Lục Nguyên nhấp ngụm rượu rồi rời khỏi nơi này, định về phòng chợp mắt một chút.
Lục Nguyên vừa rời khỏi đó một lúc thì có người đến đó, là một người râu tóc bạc trắng, phong thái ung dung, nhất định là Tôn Thanh Trì, một trong bảy vị thượng nhân đời thứ bảy của Bắc Phong. Tôn Thanh Trì cách một vài ngày lại đến đây luyện kiếm, lần này đang định luyện kiếm thì thấy có cảm giác gì là lạ.
Tôn Thanh Trì luyện kiếm trên hồ mới lấy ra thanh linh kiếm của ông, thanh kiếm bay vòng vòng rồi dừng lại trên tay ông.
“Bân trong hồ nước này có kiếm ý của người khác” Tôn Thanh Trì chau mày nghĩ: “kiếm pháp của người này rất cao, đang luyện một loại kiếm pháp của hồ chi kiếm pháp, nhưng vẫn chưa lĩnh hội ra được hồ chi kiếm ý, nhưng đã gần đến mức lĩnh hội được hồ chi kiếm ý rồi.” Cấp thượng nhân đúng là cấp thượng nhân, chỉ dựa vào những cái này mà có thể biết được những điều đó.
“Rốt cuộc là ai vậy? Không lẽ là Sở Lãng. » Tôn Thanh Trì nghĩ đến đệ tử ruột của mình là Sở Lãng, nhưng ngay lập tức lắc đầu, mặc dù là hồ chi kiếm pháp nhưng Sở Lãng có phần hung hãn chứ không linh, không thoát trần như người này, rốt cuộc là ai nhỉ ?
Môn hạ của mình tổng cộng có mười người thôi, ai có thể có kiếm pháp linh mà thoát trần như vậy nhỉ? Lại còn sắp ngộ ra được hồ chi kiếm ý nữa chứ.
Ông không bao giờ ngờ rằng là Lục Nguyên.
Nếu ông biết rằng Lục Nguyên chỉ dựa vào những gì phản chiếu lại trong lúc ông luyện kiếm mà có thể tìm ra được hồ chi kiếm pháp, còn sắp lĩnh hội được hồ chi kiếm ý, có lẽ ông sẽ vô cùng ngạc nhiên, quả thực là không thể tưởng tượng được, không thể hình dung được là lại có thể lài thiên tài kiếm đạo.
Phải biết rằng tỏng số những người theo ông tu hành thì Sở Lãng là mạnh nhất nhưng Sở Lãng theo ông học kiếm đã nhiều năm, mặc dù hắn đã luyện được hai loại kiếm ý nhưng vẫn chưa lĩnh hội được hồ chi kiếm ý, ông vẫn còn phải dồn tâm huyết vào để dạy, những người khác thì vẫn còn kém xa. Còn Lục Nguyên vẫn chưa bái kiến ông truyền đạt hồ chi kiếm pháp, cũng chưa được ông truyền cho những kiến thức về mặt này nhưng lại sắp lĩnh hội được hồ chi kiếm pháp, làm soa ông không kinh ngạc kia chứ.
Cũng may ông không nghĩ người đó là Lục Nguyên, cũng không biets người đó là Lục Nguyên.
Sáng ngủ dậy Lục Nguyên uống một chú rượu.
Hôm nay, Tôn Thanh Trì sư thúc tổ không mở đàn, Lục Nguyên đang ngồi trầm tư suy nghĩ xem nên làm gì, theo tính cách của Lục Nguyên thì không thể ngồi yên một chỗ, nhưng nay thứ nhất là cảm giác mới mẻ khi đến Xuất Vân Tiên Cảnh, hai là cảm thấy thực lực của mình đã gần bằng Tư Mã Trường Bạch, muốn theo kịp Tư Mã Trường Bạch càng sớm càng tốt.
Vì hai nguyên nhân đó, Lục Nguyên phải chăm chỉ hơn bình thường mới được.
Con người có đôi lúc phải phấn đấu một lần chứ.
Tuy hăng hái được một lúc nhưng một hồi sau lại trở lại trạng thái lười biếng ban đầu.
