Lục Nguyên khẽ trở tay, thanh trấn nhạc kiếm đầy máu đã cắt đứt cổ họng Thiên Khôi Tinh.
Lúc này, máu bay tung tóe, Lục Nguyên biết rằng tán ma ba mươi sáu tinh đã chết hết trong tay mình, nhưng tán ma ba mươi sáu tinh yêu tà như vậy, không giết há chẳng phải để lại mối nguy hại cho nhân gian sao, ba mươi sáu người này không biết đã hút bao nhiêu sinh khí, không biết bao nhiêu vị tu tiên giả đã chết trong tay chúng rồi.
Cuối cùng cũng đã giết sạch bọn chúng, bây giờ bắt đầu đi tìm chiến lợi phẩm thôi.
Lục Nguyên lau mồ hôi trên trán, đối thủ lần này khá là đáng sợ, nếu không phải nhờ ngũ sắc kiếm đạo bảo vệ thì có lẽ giờ này đã bị trọng thương rồi, khiêu chiến với nhiều đối thủ như vậy quả là một việc vô cùng khó khăn, nhưng bây giờ tất cả đã giải quyết xong rồi.
Đương nhiên việc khó khăn như vậy thì thù lao cũng sẽ vô cùng phong phú.
Mà chưa nói đến thù lao của Xuất Vân Tiên Cảnh, chỉ có ba mươi sáu người này thôi, đều đã tu hành đến trường sinh lục trọng, trường sinh thất trọng rồi, tu hành đến mức này thì những linh vật họ mang theo nhất định không phải ít, lần này ta có thể kiếm được món hời rồi.
Lục Nguyên không thống kê thì không biết, nhưng thống kê rồi mới thấy giật mình.
Về linh thạch, rõ ràng có được hai mươi lăm khối linh thạch trung phẩm, trời ơi, đây chính là hai mươi lăm khối linh thạch trung phẩm, một linh thạch trung phẩm bằng một vạn linh thạch hạ phẩm, nhưng kể ra thì cũng không bất ngờ, tán ma ba mươi sáu tinh, mỗi người đều có thực lực rất cao, thực lực như vậy tất nhiên là phải có những vật phẩm tương đưuong rồi.
Lục Nguyên mới chỉ có một nửa khối linh thạch trung phẩm, bây giờ bỗng chốc có thêm hai mươi lăm khối, đúng là kiếm lợi lớn rồi.
Ngoài ra còn có ba mươi hai đại thần khí thạch, đây cũng có thể coi là một chiến lợi phẩm quan trọng.
Đúng rồi, còn có mười linh thú khổng lồ, vốn dĩ có nhiều hơn nhưng trong lúc đánh nhau với Lục Nguyên, rất nhiều linh thú của tán ma ba mươi sáu tinh khi họ sắp chết đã biến mất, không để lại cho Lục Nguyên.
Đây là…
Lục Nguyên nhìn thấy một loạt sách vở ghi chép các loại tà pháp, một loạy các tà bảo, đều là những pháp bảo bị nhiễm tà niệm, những loại pháp bảo này nếu đem đi bán chỉ có thể bán giá cao nhưng những loại tà bảo này rất nhiều loại dùng tử linh luyện thành, Lục Nguyên vốn là một người trong tiên đạo, không thể vì một chút lợi nhỏ mà để lại tà bảo cho nhân thế, để người khác ỷ lại vào tà bảo mà đi làm việc xấu.
Tu tiên giả đã có một chữ tiên nên phải có khí chất của tiên.
Vì lợi ích không từ thủ đoạn vốn không phải là khí chất của ta.
Ngay lập tức Lục Nguyên đem những loại sách vở tà pháp và ba mươi bảy cây gậy tà bảo có giá trị cao ấy phá hủy hết, nhưng thứ Lục Nguyên thu hoạch được bị ít đi rất nhiều nhưng tâm lại thanh thản.
