Dưỡng Ngô linh kiếm một kiếm chém xéo cắt đến, một kiếm nhanh, một kiếm đánh thẳng vào chính giữa Hiên Viên Lệnh. Hiên Viên Lệnh kinh hãi ngự kiếm phòng thủ. Kiếm pháp của gã ở trên không trung hóa thành bức tường dày, dường như xuất hiện một ngọn núi, đó là kiếm pháp cấp chín Hóa Sơn kiếm pháp. Cùng lúc đó, ba mươi lăm tấm thượng cổ phù chú trong đó năm tấm thượng cổ phù chú thổ hệ gia cố.
Dưỡng Ngô linh kiếm của Lục Nguyên giờ phút này phát ra kiếm quang cực kỳ kinh người, chẳng những phá thượng cổ phù chú gia cố, hơn nữa cách Hiên Viên Lệnh càng gần chút. Hiên Viên Lệnh muốn lùi, nhưng gã muốn chưa chắc gì làm được. Lục Nguyên thành công đem quang kiếm ý và điện kiếm ý dung nhập vào bạch đế kiếm đạo rồi có đặc điểm lớn nhất chính là nhanh.
Một kiếm nhanh tuyệt vời đâm vào vai phải của Hiên Viên Lệnh, bả vai gã dấy lên bảo quang, hiner nhiên gã có pháp bảo hộ thân. Tuy nhiên chỉ lần này thôi đã khiến Hiên Viên Lệnh khá là chật vật.
Lục Nguyên thì chơi đến sướng vô cùng, lúc đánh với Mạc Dã Vương chìm sâu trong thiên địa kiếm thuật nhất tuyến thiên.
Bây giờ hắn mới chân chính dùng kỹ xảo cấp kiếm thánh.
âm dương thiết tắc thật rất hữu dụng, Hiên Viên Lệnh tùy tiện dùng chiêu thức gì đều dễ dàng bị mình nhìn thấu sơ hở. Mình tùy tay đâm một kiếm sẽ khiến Hiên Viên Lệnh luống cuống tay chân. Ngẫu nhiên luân hồi động, khiến Hiên Viên Lệnh có khi không bị khống chế nghiêng chút, âm dương đuổi theo sơ hở càng lớn đâm trúng đối thủ.
Luân hồi thêm âm dương, âm dương rồi luân hồi, hai thiết tắc không ngừng luân phiên.
Lúc đùa hai thiết tắc, Lục Nguyên chơi vô cùng sung sướng, cực kỳ hưởng thụ. Hiên Viên Lệnh thành búp bê rách đáng thương, không ngừng bị đánh trúng, máu chảy ròng ròng.
Đường đường là hỗn động cảnh nhất tầng thượng cổ phù chú gia cố Hiên Viên Lệnh, đối với Lục Nguyên không có chút tác dụng, hoàn toàn yếu thế. Vài kiếm liên hoàn đâm ra, Hiên Viên Lệnh chống đỡ không nổi nữa, quỳ sụp xuống. Gã không muốn quỳ, đôi chân mất lực lượng chống đỡ, không thể đứng lên.
Quỳ xuống!
Hiên Viên Lệnh quỳ xuống trước mặt Lục Nguyên.
Lục Nguyên nhìn Hiên Viên Lệnh, hời hợt nói:
- Ngươi vĩnh viễn làm thuộc hạ bại tướng dưới tay ta, trước kia là vậy, về sau cũng là vậy.
Người đứng xem bùng nổ.
- Làm sao có thể!
- Đường đường hỗn động cảnh nhất tầng Hiên Viên Lệnh đối mặt Lục Nguyên mà không có chút sức đánh lại!
- Đúng vậy, hỗn động cảnh đánh không lại đại đạo cảnh, đây là vạn cổ khó có.
- Trước giờ chưa thấy qua chuyện này.
- Hỗn động cảnh nhất tầng thượng cổ phù chú gia cố, thế mà bị hắn lấy kiếm pháp phá hỏng, cái này mà cũng bị kiếm pháp phá, thật là mở mắt, ta trở về phải thử một lần mới được.
Một người đàn ông trung niên đầu trọc bị gọi lão Khâu nói.
- Thôi đi, dựa vào kiếm pháp của lão Khâu ngươi sao mà so với Lục Nguyên được.
