Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 991-992: Thường Nga

Chương trước: Chương 989-990: Tám Nghìn Phong Thư Khiêu Chiến



Thiếu nữ tóc bạc tên Thường Nga tay động, đã ngồi trên đầu cây quế, xem trò hay. Bàn tay thuôn thò vào không trung, lấy ra một hoa quế cao, đây là hứng thú của nàng, thích ăn hoa quế cao. Nàng ăn hoa quế cao, tóc bạc rũ xuống, không trung tỏa mùi hương thơm mát tự nhiên.

Thật là một cô gái xinh đẹp cực kỳ, rõ ràng chỉ mười hai, mười ba tuổi mà hành động cử chỉ làm tim người đập nhanh, dường như có sức quyến rũ tự nhiên.

Trên Quyết Đấu phong, Lục Nguyên ừng ực uống hớp rượu, nói:

- Đối thủ tiếp theo đâu?

- Đối thủ tiếp theo là ta!

Lại một người nhảy lên Quyết Đấu phong, đặt xuống một lượng nguyên khí thế giới.

Người này hét:

- Thú Võ Môn, Lệ Phóng!

không cần đẩy, bởi vì thư khiêu chiến sớm phát ra, giờ dựa theo trình tự phát thư khiêu chiến. Lệ Phóng xuất thân Thú Võ Môn toàn thân như biến thành yêu thú viễn cổ. Thú Võ Môn này là dung hợp hình phách yêu thú viễn cổ, khiến bản thân sinh ra công kích to lớn, môn phái quái lạ, giờ loại yêu thú gã dung hợp có tên là đế giang điểu.

Loại đế giang điểu này nổi tiếng về tốc độ.

Nghe nói thượng cổ thời đại đế giang tốc độ nhanh đến cực điểm.

Bây giờ tốc độ của Lệ Phóng cũng nhanh tới cực hạn.

Vô số tàn ảnh xuất hiện trong không tủng, có mấy chục Lệ Phóng xuất hiện.

Rốt cuộc cái nào mới là Lệ Phóng?

Đây chính là Lệ Phóng này một chiêu hư thực, nếu Lục Nguyên đánh trúng tàn ảnh thì Lệ Phóng có thể nhân lúc thế chưa thu mà công kích hắn, lấy được thắng lợi. Lệ Phóng rất tự tin tốc độ và tàn ảnh của mình, không tin Lục Nguyên có thể trong khoảnh khắc tìm ra bóng dáng của mình.

Chính trong chớp mắt này, Lục Nguyên bùm một chonwgr đánh tới trước mặt Lệ Phóng, Lệ Phóng đó biến thành hư vô, là hư ảnh.

Lệ Phóng thật bắt chặt cơ hội khoảnh khắc, dùng tốc độ nhanh nhất xẹt hướng Lục Nguyên, trong chớp mắt đó, gã kẹt, đây là! Tỏa định không gian!

Lục Nguyên lật tay một kiếm chém tới, Lệ Phóng chưa kịp phản ứng đã bị hắn đánh trúng.

Trận thắng thứ ba ba trăm hai mươi mốt xuất hiện, cùng lúc đó, Lục Nguyên lấy được lượng nguyên khí thế giới thứ ba.

- Người mới Lục Nguyên đó lại thắng.

- Đúng vậy, lần này dùng là không gian thiết tắc.

- Phải rồi, các ngươi phát hiện không? Lục Nguyên liên tục đấu ba trận đều chỉ ra một kiếm, không có kiếm thứ hai.

- Đúng vậy, ngươi không nói ra quên mất, chỉ dùng một kiếm thôi.

- Người mới lợi hại quá, các ngươi nói khi nào thì hắn sẽ dùng kiếm thứ hai?

- Không biết là ai có thể đánh vỡ truyền thuyết Lục Nguyên một kiếm đây.

Đối thủ thứ bốn đi lên, đó là cao thủ Thiên Thủy môn, nhưng Lục Nguyên vẫn dùng một kiếm giải quyết cuộc chiến.

Đối thủ thứ năm đi lên, là cao thủ Ngự Hỏa môn, ra chiêu thì lửa múa chín tầng trời, đánh ra chiêu thức tinh hỏa liễu nguyên, có thể xưng là nhất tuyệt. Người như vậy vẫn bị hắn đánh bại, truyền thuyết Lục Nguyên một kiếm vẫn đang tiếp tục.