Tốt rồi, lần này có thể xem như thu hoạch được nhiều rồi, hai mươi lăm khối linh thạch trung phẩm, ba mươi hai đại thần khí thạch và mười linh thú lớn, có thể trở về Xuất Vân Tiên Cảnh rồi.
Hoàn thành nhiệm vụ này nhất định sẽ có nhiều người phải mở to mắt ra nhìn.
Tán ma ba mươi sáu tinh là những yêu ma nổi tiếng khắp nước Tấn.
Ba mươi sáu tên này, mỗi tên đều vô cùng khó đối phó, gặp phải cấp tiên kiếm thì chúng lập tức chạy trốn mất, chúng có đủ các loại bí pháp, có thể trốn tránh những tiên kiếm, còn khi gặp phải những người dưới cấp tiên kiếm thì không có ai là đối thủ của chúng hết, vì vậy bọn chúng mới có thể ung dung tự tại sống đến nay. Nay chúng gặp phải Lục Nguyên coi như chúng xui xẻo, đền lại những tội lỗi mà chúng đã gây ra.
Tên đàu tiên trong tán ma ba mươi sáu tinh là Thiên Khôi Tinh, hắn được Mã Lăng truyền thụ cho một loại bí pháp cấm kỵ vô cùng nham hiểu, được gọi là “đại la hỗn thiên la yêu hóa ma thôn nhân”, loại này hung độc y như tên gọi của nó vậy, cho dù là máu của người, yêu hay ma đều bị ngưng hợp trên cơ thể.
Vô số oán khí, vô số huyết dịch đều ngưng lại trên người.
Thiên Khôi Tinh có được bí pháp này, vốn trong người hắn đã có rất nhiều oán khí, mà oán khí càng nhiều thì thì khí tử linh lại càng mạnh, những linh hồn bị hành hạ càng nhiều, bị giày vò đến mức vượt qua cả sự hung ác, pháp lực của Thiên Khôi Tinh càng cao. Loại hung tà này đã đạt đến cực điểm trong pháp môn, những linh hồn này khi mới bắt đầu sẽ bị nhốt vào trong cơ thể Thiên Khôi Tinh, tự nhiên sẽ không ngừng phản kháng, nhưng sau đó đều bị Thiên Khôi Tinh đồng hóa.
Nhưng bây giờ Thiên Khôi Tinh đã bị chết tỏng tay Lục Nguyên, Lục Nguyên mang hủy bỏ hết những sách tà niệm, tà bảo, tà huyết cũng bị chôn vùi xuống lòng đất hàng trăm trượng để tránh gây hại cho nhân gian, chỉ có điều vô số linh hồn bị nhập vào cơ thể không thể bị tiêu tan trong tức khắc được mà lúc này còn phải dùng phật pháp để hóa giải, nhưng Lục Nguyên chưa học phật pháp bao giờ, cũng biết những linh hồn này để giày vò một thời gian rồi cũng xong nên không để ý nữa mà bay thẳng về Hoa Sơn.
Ba mươi năm tinh khác cũng học các pháp môn, chẳng khác Thiên Khôi Tinh là mấy.
Trong cơ thể chúng không biết đã có bao nhiêu linh hồn bị giày vò.
Lục Nguyên đã đi rồi, những linh hồn này vần không ngừng gào thét.
Vô số linh hồn từ mặt đất bay lên, phát ra nhwungx âm thanh bi thương thống thiết.
“Thật đáng hận.”
“Tại sao?”
“đúng vậy, tại sao một tên hậu bối mà lại mạnh như vậy.”
“Đó là loại kiếm pháp gì vậy, thật quá huyền diệu.”
“Trời ơi, cuhngs ta ba mươi sáu người mà lại bại dưới kiếm của một tên hậu bối.”
“Sao lại có thể thế được.”
Những linh hồn này tư duy của họ sớm đã bị tán ma ba mươi sáu tinh đồng hóa, tán ma ba mươi sáu tinh đã chết rồi nhưng những linh hồn này vẫn chưa chết, lúc này những linh hồn đó thoát ra thì thào không ngớt, niệm những câu mà ba mươi sáu tinh trước khi chết chấp niệm, cũng không dám tin rằng bọn họ đã bị chết dưới kiếm của Lục Nguyên, sao kiếm thuật lại có thể huyền diệu đến vậy cơ chứ.
