Tại đây Lục Nguyên đã biết được bốn tuyệt kiếm. Tuy Thủy Hỏa Đạo Nhân là người Mộ Dung gia nhưng có một số hạn chế, chỉ thấy bốn trong sáu tuyệt kiếm, đành tiếc nuối phục chế bốn tuyệt kiếm.
Một trong sáu tuyệt kiếm, Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp. Bộ kiếm pháp này đi đường linh hoạt, kiếm pháp như hạt mưa bắn tung tóe như châu ngọc, mỹ lệ linh hoạt khiến người không thể nắm bắt. Kiếm chiêu, kiếm thức lay động như mưa rơi lất phất, trong chiêu thức bắt được ngươi.
Một trong sáu tuyệt kiếm, Khoái Mạn Thập Thất Thức, đôi khi nhanh đôi lúc chậm, hơn nữa giữa nhanh và chậm không có bất cứ chuyển hoán nào, căn bản không từ từ đến với ngươi mà sẽ đột nhiên nhanh, bỗng chậm lại, không cho ngươi kịp trở tay. Ngươi vừa ứng đối một chiêu cực chậm, khoảnh khắc đột ngột thành nhanh, khiến người muốn đỡ cũng không kịp.
Hai kiếm pháp này trước kia hắn từng thấy, loại thứ ba Bát Mặc Phi Ma kiếm pháp thì một khi thi triển tựa như vẩy mực, vừa nhanh vừa ngoan. Bộ kiếm pháp không có chút gì mỹ lệ, từng kiếm chiêu ẩn giấu không biết bao nhiêu sát khí, bên trong cực kỳ khó khăn.
Loại thứ tư là Vô Thanh Vô Sắc kiếm pháp. Bộ kiếm pháp càng thú vị hơn, một khi thi triển ra sẽ tỏa ánh sáng cực chói mắt, khiến ngươi không thể định vị cụ thể của kiếm, ánh sáng quá chói lẫn lộn nghe nhìn, cùng lúc đó dùng cách đặc biệt tiêu trừ tiếng gió của kiếm.
Ba loại kiếm pháp trước không làm khó được Lục Nguyên, mà loại kiếm pháp thứ tư là khó khăn nhất. Ngươi không tìm thấy kiếm ở đâu thì biết phá làm sao? May là sau đó Lục Nguyên suy nghĩ, mình có thể dùng thế bạo vũ đè ép. Tuy ngươi nhìn không thấy nghe không được nhưng vẫn có thực lực, bạo vũ nhanh chóng đổ cuối cùng có thể tìm ra thực thể kiếm của ngươi, thế là phá được rồi.
Đợi páh xong bốn loại kiếm pháp, Lục Nguyên còn đang trông chờ kiếm pháp thứ năm, thứ sau thì *bộp* một tiếng rớt ra một khối lệnh bài viết hai chữ ‘Thanh Thành’.
Lại qua một cửa.
Kỳ thực Lục Nguyên biết bây giờ hắn có thể phá những kiếm pháp này không phải nói hắn gặp gỡ những người dùng kiếm pháp đó thì thắng được.
Kiếm pháp khác nhau thi triển trong tay người khác sẽ có uy lực khác biệt. Cùng là bảy mươi hai thức cơ bản Hoa Sơn thi triển trong tay Yến Thương Thiên thì tác dụng lớn hơn cả người khác dùng kiếm pháp trấn phong thậm chí là trấn phái. Bản thân kiếm pháp có chia cao thấp nhưng còn cần nhìn người sử dụng.
Nghĩ như vậy, Lục Nguyên bước ra cánh cửa, đi tới chính giữa Hỏa Kiếm Lâu. Chỗ đó có pháp lực ngưng tụ thành bản, bên trên đằng sau đầu tượng Lục Nguyên con số đã là ba. Bây giờ người có thể số ba ngày càng ít, đa số là không, số ít là một, cực ít là hai, ít ỏi là số ba.
- Ủa, người này chẳng phải là tu tiên giả Tấn quốc sao?
Tu tiên giả Đại Tần quốc nhìn thấy đằng sau đầu tượng Lục Nguyên con số là ba thì kinh ngạc.
- Con số phía sau hắn là ba!
- Tức là nói trong khoảng thời gian vừa rồi hắn đã phá chiêu thức ba tiên môn?
- Thật lợi hại!
- Tu tiên giả Tấn quốc sao lợi hại như vậy?
Đám tu tiên giả Đại Tần quốc xôn xao, họ không thể hiểu vì sao tu tiên giả Tấn quốc lợi hại như vậy. Trong mắt họ, Đại Tấn quốc chỉ là một tiểu quốc, không thể so sánh với Đại Tần quốc, trình độ tu tiên cũng kém nhiều.
Có người lên tiếng:
- Người này ta mới thấy nè! Mới hồi hình như người này phá chiêu thức Võ Đang tiên môn, Hoa Sơn tiên môn, Thanh Thành tiên môn.