Nghĩ thấy biến trừng mắt của Vân Long thập biến đã luyện mấy lần mà không thành, hồ chi kiếm pháp cũng còn thiếu chút nữa mới thành công, bây giờ không cần thiết phải luyện nữa rồi, thậm chí pháp lực cũng không cần luyện, bản thân mình tổng cộng có mười ba linh thú lớn, nếu có luyện pháp lực thì cũng chỉ có thần khí là cần thiết thôi.
Kết thành Hư Đan là mong ước cuối cùng của mình.
Nếu muốn kết thành Hư Đan thì phải tăng thêm thần khí, mà thần khí kết tinh trong người thì đã gần như bị tiêu hao hết rồi.
Thôi được, uống ngụm rượu đã rồi tính tiếp, vùa mới nhập một ngụm rượu thì thấy Diệp Tiếu đnag nói với Lục Nguyên: “ vài ngày nữa Tôn sư thúc đều không mở đàn, chúng ta phải đi làm nhiệm vụ.”
“làm nhiệm vụ?” Lục Nguyên ngạc nhiên.
Diệp Tiếu nói: “Bình thường chúng ta tu hành thì linh thạch cũng tiêu hao, cũng may ở Xuất Vân Tiên Cảnh dưới lòng đất có một trận địa từ lâu để lại, đồng thời có một lấu nhiệm vụ, chúng ta đến đó nhận nhiệm vụ.”
“Vậy được, đi xem là nhiệm vụ gì. » Lục Nguyên nói, rồi cùng với Diệp Tiếu đi thẳng đến lầu nhiệm vụ, cách chỗ hai người một đoạn, nhưng hai người đều đã là trường sinh ngũ trọng trở lên rồi, điều khiển kiếm rất nhanh, không bao lâu đã đến nơi.
Lầu nhiệm vụ này trang trí có phần đơn giản, ở đó có một ông cụ ngồi phân chia nhiệm vụ, ở trên có một bảng nhiệm vụ.
Diệp Tiếu nhìn nhiệm vụ, rồi chọn một việc đơn giản nhưng lại có mức hưởng linh thạch là ba ngàn linh thạch, trong người Lục Nguyên bây giờ chỉ có một vạn năm ngàn linh thạch, mức hưởng ba ngàn linh thạch là cao rồi, nhưng nhiệm vụ này có người khác nhận rồi, có vể đi muộ nên bị người khác chọn làm mất rồi, vì thế Diệp Tiếu xin lỗi Lục Nguyên rồi cầm kiếm bay đi, trước khi đi còn đưa cho Lục Nguyen một bản đồ Xuất Vân Tiên Cảnh.
Diệp Tiếu cũng đi rồi, Lục Nguyên lại nhìn bảng nhiệm vụ, trên bảng nhiệm vụ này chủ yếu đều là nhiệm vụ trừ yêu ma hoặc truy sát yêu nghiệt ma đạo.
Truy sát di nghiệt của Huyết Kiếm Môn? Huyết Kiếm Môn đã bị Lục Nguyên một tay hủy hoại rồi, không ngờ vẫn còn di nghiệt, nhưng khi xem mêu tả thì chỉ là một trưởng lão trường sinh tam trọng, thù lao cũng không cao, thật phí sức.
Trong lòng đất có một tên yêu ma phó đường chủ, cáp bậc này cũng đủ cao rồi, nhưng hơi xa, gần bằng với một nơi xa tít tắp rồi.
Cái gì? Lục Nguyên liền nhìn thấy một nhiệm vụ, nhiệm vụ này là tán ma ba mươi sáu tinh, cái gọi là tán ma ba mươi sáu tinh cũng giống như ba mươi sáu người kỳ dị, bọn họ vốn là tu hành tiên nhưng vì các nguyên nhân khác nhau mà lại hấp thu các đặc điểm của yêu ma, hóa thành tan ma ba mươi sáu tinh.
Ba mươi sáu người này bình thường cùng tiến ucngf lùi, về cơ bản là ở cùng nhau, mà lại toàn là những người trường sinh ngũ trọng trở lên, thậm chí người cầm đầu chỉ cách kiếm tiên một bước ngắn thôi.