Cuộc chiến thứ ba mươi lăm, mới bắt đầu Lục Nguyên không ra tay, chỉ né tránh, nhưng né một lúc rồi một kiếm đánh ra, vẫn là một kiếm.

Cuộc chiến thứ sáu mươi bảy, Lục Nguyên vẫn không ra tay, chỉ né tránh, tới lúc thì một kiếm quang kinh hồng lóe lên, một kiếm này thật sự chiếu sáng cả Quyết Đấu phong, khiến đối thủ đến từ Tiễn môn chịu thua.

Cuộc chiến thứ chín mươi chín Lục Nguyên đánh ra một kiếm liền thắng đối thủ.

Cuộc chiến thứ chín mươi chín đợi đối thủ cường công ba mươi chiêu, Lục Nguyên ra một kiếm quang như điện đánh vào, kết thúc trận chiến, cũng giành được nguyên khí thế giới thứ chín mươi chín.

Cuộc chiến thứ một trăm ba mươi lăm, đối thủ lần này là người Thiên Sơn môn nổi danh phòng ngự. Người Thiên Sơn môn bắt đầu hối hận khiêu chiến với người mới Lục Nguyên. Nhưng dù là ai thì ban đầu không ngờ người mới này sẽ khủng như thế, một trăm ba mươi bốn người trước không ai khiến hắn ra được kiếm thứ hai, ngay cả kiếmd thứ hai cũng không có.

Người Thiên Sơn môn tuy luyện là Thiên Sơn pháp lực nổi danh phòng ngự nhưng bản thân không thuộc mình, cứ nghĩvayaj thì, phải rồi, mấy người trước không chống được một kiếm của Lục Nguyên, nếu mình cố chống qua chẳng phải nói coi như tiêu thành danh rồi? Thiên Sơn Quy Nhất của mình sở trường nhất là phòng ngự. Nghĩ vậy, người Thiên Sơn môn vững bụng.

Đúng vậy, tập tủng phòng ngự, kết quả chờ gã bày ra bộ dạng phòng ngự tập trung chống qua kiếm thứ nhất, đến kiếm thứ hai, ai dè lần này hắn dùng là kiếm thế vô cùng nặng nề. Kiếm thế to lớn như ngọn núi to nặng vô cùng đập xuống, đánh người Thiên Sơn môn hôn mê bất tỉnh, trận chiến này vẫn là một kiếm.

Nhất kiếm, nhất kiếm.

Vẫn là nhất kiếm.

Đối phó một trăm ba mươi lăm cái đối thủ, đều chỉ dùng một kiếm.

Đây là đáng sợ cỡ nào.

Từ khi nào Kiếm Môn ra người mới đáng sợ như vậy?

Hơn nữa rốt cuộc là ai có thể phá truyền thuyết Lục Nguyên một kiếm?

Cuộc chiến một trăm chín mươi chín, đối thủ là người Khôi Lỗi môn. Khôi Lỗi môn là khá mạnh trong Vô Thượng Đại Giáo, xếp mười hàng đầu. Môn phái này con rối là chính, dùng con rối xuất chiến, nhân vật cùng đẳng cấp khó thể là đối thủ của họ, lại dùng khôi lỗi thế thân thuật, khiến công kích chém vào người mình chuyển sang khôi lỗi thế thân. Rồi còn khôi lỗi tự bạo thuật, trước dùng con rối đánh với ngươi, đánh rồi tự nổ.

Người đến từ Khôi Lỗi môn đáp xuống trước mặt Lục Nguyên, tay động bày ra ba con rối hỗn động cảnh thập tầng tấn công Lục Nguyên, hiển nhiên luyện người làm rối. Mới bắt đầu Lục Nguyên né tránh, chợt lóe thì đột nhiên một thuấn di, bỗng xuất kiếm.

Sắp thắng sao? Không đúng, là con rối thế thân thuật.

Lục Nguyên nhích người, lại một kiếm chém trúng, vẫn là khôi lỗi thế thân thuật.