Những linh hồn như thế này không ngừng giằng co trong suốt ba ngày ba đêm, linh hồn đã sớm bị ma hóa, ba ngày giằng co không ngừng nghỉ, cuối cùng đến ngày thứ tư khi mặt trời lê, gió nổi lên, những linh hồn này mới bị ánh mặt trời tiêu rụi, tiêu diệt hết, chúng đồng loạt khóc lóc, khiến muông thú xung quanh cũng không chịu nổi phải bỏ chạy đi thật xa.
Mà chúng vừa chạy đến một sơn động cách đó không xa thì có một nữ nhân mặt đầy sát khí, mặt che mạng, quần áo toàn một màu trắng, gọn gàng sạch sẽ, trên lưng còn đeo một thanh kiếm.
“Lục Nguyên thật là lợi hại.” nữ nhân này nói.”trong tán ma ba mươi sáu tinh bất luận là ai cũng đều có thực lực không kém ba, tán ma ba mưới sáu tinh mà kết hợp lại chắc chắn sẽ thắng ba, nếu ba mươi sáu tinh mà cùng nhau xông lên thì chỉ sợ Thái Hành Sơn này đã bị tiêu diệt hàng vạn lần rồi. Ba mươi sáu tinh này dù là ai thì cũng vô cùng mạnh, nhưng bây giờ lại dễ dàng chết trong tay Lục Nguyên. Lục Nguyên quả thật là rất mạnh.”
Ở Thái Hành sơn có môt tiên môn nhỏ gọi là Thái Hành tiên môn.
Thái Hành tiên môn không phải là nổi tiếng mà chỉ là cố gắng cầm cự mà thôi.
Cô gái đó chính là con gái của trưởng môn Thái Hành tiên môn, tên là Lý Anh Nguyệt.
Lý Anh Nguyệt trước kia trốn trong sơn động này, vốn muốn ở đó luyện kiếm, nhưng không ngờ lại nhìn thấy cảnh Lục Nguyên diệt trừ tán ma ba mươi sáu tinh. Tán ma ba mươi sáu tinh ai cũng thuộc hàng thực lực vô cùng đáng sợ, nàng vốn nghĩ rằng dù danh tiếng của Lục Nguyên cũng lớn nhưng khi gặp phải tán ma ba mươi sáu tinh cũng phải chịu thua.
Nhưng giờ mới biết rằng không phải vậy.
“Lục Nguyên này thật là lợi hại.” Lý Anh Nguyệt chớp chớp mắt, người nàng khí thế bừng bừng nhưng khi chớp mắt lại có phần ủy mỵ “trước đây có nghe câu nói gả chồng thì gả cho thiên tài Lục Nguyên, ta còn không tin, nhưng giờ mới biết quả nhiên là như vậy. Ôi trời ơi, ta đnag nghĩ lung tung gì thế này.”
Lý Anh Nguyệt thấy hai má ửng hồng.
Lại nói đến Lục Nguyên, chàng bay thẳng một mạch về nhà, bây giờ tốc độ điều khiển kiếm càng ngày càng nhanh rồi, khoảng cách hai tỉnh không phải đi quá lâu như vậy nữa, chỉ mất vài giờ. Khi về đến Xuất Vân Tiên Cảnh chàng liền đi thẳng đến lầu nhiệm vụ.
Vào trong lầu nhiệm vụ, vài vị trưởng lão phân công nhiệm vụ thấy Lục Nguyên bước vào liền nói: “Nhưng mà phải đổi nhiệm vụ, nhiệm vụ này thực sự không thể hoàn thành được.” Bọn họ thường không có ấn tượng gì với những nhiệm vụ, nhưng lần này Lục Nguyên nhận nhiệm vụ mà gần như không thể hoàn thành được lại khiến họ có ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Lục Nguyên giơ một tay ra, trải ba mươi sáu tấm lệnh bài ra bàn, ba mươi sáu tấm lệnh bài này bên trên khắc những ký tự khác nhau, có các hình quái thú khác nhau.