Không có cấp kiếm tiên sao? Nhìn miêu tả nhiệm vụ xong Lục Nguyên có ý định đi.
Hơn nữa Lục Nguyên còn một nguyên nhân nữa muốn đi là vì thù lao của nhiệm vụ này là ba mươi đại thần khí thạch và ba ngàn linh thạch, chính là cái mà Lục Nguyên hiện đang cần nhất.
Khi Lục Nguyên định nhận nhiệm vụ này, người phân công nhiệm vụ hỏi: “Ngươi thực sự muốn nhận nhiệm vụ này sao?” Ông không tin được, nhìn Lục Nguyên vẫn còn trẻ, làm sao lại dám nhận nhiệm vụ này, nhiệm vụ này rất khó khăn, ngay cả các trường sinh bát tọng cũng không hoàn thành.
“đúng, ta nhận.” Lục Nguyên không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của người phân nhiệm vụ, sau khi nhận nhiệm vụ lập tức xách kiếm bay đi.
Sau khi Lục Nguyên đi liền có người đến nhận nhiệm vụ, những người này do Sở Lãng đứng đầu
“Ồ, có người tiếp nhận nhiệm vụ tán ma ba mươi sáu tinh.” Một vị tu tiên kinh ngạc nói.
“”Nhiệm vụ nào mà lợi hại thế?”
“Nhiệm vụ này, ta nhớ là trước đây Phương Nho sư huynh đi làm nhưng vẫn chưa hoàn thành.”
“Đúng đấy, rất khó hoàn thành, ba mươi sáu tinh này sẽ trốn, hơn nữa thực lực rất cao, lại còn cổ quái nữa.”
“Không biết là ai nhận nhiệm vụ này nhỉ?”
“Xem chừng kết quả cũng thất bại thôi.” Trong Xuất Vân Tiên Cảnh có hai loại người, một là thượng nhân đại đạo cảnh, một loại là chưa đến cấp kiếm tiên. Nhưng một khi đã lên đến cấp kiếm tiên rồi khi cơ bản sẽ ra ngoài tự lập.
Lại nói đến chuyện Lục Nguyên tiếp nhận nhiệm vụ, liền đi theo hướng chỉ dẫn của nhiệm vụ mà đi.
Nhiệm vụ chỉ thị gần đây có ba mươi sáu tinh ở gần đây, có lẽ ở trên núi Thái Hành Sơn.
Thái Hành Sơn cách Hoa Sơn hai tỉnh, cũng là vùng toàn núi nối liền nhau, nghe nói trên núi có một môn phái nhỏ tu hành, những điều này Lục Nguyên không để ý, cầm kiếm bay thẳng đi, đến núi Thái Hành Sơn, chỉ thấy núi này buồn hiu quạnh, Lục Nguyên giảm tốc độ, dừng lại giữa hư không uống một ngụm rượu.
Chỉ thị chỉ nói đến tán ma ba mươi sáu tinh nhưng không nói là ở đâu, cũng không có hướng dẫn gì cả, chỉ có thể tự mình đi tìm được thôi.
Trên Thái Hành sơn có rất nhiều địa điểm, Lục Nguyên tìm tòi kỹ lưỡng, từng chỗ từng chỗ một, nhưng vẫn chưa tìm thấy người mình cần tìm, việc tìm đường này cũng không phải là sở trường của Lục Nguyên, đúng lúc Lục Nguyên đang lo lắng trong lòng thì nhìn thấy trước mắt trời tối sầm lại, đầy mùi sát khí xung quanh, trong tức khắc bao trùm lấy Lục Nguyên.
Lục Nguyên không kịp tránh, lập tức bị bao phủ trong đó.
Lục Nguyên thấy ngay cạnh mình xuất hiện ba mươi sáu hư ảnh.
Ba mươi sáu hư ảnh này đều là nửa người nửa yêu.
Có thể thấy rõ rằng ba mươi sáu hư ảnh này đều có khí thế mạnh đến cực độ.
Tán ma ba mươi sáu tinh.