Một người đứng cạnh chọc quê nói:
- Ai nói Lục Nguyên không phải tuyệt thế thiên tài? Không phải tuyệt thế thiên tài thì sao có thể lấy tu vi đại đạo cảnh thập tầng đánh bại hỗn động cảnh Hiên Viên Lệnh được?
- Tám năm trước chưa đột phá, vào kiếm quyển không tăng kiếm ý, xem ra chỉ là tạm thời thoái trào.
- Cái danh tuyệt thế thiên tài lại nở rộ ánh sáng.
Tất cả người bên cạnh đều sôi trào. Hỗn động cảnh nhất tầng Hiên Viên Lệnh bị Lục Nguyên đánh bại chính là chuyện trời long đất lở, giờ càng đáng sợ là Hiên Viên Lệnh đối mặt Lục Nguyên không có chút sức đánh lại, hoàn toàn rơi vào thế yếu, không một chiêu trên cơ, đây là việc càng đáng sợ.
Rất nhanh tin tức này lan tràn cả Kiếm Môn, bay đi khắp phương.
Dưới tình huống bình thường, thắng bại một trận chiến chỉ lan trong phạm vi nhỏ, dù sao Kiếm Môn rộng lớn, không biết có bao nhiêu đệ tử. Một cuộc chiến đệ tử trung tâm bình thường đâu truyền khắp bốn phương được. Nhưng lần này không phải cuộc chiến đệ tử trung tâm bình thường, chăng những là môn hạ của hai chí tôn là Hiên Viên chí tôn, Thái Sử chí tôn giao tranh, hơn nữa trận chiến sinh ra một kỳ tích. Lục Nguyên lấy cảnh giới đại đạo cảnh thập tầng chiến thắng Hiên Viên Lệnh hỗn động cảnh nhất tầng, loại chiến tích khiến người chấn kinh, trong lịch sử các đời Kiếm Môn chưa từng xuất hiện.
Nhận được tin tức nhanh nhất đương nhiên là Thái Sử Không trên Không Chi Sơn. Bởi vì trận chiến này bắt đầu ở bên ngoài Không Chi Sơn.
Thái Sử Không nghe được tin thì ngây ra:
- Lấy đại đạo cảnh thập tầng thắng hỗn động cảnh nhất tầng, thú vị. Lục Nguyên à Lục Nguyên, ngươi thật là tiềm lực không giống bình thường. Luân hồi, âm dương, hai thiết tắc của ngươi rốt cuộc thành.
Thái Sử Không ở bên cạnh quan sát, hơn nữa gã biết Lục Nguyên luyện là hai thiết tắc này, cho nên có thể đoán ra được, chí tôn khác thì không thể đoán như thế.
Trong Long Thủ Sơn, Hiên Viên Vọng, vị chí tôn này đang cùng Thượng Quan chí tôn chơi cờ, con cờ trắng đen nhanh chóng rơi xuống. Cờ đen của Thượng Quan chí tôn sát khí đằng đằng, mỗi một bước ép chặt. Hiên Viên Vọng thì cờ là đại khí, đại cách cục, từ toàn bàn cờ buộc cờ đen đầy sát khí của Thượng Quan chí tôn không có nơi hạ xuống.
- Thượng Quan, làm việc gì đều phải có ánh mắt đại cách cục, ví dụ thế cục Kiếm Môn không thể đơn giản nhìn từ bát đại chí tôn, thậm chí không thể chỉ nhìn từ Kiếm Môn.
Lời gã nói đầy ẩn ý.
Thượng Quan chí tôn cũng biết Hiên Viên Vọng ý chỉ cái gì. Lúc này, một tin tức nhanh chóng truyền đến.
Thượng Quan chí tôn nhận được tin thì bị kinh ngạc giật nảy mình. Lục Nguyên đại đạo cảnh thập tầng mà thắng được Hiên Viên Lệnh hỗn động cảnh nhất tầng. Đại đạo cảnh thắng hỗn động, đây là việc vạn cổ hiếm có, Lục Nguyên đúng là đáng sợ, một khi hắn lớn lên thì rất có khả năng đuổi kịp Kiếm Chi Tử.