Những vị trưởng lão này nhìn kỹ trên mặt các tấm lệnh bài này, ấn tượng vô cùng sâu sắc.
“Đây là ba mươi lệnh bài khí tán ma tinh.”
“Nghe nói là tán ma ba mươi súa tinh mang theo bên người.”
“Xem ra là đã hoàn thành nhiệm vụ.”
Mấy vị trưởng lão như muốn nhảy lên, thực sự khong thể nào tưởng tượng được, những người như tán ma ba mươi sáu tinh đã bị giết, mà còn bị Lục Nguyên giết một cách dễ dàng. Nhiệm vụ này cấp dưới tiêm kiếm mà đi không khác gì tự mình làm mồi cho chúng, còn cấp tiên kiếm đi thì cũng chẳng thu được gì, nhưng hôm nay, nhiệm vụ này đã được Lục Nguyên hoàn thành rồi.”
“Tên Lục Nguyên này thật quá là lợi hại.”
“Đúng vậy đó, quả là khủng khiếp.”
“Đây được gọi là nhiệm vụ khó thứ hai rồi.”
“Ba mươi sáu cao thủ, trong đó hơn mười tu hành tiên là cấp trường sinh thất trọng, nhiệm vụ này quả thực là nghịch với tròi mà.”
“Đúng đấy, những nhiệm vụ này đều hoàn thành được, Lục Nguyên quả là lợi hại.”
“Bắc Phong chúng ta lại có một thiên tài rồi.”
Những vị trưởng lão này kinh ngạc quá lâu, quên mất việc ban thưởng, một lúc sau mới nhớ tới việc phải ban thưởng cho Lục Nguyên, sau đó đem ba mươi đại thần hồn thạch cùng với ba ngàn linh thạch đưa cho Lục Nguyên. Nhận thưởng xong Lục Nguyên đi về phòng, vừa ra khỏi phòng nhiệm vụ một lúc thì có người đến để xem bảng nhiệm vụ.
Theo thói quen, họ dò từ dưới lên trên, vừa rà vừa xem, bỗng có một vị tu tiên kinh ngạc kêu lên: “Ồ, nhiệm vụ khó thứ hai là tiêu diệt tán ma ba mươi sáu tinh đã có người làm rồi, sao lại có thể như thế được, nhiệm vụ này gần như là không thể hoàn thành, còn cấp tiên thì hầu như không bao giờ đến lầu nhiệm vụ.”
“Ai làm nhiệm vụ này?” Lập tức có người hỏi.
Trưởng lão ở lầu nhiệm vụ mặc dù vẫn đang kinh động nhưng vẫn lập tức lắc đầu: “Thật xin lỗi nhưng không thể nêu ra được, quy định là như vậy, ai nhận nhiệm vụ của người đó, không thể tiết lộ ra.” Ngay lập tức tin có người hoàn thành nhiệm vụ khó thứ hai là tiêu diệt tán ma ba mươi sáu tinh đã lan truyền khắp Xuất Vân Tiên Cảnh.
Trên Xuất Vân Tiên Cảnh cũng có những thiên tài cấp độ rất cao nhận nhiệm vụ này nhưng không thể hoàn thành được, thậm chí còn có người chết tỏng lúc thực hiện nhiệm vụ. Nhưng nay đã có người hoàn thành rồi tất nhiên sẽ gây xôn xao, không biết là ai đã ra tay.
Trong lúc những người này đang xôn xao vì tin tức đó thì Lục Nguyên đã về phòng và lên giường ngủ.
Hiện tại đã có tổng cộng sáu mươi hai đại thần khí thạch.
Một đại thần thạch có tác dụng không lớn nhưng sáu mươi hai đại thần thạch thì lại có tác dụng vô cùng lớn, hơn nữa giờ mình đã có hai mươi ba linh thú cực lớn, đây đều là nhờ trừ tán ma ba mươi sáu tinh mà có được
sau đó đến chợ chính đỏi thành linh thú cực lướn của vân hệ, như vậy tự hành ở đây là có thể bắt đầu tu hành được rồi.