“Ha ha, ngươi chính là thiên tài Lục Nguyên của Bắc Phong Hoa Sơn.” Một trong số những hư ảnh nói, người này có hai cái đầu nhọn dài, hàng lông mày ở giữa phát ra kim quang vô cùng mạnh, rõ ràng là trường sinh thất trọng kim đan đại thành đã luyện đến cực đại, không cách nào để giải thoát ra, chỉ còn một bước nữa thôi là đã đạt đến trường sinh bát trọng.
Nhưng trường sinh bát tọng không dễ dàng luyện như vậy.
Trường sinh bát trọng tôi luyện linh kiếm vốn khó mà có thể đánh bại, nếu không có thể phá được mức này là đạt đến cấp tiên kiếm, còn nếu chưa phá được mức này thì không thể được gọi là tiên kiếm.
Lục Nguyên lại nhìn sang, phát hiện ba mươi sáu người này đều chỉ có một nửa, hai hàng lông mày phát ra kim quang, rõ ràng là đã luyện đến kim đan, tuy có chỗ mạnh chỗ yếu.
Tốt, có một tán ma ba mươi sáu tinh.
Tán ma ba mươi sáu tinh này dù có thực lực đáng sợ như vậy, một nửa là tu hành đã vượt quá trường sinh thất trọng, không thể khinh thường, một nửa người chỉ e là cũng tu hành đến trường sinh lục trọng, thấp nhất cũng là trường sinh ngũ trngj.
“Ngươi thật là to gan, dám đến Thái Hành sơn”, một người khác chen vào “đúng đấy, Thái hành sơn này là địa bàn của tan ma ba mươi sáu tinh bọn ta.”
“Ngươi đúng là đang muốn tìm đến cái chết mà.”
“Đệ tử thiên tài của Bắc Phong Hoa Sơn, nghe nói chiến tích lẫy lững nhất là giết được Huyết Biến kiếm tiên Tư Nam.”
“Đúng đấy, Huyết Biến kiếm tiên, trong số chúng ta chí ít có một nửa người nhưng không dễ dàng mà thắng được Tư Nam, hắn chỉ có một người mà lại địch lại chúng ta nhiều người như vậy.”
“Đây gọi là trẻ tuổi mà không màng sống chết.”
“ Haha haha, lần này chúng ta có thể ăn thịt uống máu thiên tài rồi, đem máu thịt của thiên tài dung nhập vào cơ thể chúng ta, đem trí tuệ của thiên tài dung nhập vào đầu óc chúng ta, haha haha.” Thiên Cật Tinh trong của tán ma ba mươi sáu tinh nói, Thiên Cật Tinh thích nhất là ăn thịt của các thiên tài, nuốt sống toàn bộ bọn họ.
“KHông biết chết là gì, giết hắn.”
“Giết hắn.”
“Vừa hay chúng ta nhận được mệnh lệnh của Nguyên Lăng thượng nhân, phải đi giết Lục Nguyên, bây giờ giết hắn ta là lại được thêm một công lớn.” Thiên Cương Tinh nói, “Nghe khẩu khí của bọn họ, có lẽ là đang cấu kết vói Nguyên Lăng thượng nhân.” Nhưng nghĩ lại thì cũng bình thường thôi, ba mưới sáu tinh này không phải người cũng chẳng phải yêu, có vẻ như dùng cấm thuật kết hợp thành, mà Nguyên Lăng thượng nhân thì thích nhất việc nghiên cứu cấm thuật.
Lục Nguyên nghe những lời gào thét một lúc, cuối cùng cũng đã rõ, thì bọn họ cũng đang tìm ta “Vừa hay ta đang tìm các ngươi, các ngươi lại tự động xuất hiện, coi như ta đỡ mất công đi tìm.” Những lời nói ra vô cùng tự tin, tay cũng đã đặt trên chuôi kiếm, vừa chuốt kiếm ra khỏi vỏ đã thấy hào quang xuất hiện.
Trong tức khắc có vô vàn mũi tấn công, vừa có pháp thuật vừa có kiếm thuật.