Lập tức tu tiên giả đồng ý nói:
- A, ra là vậy, làm nửa ngày hóa ra hắn chỉ phá chiêu thức Tấn quốc bọn họ. Chiêu thức Đại Tấn quốc rất yếu mới khiến họ phá nhẹ nhàng đến thế, muốn phá chiêu thức tiên môn Đại Tần quốc chúng ta thì không dễ vậy đâu.
Kỳ thực rất nhiều tu tiên giả trong lòng biết chiêu thức ba tiên môn Tấn quốc không dễ phá.
Nhưng dựa theo cảm giác kiêu ngạo cảu tu tiên giả Đại Tần quốc, họ không thể không đả kích Lục Nguyên thôi.
Giọng đám người không nhỏ, rõ ràng không ít người muốn nói cho Lục Nguyên nghe.
Lục Nguyên nhìn đám người đó, cười cười, chỉ vào bọn họ rồi lại chỉ không xa cửa ghi Xích Long tiên môn.
Hắn nói:
- Kỳ thực ta chỉ phá kiếm pháp Đại Tấn quốc, kiếm pháp Đại Tần quốc ta cũng có thể phá. Ví dụ kiếm pháp Xích Long tiên môn của ngươi, ta sẽ phá một lần cho các ngươi xem.
Câu nói này dẫn đến chấn động cực lớn.
Đích thực, câu này quá kiêu ngạo.
Hắn biết mình đang chỉ vào chỗ nào không?
Xích Long tiên môn! Đó là Xích Long tiên môn!
Tứ đại tiên môn, chiêu thức mỗi một tiên môn đều khó phá. Bốn ngàn năm nay, tám mươi lần, chiêu thức Xích Long tiên môn chỉ bị phá một lần, đó là do thiên tài nổi danh trong lịch sử tu tiên giới Đại Tần quốc phá. Trừ người đó ra, không ai có thể phá chiêu thức Xích Long tiên môn.
Hắn điên rồi, người Tấn quốc bình thường mà thôi, ngay cả tu tiên giả Đại Tần quốc bốn ngàn năm đến chỉ một người làm được vậy mà hắn muốn thực hiện, đúng là điên. Vốn có người không mấy để ý bên này bị câu nói của Lục Nguyên chọc giận, họ cảm thấy tu tiên giới Đại Tần quốc bọn họ bị khiêu chiến tôn nghiêm.
- Ha ha, người Tấn quốc này điên rồi.
- Đúng thế, tu tiên giả tiểu quốc bình thường lại mơ phá chiêu thức đại tiên môn cảu đại quốc ta.
- Buồn cười quá đi.
- Có lẽ người này ở trong tiểu quốc lâu rồi không biết thực lực đại quốc, không thấy quen mặt nói cứng miệng thì không có gì kỳ.
Trong tràng cười, thiếu nữ tuyết bạch cừu cũng mỉm cười. Tình báo nàng thu được phân tích người này lười biếng, hóa ra lúc cần huênh hoang thì sẽ oanh động đến vậy. Nhưng cái loại vênh váo này rất hợp ý mình. Thiếu nữ từ trước đến nay không thích tu tiên giả bản địa Đại Tần quốc. Đại Pháp Hoa Tự một đám hòa thượng, Tiêu Dao tiên môn tên là tiêu dao nhưng chính họ mới là không tiêu dao nhất. Nàng xuất thân Vô Kiếm tiên môn, cách quá gần, nhìn thấu bọn họ. Tu tiên giả Xích Long tiên môn thì ai nấy thích giả đế giả hoàng, giả trang khiến người buồn nôn.
Người thanh niên lười biếng thuộc Hoa Sơn tiên môn Tấn quốc cho cảm giác không sai, thiếu nữ mỉm cười.
Lục Nguyên đi hướng cánh cửa Xích Long tiên môn. Lần này hắn tát mạnh vào mặt người Đại Tần quốc kỳ thực là tình lý bên trong. Trình độ tu tiên Đại Tần quốc cao hơn Đại Tấn quốc, hơn nữa bây giờ ở trong đất Đại Tần quốc, hắn nên cố gắng không nổi bật mới đúng. Dù sao người xa quê hương chẳn đáng một đồng, rất nhiều người Tấn quốc ở Đại Tần bị uất ức cũng phải nhẫn nhịn.
Nhưng hết cách, bản thân Lục Nguyên chính là loại gan to bằng trời, một khi chọc giận thì cái gì đều dám làm.
Thủy Hỏa Đạo Nhân đánh giá Xích Long tiên môn như thế này ‘Một trong tứ đại tiên môn Đại Tần quốc, tuyệt học Đế Hoàng trời sinh áp chế người.’
Lục Nguyên đã đi vào trong Xích Long tiên môn, đối thủ vẫn là một người sắt đen. Lục Nguyên hít sâu một hơi, hắn biết trận này không dễ đánh, chiêu thức Xích Long tiên môn e rằng cao hơn Hoa Sơn tiên môn, Võ Đang tiên môn một cấp, nếu dễ phá mới là lạ.