Đối thủ ở đâu? Lục Nguyên bỗng phát hiện quan hệ giữa con rối và chủ nhân, vì tiểu nhân quả thiết tắc phát huy tác dụng. Lần này hắn chém một kiếm, người Khôi Lỗi môn còn muốn dùng khôi lỗi thế thân thuật để trốn nhưng bỗng kẹt, là vì tiểu nhân quả thiết tắc phát huy tác dụng chuyển sang thế thân của gã.

Chân bị chuyển dời đến con rối, bản thân là một loại nhânquar, cho nên bị tiểu nhân quả thiết tắc khắc chế.

Đến đây thì trận chiến thứ một trăm chín mươi chín, Lục Nguyên thắng.

Nhưng cuộc chiến này khác với một trăm chín mươi tám trận trước.

Vì trận chiến này Lục Nguyên dùng vài kiếm, không còn là lấy một kiếm chiến đâu nữa.

Truyền thuyết Lục Nguyên chỉ dùng một kiếm đối địch thủ rốt cuộc ở một trăm chín mươi chín trận bị phá vỡ.

Lúc này, thiếu nữ tóc trắng quyến rũ tự nhiên Thường Nga đang ăn hoa quết cao trong mắt có ý cười:

- Người thú vị, trời sinh chiến ý cường đại, rất giống người kia.

Nàng thậm nhủ: "Có lẽ người này có thể giúp bổn tọa, hoàn thành kinh thiên đại nghịch chuyển của bổn tọa."

Dường như thiếu nữ đến từ cổ văn minh, là đại nhân vật chuyển thế mấy kỷ nguyên trước có bí mật.

"Không đúng, không phải chiến ý cường đại, là kiếm thuật và tín niệm quá cường."

Thiếu nữ tóc bạc Thường Nga rõ ràng bộ dáng chỉ có mười hai, mười ba tuổi nhưng không biết tại sao thể nhìn thấu lòng người. Không biết mấy kỷ nguyên trước nàng rốt cuộc là thần linh gì, thiên tôn gì mà có thể làm được điều này.

"Mặc kệ mặc kệ, dù sao xem ra có khả năng giúp được bổn tọa."

Tóc bạc rũ xuống, thiếu nữ chân trần trắng nõn nhẹ đạp thân cây hoa quế.

Hương quế nhè nhẹ tỏa bốn phía.

Bên cạnh Quyết Đấu phong, người xung quanh cảm thán. Truyền thuyết Lục Nguyên một kiếm rốt cuộc bị phá, một trăm chín mươi chín cuộc chiến cuối cùng có người buộc hắn dùng kiếm thứ hai, không còn là một kiếm đánh bại đối thủ nữa. Nhưng họ lập tức phản ứng lại, cái này có gì vui, đây là sỉ nhục.

Một trăm chín mươi tám trận chiến trước đều bị một kiếm đánh bại.

Đến một trăm chín mươi chín trận mới trừ kỷ lục nhất kiếm này.

Không có gì đáng vui mừng cả.

Vậy rốt cuộc ai có thể chiến thắng Lục Nguyên?

Lúc mới bắt đầu mọi người nhìn Lục Nguyên đứng trên Quyết Đấu phong, cho rằng là người mới ngu ngốc, nay xem ra đâu phải là ngu ngốc gì, đúng là chiến thần bất bại.

Lục Nguyên đứng trên Quyết Đấu phong, hắn đã thắng một trăm chín mươi chín lượng nguyên khí thế giới, cộng ban đầu bản thân có một phần nguyên khí thế giới, tức là nói nay tổng cộng hắn có hai trăm nguyên khí thế giới. Thật ra bây giờ Lục Nguyên lờ mờ phát hiện nguyên khí thế giới là thứ tốt rồi.

Thứ này không chỉ giúp ích mình đột phá thế giới cảnh.

Dù là trùng kích hỗn động cảnh cửu tầng, hỗn động cảnh thập tầng cũng có tác dụng nữa.

Hỗn động cảnh cửu tầng có tên là hỗn độn diễn sinh, muốn đột phá cảnh giới này cần diễn sinh ra thứ có linh trí, ví dụ hồ lô của Lục Nguyên.

Hỗn động cảnh thập tầng là đại viên mãn, tầng này thật ra không cần đột phá khó khăn gì, chỉ cần có nhiều tài nguyên, tài nguyên chồng chất tài nguyên là được.