Thượng Quan chí tôn liếc Hiên Viên Vọng. Hiên Viên Vọng chắc chắn có thu được tin, mặt ngoài co vẻ bình tĩnh, nhưng gã lập tức phát hiện Hiên Viên Vọng đặt sai một con cờ.
Cờ đặt sai!
Cùng lúc đó, có một tin tức nhanh chóng truyền đến Kiếm Chủ Sơn, Kiếm Chủ Đường. Trong Kiếm Chủ Đường là nơi Kiếm Chủ bế quan. Kiếm Chủ bế quan thời gian dài, rất nhiều tình báo việc lớn đều không truyền vào trong Kiếm Chủ Đường, nhưng tin tức trận Lục Nguyên thắng Hiên Viên Lệnh lại nhanh chóng truyền vào đây.
Một là vì cuộc chiến này quá khiến người kinh ngạc, làm người khó tin.
Hai là Kiếm Chủ thầm dặn dò, tin tức liên quan Lục Nguyên một khi chấn động Kiếm Môn đều phải truyền vào trong.
Kỳ thực không chỉ là Không Chi Sơn, Long Thủ Sơn, Kiếm Chủ Sơn, tin tức này còn nhanh chóng truyền khắp các sơn các động các phủ. Trong Kiếm Môn không biết tồn tại bao nhiêu lão cổ đổng, vốn những nhân vật này bình thường không nhận tin tức, nhưng chiến tích chấn kinh người thế này vẫn sẽ truyền vào trong.
Phú chốc Kiếm Môn chấn động như dấy lên bão tố nhỏ.
Người gây lên bão tố này, Lục Nguyên thì đang ngồi trên một khối đất trống Không Chi Sơn.
Trận chiến với Hiên Viên Lệnh chỉ là chuyện nhỏ, nhân vật như vậy vĩnh viễn không phải đối thủ của mình, kiếm đạo bát cực rất đáng giá chú ý một phen, đại địch chân chính của mình là Kiếm Chi Tử chứ không phải hàng dỏm như Hiên Viên Lệnh. Đó là nhân vật mấy năm trước có thể đánh chết một chí tôn, thực lực mạnh đến không thể tưởng tượng, trời sinh có khí vận còn lớn hơn cả mình, dù ở đâu đều là gây chú ý nhất.
Thu lại suy nghĩ, trở về chuyện cần làm.
Trong đỉnh đầu khánh vân, Đại Hỗn Động Thạch, Tiểu Hỗn Động Thạch, Kiếm Thắng Đan, Ngộ Hóa Hỗn Động Đan, bốn đan dược đạt đến hỗn động cảnh, thiên địa linh vật đã đầy đủ.
Bây giờ là lúc trùng kích hỗn động cảnh.
Chỉ có trùng kích xong hỗn động cảnh mới có võ đài càng lớn chờ đợi mình.
Lục Nguyên ngồi xếp bằng trên đất trống.
Thái Sử Không ở một bên ngồi giang chân, tay cầm bình rượu ừng rực uống một hớp, nói với tám người Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì đứng một lên rằng:
- Lát nữa Lục Nguyên sẽ bắt đầu độ hỗn động thiên kiếp, tám người các ngươi phải nhìn kỹ, sớm muộn gì các ngươi sẽ độ kiếp này, trước tiên học chút đi.
- Vâng!
Đám người Tần Sương Thành hơi kích động, họ đích thực sớm muộn gì sẽ hỗn động thiên kiếp. Trước tiên nhìn người khác hỗn động thiên kiếp, có thể học hỏi chút, có ích lợi rất lớn cho tương lia mình độ kiếp.
Thật ra Thái Sử Không ở đây một là vì kêu đám Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì học hỏi chút, đối với tám đệ tử có chỗ tốt cực lớn. Hai là hỗn động thiên kiếp vô cùng nguy hiểm, Lục Nguyên lại có nhiều thiên địa pháp tắc, hỗn động thiên kiếp của hắn e rằng khủng bố hơn người bình thường rất nhiều. Cho nên gã phải ở một bên hỗ trợ, tránh cho hỗn động thiên kiếp quá sức khủng bố đánhchết đệ tử của mình, muốn có một đệ tử xuất sắc như vậy không dễ dàng.