Một đại thần khí thạch được hấp thụ vào giữa hai hàng lông mày, hấp thu đại thần linh thạch lớn thế này phải tập trung vào chỗ bao hàm thần khí, một lúc sau chỉ cảm thấy thần khí tăng cao lên, sau đó lập tức dùng tiếp đại thần khí thạch tiếp theo. Cách hấp thu từng khối từng khối đại thần khí này khiến Lục Nguyên cảm thấy thần khí càng ngày càng mạnh.
Cảm thấy hư đan trên mặt nguyên thần của mình càng ngày càng nguyên vẹn, nhưng trong lúc tiêu hao sáu mươi hai đại thần khí thạch, Lục Nguyên thấy Hư Đan của mình đã đạt đến bảy phần rồi.
Rất tốt!
Chỉ cần đạt được ba phần nữa thôi là đã luyện thành Hư Đan rồi, lúc đó là đã đạt đến trường sinh lục trọng.
Nhưng giờ đã dùng hết đại thần khí thạch rồi, chỉ còn cách nhận thêm nhiệm vụ nữa thôi.
Có lẽ làm thêm vài nhiệm vụ nữa là đạt đến trường sinh lục trọng thôi.
Dạo này rất muốn đạt đến trường sinh lục trọng rồi.
Cũng có thể nói rằng rất muốn đạt đến trường sinh thất trọng để có thể khiêu chiến với Tư Mã Truowngf Bạch.
Lục Nguyên xem đi xem lạ, không có nhiệm vụ nào là bằng nhiệm vụ trước. cuối cùng Lục Nguyện chọn nhiệm vụ khó khăn nhất, diệt tà ma độc thủ dược vương.
Độc thủ dược vương.
Thấy Lục Nguyên chọn nhieemmj vụ này, những vị trưởng lão không khỏi kinh ngạc.
Họ không thể ngờ rằng Lục Nguyên dám chọn nhiệm vụ này.
So với nhiệm vụ trước, nhiệm vụ này khó khăn hơn nhiều.
Độc thủ dược vương! Nghe nói hắn còn chưa luyện tới cấp kiếm tiên nhưng lại luyên được một loại kỳ độc, quả thực là kinh động thiên hạ, đã từng hạ độc chết những nhân tài cấp kiếm tiên, đối thủ như vậy mà Lục Nguyên cũng dám chọn, có phần khoa trương rồi, thật khiến người khác không thể nào tin được. Vị trưởng lão phân nhiệm vụ hỏi đi hỏi lại Lục Nguyên cho chắc chắn xem Lục Nguyên có phải chắn chắn nhận nhiệm vụ này hay không, đồng thời cũng nói cho Lục Nguyên biết những tiên kiếm đã bị độc thủ dược vương hạ độc giết chết. Nhưng Lcuj Nguyên vẫn quyết định chọn nhiệm vụ này.
Đúng là muốn tìm đường chết mà!
Nhưng nếu như việc này mà thành thì chứng tỏ Lục Nguyên là thiên tài tuyệt thế, sau này đánh bại Yến Thương Thiên thì thật là không thể tưởng tượng nổi.
Thật khiến người khác thấy hồi hộp, mọi người đều mỏi mắt mong chờ.
Công việc phân công nhiệm vụ của trưởng lão vốn tẻ nhạt, nhưng bây giờ lại trở lên vô cùng hấp dẫn rồi.
Cách Hoa Sơn không xa có một dãy núi không rõ tên, ở đó có một sơn cốc.
Sơn cốc này quanh năm mịt mờ trong chướng khí.
Những người sống quanh đây, chỉ cần đế gần chướng khí lập tức bị sát thương, nguy hiểm dến tính mạng. Từ đó về sau những người sống gần đó không dám đén gần, gọi nơi đây là chướng khí cốc.