Nguyên khí thế giới rốt cuộc là thứ gì? Cái này là thế giới mới mở thì nguyên khí, nguyên khí đậm đặc không phải nguyên khí bình thường có thể so sánh, còn tinh thuần, tính bao dung, dung hợp cao độ, có thể cùng bất cứ người tu luyện sau này dung hợp nguyên khí. Chính trung tâm trung ương thiên triều có nhiều người luôn trực ở thế giới hỏa sơn, trung ương thiên triều thế giới đang phóng ra nguyên khí thế giới.

Lúc này nguyên khí thế giới dù không thể so với mới khai thiên nhưng khá đậm, có tác dụng.

Nói đơn giản là nguyên khí thế giới là đan dược đại bổ, siêu cấp bổ, bất cứ ai đều dùng được, không có di chứng dược vật, cho nên nhiều người mới thích nguyên khí thế giới. Cùng lúc đó nguyên khí thế giới có thể tăng lên đến hỗn động cảnh thập tầng.

Đương nhiều điều kiện là có đầy đủ nguyên khí thế giới.

Nhưng không chút nghi ngờ, mình lại thắng vài trận là nguyên khí thế giới đủ xài rồi.

Dù sao từ hỗn động cảnh cửu tầng đến hỗn động cảnh thập tầng cần nguyên khí thế giới không tính nhiều.

Mà từ hỗn động cảnh thập tầng đột phá thế giới cảnh là đại cảnh giới đột phá, không phải đột phá tiểu cảnh giới có thể so sánh, trong đó cần nguyên khí thế giới rất là nhiều.

Hắn đang suy tư thì đối thủ thứ hai trăm xuất hiện ngay trước mắt, là Hoa Gian môn. Hoa Gian môn này khá thú vị, người thường đều có vũ khí riêng, vũ khí của Hoa Gian môn là bút, giấy, lấy giấy bút làm tranh, tiếp theo công kích từ trong họa nghênh đón địch, đây chính là Hoa Gian môn. Hơn nữa người Hoa Gian môn thích vẽ tranh viết thơ, coi như là môn phái đặc biệt.

Lục Nguyên bởi vì môn phái này thú vị hơn nữa trước kia chưa từng gặp đối thủ như vậy nên cùng người Hoa Gian môn giao đấu nhiều vài chiêu. Người Hoa Gian môn cũng buồn cười, đấu mười chiêu xong phát hiện không phải đối thủ của Lục Nguyên thì nhã nhặn nhận thua, lại một phần nguyên khí thế giới vào tay.

Lần thắng hai trăm, nguyên khí thế giới thứ hai trăm vào tay.

Lục Nguyên liên tục thắng, không ngừng lại.

Lần thắng thứ hai trăm năm mươi sáu.

Lần thắng thứ ba trăm sáu mươi mốt.

Lần thắng thứ bốn trăm hai mươi hai.

Lần thắng thứ năm trăm.

Lần thắng thứ bảy trăm sáu mươi lăm.

Kỷ lục liên tục thắng vẫn đang tiếp tục, vấn đề bây giờ không còn là ai buộc Lục Nguyên ra kiếm thứ hai, vì hắn sớm làm rồi mà là ai đánh thắng được hắn, đánh vỡ kỷ lục liên tục thắng của Lục Nguyên. Mới bắt đầu mọi người đem người mới Lục Nguyên làm công cụ kiếm nguyên khí thế giới, kết quả làm nửa ngày mình ngược lại bị Lục Nguyên kiếm nguyên khí thế giới.

Có khi sự việc là kỳ diệu như vậy đấy.

- Trời ạ, vẫn còn liên tục thắng!

- Người mới Lục Nguyên này rốt cuộc từ đâu ra vậy trời!

- Kiếm Môn mà ra được người mới như vậy.

- Đừng nói là Kiếm Môn, dù là môn phái thập đại Vô Thượng Đại Giáo cũng khó bồi dưỡng ra được người mới như thế.

- Gần đây khí vận của Kiếm Môn hưng thịnh thật, trước có Kiếm Chi Tử, sau có người mới Lục Nguyên.