Vốn Thái Sử Không hơi hiểu biết Lục Nguyên, biết hắn làm việc chững chạc, không có nắm chắc tuyệt đối không tùy tiện trùng kích hỗn động cảnh. Tuy nhiên nói là vậy nhưng Thái Sử Không vẫn phải lo lắng, cho nên đích thân đến trấn áp, nếu không may xảy ra chuyện gì thì sẽ ra tay giúp đỡ.
Lục Nguyên trùng kích hỗn động thiên kiếp thì đã bình lặng tất cả tâm tình.
Bây giờ hắn vứt bỏ hết tấ cả, trùng kích đến hỗn động cảnh mới là việc chính.
Đầu tiên là đốt cháy thượng phẩm linh thạch. Lục Nguyên chơi sang, vì trùng kích hỗn động cảnh, một hơi đốt hết một trăm thượng phẩm linh thạch. Một trăm khối thượng phẩm linh thạch tức là một trăm vạn trung phẩm linh thạch. Bây giờ Lục Nguyên tổng cộng chỉ có một ngàn năm trăm khối thượng phẩm linh thạch mà thôi, giờ một hơi đốt hết một trăm khối, hơn nữa đây chỉ là bắt đầu, mặt sau không biết phải đốt bao nhiêu nữa.
Một trăm khối thượng phẩm linh thạch thiêu đốt, thật nhiều linh thạch tỏa ra.
Lục Nguyên đã vận Vô Tướng Thôn Phệ Quyết, linh khí xung quanh không ngừng bị nuốt.
Bây giờ Lục Nguyên đã không cần dùng Phong Linh trận. Trước kia dùng Phong Linh trận là bởi vì thu nạp lực cực độ cường đại, Vô Tướng Thôn Phệ Quyết có thể dễ dàng hấp thu hết sạch linh khí, sao còn để lại linh khí, cho nên không cần Phong Linh trận.
Một trăm khối thượng phẩm linh thạch thiêu đốt sinh ra linh khí tiến vào thân thể, bảy linh thú cấp truyền thuyết cũng sinh ra nguyên khí vân hệ đưa vào thân thể.
Lục Nguyên không ngừng điều dưỡng thân thể của mình, khiến cơ thể rất nhanh tiến vào trạng thái tốt nhất.
Bây giờ tinh thần hắn nâng cao, toàn thân pháp lực cuồn cuộn tràn đầy mỗi một kinh mạch, từng tấc da, từng ly cơ bắp. Máu thịt của Lục Nguyên chỉ cần một chút thôi đặt ở Tấn quốc là linh dược cực kỳ tuyệt diệu, có thể giúp tu tiên giả trường sinh kỳ nhảy vọt.
Trạng thái không tệ, có thể bắt đầu xông quan.
Đại Hỗn Động Thạch, Tiểu Hỗn Động Thạch, Kiếm Thắng Đan, Ngộ Hóa Hỗn Động Đan, bốn loại đan dược hoặc là thiên địa linh vật cùng nuốt vào trong miệng.
Năm viên Đại Hỗn Động Thạch có thể cung cấp năm phần xác suất trùng kích đến hỗn động cảnh. Đại Hỗn Động Thạch có thể cho không phẩy năm phần xác suất, Ngộ Hóa Hỗn Động Đan là một phần, Kiếm Thắng Đan là ba phần, cộng lại có bảy phần xác suất đến hỗn động cảnh.
Bảy phần xác suất, thật sự không nhỏ.
Trong đó mỗi viên Đại Hỗn Động Thạch cỡ nửa bàn tay, hơn nữa vô cùng vững chắc, có thể cứng hơn cương thiết. Nhưng tu hành đến cỡ Lục Nguyên thì mạnh mẽ lạ thường, dù là Đại Hỗn Động Thạch hơn cương thiết to nửa bàn tay cũng nhanh chóng bị dạ dày cường đại hòa tan.
Đến lúc này thể sinh mệnh đã vượt qua phàm nhân tưởng tượng.
Bốn loại thiên địa linh vật đan dược nuốt vào bụng xong Lục Nguyên lờ mờ cảm giác trong không trung như có hai cánh cửa. Hai cánh cửa này dù là cái nào đều vô cùng to lớn, tang thương, khiến ngón tay muốn vươn ra chạm vào chúng. Nhưng hai cánh cửa như là cấm kỵ, không thể chạm vào.
