thì thực lực mạnh rất nhiều.
Môn phái khủng bố, tà ác như vậy uy hiếp Lục Nguyên, hắn thì không thèm để ý, rất buồn cười, cái này liên quan gì đến mình?
Lục Nguyên cầm rượu uống một ngụm, nói:
- Muốn đến trả thù thì cứ tới, ta tiếp hết.
Hào khí!
Cái gì kêu hào khí!
Đây kêu hào khí!
Mấy người Huyết môn cực kỳ buồn bực, nhưng trước đó một huyết ảnh gục ngã, chúng không nắm chắc thắng đươnc Lục Nguyên nên đành im hơi, chờ quay về Huyết môn thì đương nhiên bên trong sẽ phái ra cao thủ cấp thế giới truy sát Lục Nguyên. Khi đó giết đến Lục Nguyên không đường trốn tránh, chỉ có đường chết.
Tất nhiên như vậy thì đám đông đứng xem dần có vài người ủng hộ Lục Nguyên. Lúc trước gần vạn người đến là xem trò cười, xem trò cười người mới Lục Nguyên, không có ai ủng hộ hắn cả. Nhưng bây giờ biểu hiện hào hùng của Lục Nguyên khiến có một phần người bắt đầu ủng hộ hắn.
- Lục Nguyên này không tệ lắm.
Một thiếu nữ mặt trẻ măng nói, thiếu nữ tóc bạc, ngực cao, đường nét khiến người tim đập nhanh, người này thuộc tiên cổ văn minh, khá nổi danh bên trong tiên cổ văn minh, tên gọi Thường Nga. Nghe nói nàng là đỉnh cao cấp thiên tôn chuyển thế từ mấy kỷ nguyên trước, trong tiên cổ văn minh rất có địa vị.