Cả một vùng trời sáng rực lên, giống như mặt trời rơi xuống sông Trường Hà vậy, đây là “Dung nham thiên tai” pháp thuật đẳng cấp., bên kia thì nổi lên vô số gai nhọn cứng như sắt đá, đây chính là cực đỉnh “vạn thổ chi thứ” pháp thuật, còn một tán ma có kim quang đại thịnh phát ra từ hàng lông mày lại dùng pháp thuật cấm kỵ “phong động thiê dieetjj”, có thể tiêu diệt mọi thứ sinhlinh và phi sinh linh trong một khoảng không gian, quả thực là vô cùng khủng khiếp, ngoài ra còn hơn mười loại pháp thuật khác nhau, không loại nào là không khủng khiếp hết mức, không loại nào là không đáng sợ hết mức, ít nhất cũng là pháp thuật đẳng cấp, còn cộng thêm năm loại pháp thuật cấm kỵ.
Cùng lúc đó, vô số loại kiếm pháp vung ra, muôn hình vạn trạng, trong số đó đáng sợ nhất là diệt kiếm. đó chính là loại kiếm khí dùng tử linh ngưng, khiến không biết bao sinh linh hó thành tử linh, tử linh càng nhiều thì tử khí lại càng mạnh, uy lực của diệt kiếm càng lên cao, đây cũng là một loại kiếm pháp cấm kỵ., diệt kiếm mà tấn công thì vạn quỷ cũng phải khóc, tim gan như muốn tan chảy, dường như tất cả đều sẽ bị hủy diệt. Ở đây còn có kiếm thứ bảy trong mười ba kiếm pháp đoạt mệnh của Hải Nam tiên môn, loại trấn phái kiếm pháp này chỉ cần hắn xuất hai chiêu là đã tiêu tan thần khí, còn các kiếm pháp khác thì không kinh khủng như vậy, nhưng cũng chẳng kém là mấy.
Các loại kiếm pháp, các loại pháp thuật đó nhất tề xông ra tấn công.
Rất lợi hại.
Tấn công kiểu này là tu tiên giả trường sinh thất trọng, cũng muốn tự tay giết chêt là tu tiên giả trường sinh bát trọng, xem chừng chỉ còn cách né tránh, mà Lục Nguyên cũng chỉ có đường chết mà thôi, tán ma ba mươi sáu tinh nghĩ đến việc Lục Nguyên phải chết ngay tức khắc vô cùng vui mừng cười lớn.
Chết!
Chết!
Chết! bọn chúng đang vô cùng hung hăng, chỉ nghĩ đến giết chóc, mỗi bước tiến lên chữ chết càng khắc sâu.
Đúng lúc này Lục Nguyên bắt đầu cử động, ngũ sắc kiếm cũng bắt đầu cử động, tấn công kiểu này Lục Nguyên cũng thấy sợ, khó lòng mà ngăn cản hết được, vì thế vừa vận ngũ sắc kiếm đạo vừa để hai thanh kiếm dưỡng ngộ và trấn nhạc cùng chuyển động, hai thanh kiếm này đều không có thể tự xuất kiếm.
Mỗi một chiêu, mỗi một thức đều ẩn chứa trong đó vô vàn kiếm ý.
Một kiếm là có thể chống lại được hơn mười kiếm trước.
Nhưng kiếm pháp có thể đạt đến mức hòa hợp với kiếm ý mới là điều tốt nhất, là có thể dễ dàng chống lại sự tấn công của đối phương, ví dụ như đối phương dùng pháp thuật hệ hỏa, ta có thể dùng một kiếm hệ thủy đánh bại, các kiếm ý khác còn có thể truy đuổi, nhưng Lục Nguyên đang phải lật qua lật lại để chống đỡ vô số những sự tấn công.
Chát! Chát! Chát…
Oanh!
Lục Nguyên chỉ cảm thấy ngũ sắc đang bao phủ trên đầu mình, có chút lắc lư, đối phương tấn công rất mạnh, Lục Nguyên cũng không để ý đến toàn bộ, chỉ ra tay chống đỡ, dưỡng ngô kiếm và trấn nhạc kiếm vô cùng huyền diệu, từng tên địch lần lượt bị đánh bại.