*Ầm!*
Tiếng sấm to lớn vang lên, hỗn động thiên kiếp đến. Lúc hỗn động thiên kiếp còn chưa bắt đầu, trên không trung đã ngưng tụ sấm sét gần như vô biên vô tận. Sấm sét vô tận tụ tập một chỗ, trong số đó diễn sinh ra lôi long, lôi phượng, lôi hòa kỳ, vân vân, còn có nhiều loi thần.
Thậm chí trong lôi điện có tiếng trống trầm đục vang lên.
Thiên lôi kích trống!
Nghe đến tiếng trống trầm đục thì Thái Sử Không biến sắc. Thiên lôi kích trống, này không phải trò chơị, bình thường hỗn động thiên kiếp đâu có thiên lôi kích trống, chỉ là tiếng sấm trầm thấp. Xuất hiện tiếng thiên lôi kích trống thì chỉ có một khả năng, chính là hỗn động thiên kiếp này rất đáng sợ, đáng sợ ở chỗ thiên lôi kích trống.
Tại Kiếm Môn nhiều năm như vậy, khi độ hỗn động thiên kiếp chỉ có hai người đụng tới tình huống thiên lôi kích trống. Một là Kiếm Chi Tử, hai là Kiếm Ma. Kiếm Chi Tử là thiên phú quá mạnh, tiềm lực quá sâu, đụng phải thiên lôi kích trống. Kiếm Ma thì vì giết người quá nhiều, Kiếm Ma vì thăng lên hỗn động cảnh dùng cách đặc biệt giết trăm ức người khiến thiên địa giận dữ, lúc gã thiên kiếm mới xuất hiện thiên lôi kích trống. Giờ Lục Nguyên cũng là thiên lôi kích trống.
Lục Nguyên tuyệt đối không giống Kiếm Ma vì giết quá nhiều người mới khiến thiên địa giận dữ, không lẽ hắn tựa như Kiếm Chi Tử, căn cơ quá sâu, tiềm lực quá sâu nên khiến thiên lôi kích trống?
*Đùng!*
Từng đạo sấm sét đánh xuống. Những sấm sét ở trong không trung hóa thành xuân thu huyền thủy thiên kiếp, bách giáp thần mộc thiên kiếp, từ bạo thiên kiếp, vân vân nhiều thiên kiếp. Những kiếp số này nếu đặt trên người Hiên Viên Lệnh là toàn bộ kiếp số, nhưng ở chỗ Lục Nguyên thì chỉ là điểm tâm sáng.
Lục Nguyên dễ dàng đánh ra kiếm pháp, bây giờ mấy kiếp số còn đơn giản, không chút khó khăn, hắn ứng đối nhẹ nhàng.
Nhưng đánh một lát kiếp số như vậy xong, trong không trung dần xuất hiện cái trống to lớn. Trống to này ở trong phong vân ẩn hiện, nó không phải vật tầm thường, là Quỳ Ngưu Cổ. Truyền thuyết ở thượng cổ có một quái vật gọi là Quỳ Ngưu, loại quái vật này ra vào sẽ có mưa gió ầm ầm, tiếng rống như sấm. Hoàng đế và Xi Vưu đại chiến, binh sĩ bị Xi Vưu tìm đến các sơn tinh thủy quái mê hoặc, hoàng đế quyết định dùng chút tài liệu đặc biệt làm cái trống để khích lệ binh sĩ. Quỳ Ngưu tìm đến, lấy da làm trống, Quỳ Ngưu Cổ đại biểu là sấm sét uy nghiêm.
*Thùng! Thùng! Thùng!*
Từng tiếng sấm to lớn nổ, theo tiếng sấm nổ, từng sấm sét dài hơn ngàn trượng đánh xuống. Những sấm sét không chỉ đánh vào thân thể còn có linh hồn người, lại có thanh âm cùng công kích, chỉ cần tinh thần yếu chút là sẽ bị sấm sét đánh chết.
Quỳ Ngưu Cổ! Không ngờ là Quỳ Ngưu Cổ!
Quỳ Ngưu Cổ, so với từ bạo thiên kiếp, xuân thu huyền thủy thiên kiếp thì khó khăn hơn rất nhiều, nhưng trình độ của Lục Nguyên còn ứng đối được.