- Mặc kệ mọi thứ đi, giờ quan trọng là ngừng lại Lục Nguyên liên tục thắng.

- Đúng vậy, Lục Nguyên tổng cộng nhận tám ngàn ba trăm hai mươi mốt phong thư khiêu chiến. Nếu để hắn liên tục thắng ba trăm hai mươi mốt vậy thì Lục Nguyên sẽ nổi danh trung ương thiên triều, khắp các góc đều truyền tên của hắn, dù là danh tiếng của chúng ta cũng bị đạp xuống thành đá lót chân cho hắn nổi tiếng.

Một người lo lắng nói.

- Ngươi lo cái gì, sao hắn có thể liên tục thắng tám ngàn tam bách hai mươi mốt lần được, ngươi đừng nhìn hắn bây giờ liên tục thắng bảy trăm sáu mươi lăm lần, nhưng chưa đến lượt người văn minh. Người văn minh có văn tự, văn tự đối với người Vô Thượng Đại Giáo chúng ta đúng là tuyệt sát. Cho tới nay văn minh mạnh hơn Vô Thượng Đại Giáo một điểm chính là bởi văn tự, đụng phải văn tự, ngươi cho rằng Lục Nguyên thắng được sao?

Người nói chuyện rất vững vàng nói.

Người nghe gật mạnh đầu.

Đúng thế, nếu đụng phải người văn minh thì đúng là thắng không được.

Văn minh đối với Vô Thượng Đại Giáo là cao không thể với tới.

Loại cao cao tại thương này có nhiều nguyên nhân, trong đó văn tự là điều đáng sợ nhất.

Chiêu thức của ngươi đối mặt văn tự không có bao nhiêu tác dụng.

Khi nào thì Lục Nguyên đối mặt văn tự?

Một kiếm bay lên chuyển như phi nhạn, trận thắng thứ tám trăm vào tay. Lục Nguyên nhìn nguyên khí thế giới hiện có, nay đã có tám trăm lẻ một nguyên khí thế giới, cách nguyên khí để trùng kích hỗn động cảnh thập tầng đại viên mãn đã không xa.

Một kiếm như u linh cửu chuyển, như vụ như điện, trận thắng chín trăm vào tay. Hiện có chín trăm lẻ một phần, cách nguyên khí để trùng kích hỗn động cảnh thập tầng đại viên mãn lại gần chút.

Cuộc chiến thứ một ngàn đã tới, đối thủ thứ một ngàn là ai? Bởi vì tổng cộng nhận tám ngàn ba trăm hai mươi mốt phong thư khiêu chiến, vậy nên hắn không xem đối thủ là ai, dù sao nhận hết thư khiêu chiến, mặc kệ đối thủ là ai cũng nhận, để hoàn thành liên tục thắng một vạn.

Đối thủ chưa xuất hiện, làm sao vậy?

Không lẽ bỏ cuộc? Nếu bỏ quyền thì sẽ chủ động trừ một lượng nguyên khí thế giới, vậy thì thắng nhẹ nhàng rồi.

Chính lúc này, chỉ thấy một bóng người to con từ dưới núi đi lên, thân hình to lớn khiến Lục Nguyên ngây ra. Đây là vóc dáng gì vậy.

Người này cao khoảng hai trượng!

Hai trượng!

Lục Nguyên ngây ra.

Không sai, tại thế đạo này bàn về lọa nguyên hình thì mấy ngàn, trượng mấy vạn trượng là quá bình thường.

Nhưng bình thường hoạt động trong xã hội nhân loại đều biến thành hình thái người thường, khoảng hơn nửa trượng. Cao hơn một trượng là cực kỳ ít ỏi, mà người này cao đến hai trượng, vô cùng hiếm thấy. Người này đi rất chậm nhưng vẫn rất nhanh lên tới Quyết Đấu phong.

*Ầm!*

Người đó dừng chân, ầm một tiếng dường như cả Quyết Đấu phong rung rinh.

Loading...

Xem tiếp: Chương 993-994: Bàn Động Thất

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Đời Người Bình Thản

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 200



Nạp Thiếp Ký 3

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 583


Hoàng Hậu Lắm Chiêu

Thể loại: Xuyên Không

Số chương: 33


Nếu Trường An Không Tồn Tại

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 44