Nhưng nếu đối phương đã mỉa mai mình thì phải dùng sự thật tát vào mặt họ, đánh thật mạnh, nếu không thì chẳng phải rất đáng cười? Xích Long tiên môn ngươi có Đế Hoàng tuyệt học thì sao chứ? Ta sẽ phá luôn, đây chính là tính tình của mình.
Người sắt đen chớp mắt biến thành xích kim. Tuyệt học của Xích Long tiên môn một khi sử dụng thì toàn thân sẽ biến thành màu xích kim, dường như khoảnh khắc nó không còn là người sắt mà là thần nhân lấp lóe ánh sáng vàng. Người sắt màu xích kim đột nhiên vọt hướng Lục Nguyên, một đấm đánh vào hắn.
Hoàng Quyền!
Quyền khuynh thiên hạ!
Chiêu này tung ra như nước sông cuồn cuộn hướng tới Lục Nguyên. Đương nhiên đáng sợ không phải quyền thức mà quyền ý bên trong, mơ hồ khiến Lục Nguyên có xúc động muốn quỳ bái trước Hoàng Quyền của đối phương, đây là sao? Hắn đi theo Yến tổ sư mấy tháng, dường như Yến tổ sư có nói võ học chân chính của Xích Long tiên môn là ảnh hưởng lòng người, khiến ngươi không tự chủ được muốn quỳ lạy hắn. Một khi tâm ngươi khuất phục thì con ngươi người sẽ khuất phục. Chiêu thức chưa từng thấy nay coi như hắn đã thấy rồi.
Đại Tần quốc trước nay chưa từng có chiêu thức như vậy, đánh thẳng lòng người. Lục Nguyên không vội rút kiếm chắn, dùng Vân kiếm ý bảo vệ bản thân. Dựa theo thói quen hằng ngày, hắn muốn trước xem chiêu thức của đối phương, phỏng đoán ý đại đạo rồi mới phản kích.
Người sắt màu vàng ròng phát động thế công liên tục. Hoàng Quyền một thức tiếp một thức ép tới, dường như đột nhiên Lục Nguyên cảm giác mình biến trở về một phàm nhân, là người thường đụng phải hoàng đến. Dân chúng thấy vua thì có cảm giác gì? Đó là quỳ lạy. Chỉ cần hoàng đế nói một câu là có thể cướp hết tất cả của ngươi, triệt để giết chết ngươi.
Thiên địa quân thân sư!
Quân muốn thần chết, thần không thể không chết.
Quân muốn thần diệt, thần không thể không diệt.
Bây giờ Lục Nguyên đã hiểu ra sáu loại kiếm ý là phong kiếm ý, Vân kiếm ý, vũ kiếm ý, thùy mộ kiếm ý, khoái kiếm ý, mộc kiếm ý. Nhưng lúc này bởi vì tâm bị Hoàng Quyền ảnh hưởng, khiến sáu loại kiếm ý không thuận lợi nữa. Quyền pháp đáng chết, giờ Lục Nguyên mới biết tứ đại tiên môn đúng là tứ đại tiên môn, dù là cái nào đều cao hơn Hoa Sơn tiên môn một cấp bậc.
Nhưng dù ngươi có là Hoàng Quyền, dù có là một trong tứ đại tiên môn, coi như giỏi hơn Hoa Sơn tiên môn, muốn hắn khuất phục không dễ đâu. Lần này hắn đã quyết tâm phải tát mặt đám tu tiên giả Đại Tần quốc kiêu ngạo, sao hắn có thể thua được? Từ người Lục Nguyên bùng phát chiến ý cực kỳ mãnh liệt.
Hỏa Kiếm Lâu.
Quyền khuynh thiên hạ!
Quân muốn thần chết, thần không thể không chết.
Đối mặt quyền ý ngập trời, đối mặt tuyệt học chân chính của Xích Long tiên môn trong tứ đại tiên môn, Lục Nguyên phát ra chiến ý tràn đầy. Không sai, tuyệt học của Xích Long tiên môn ngươi là công tâm, nhưng thế thì sao chứ? Ngươi là quân là hoàng, nhưng ta chính là tu tiên giả, không sợ hoàng đế nhân gian ngươi.
Lục Nguyên nhẹ nhàng ra kiếm, Dưỡng Ngô Kiếm phát ra, một kiếm này phong thanh vân đạm, người sơn dã, tu tiên sĩ, không bị ngươi hạn chế.
Người sơn dã, tu tiên sĩ, một kiếm phá Hoàng Quyền. Phá Hoàng Quyền xong Lục Nguyên thở ra hơi dài, rốt cuộc hủy chiêu công tâm thế này, đây là lần đầu tiên đụng loại tuyệt học công tâm.
Nhưng không chờ Lục Nguyên thở ra thì người sắt vangv rộng tay động, chuyển ra thanh trường kiếm vàng. Thanh trường kiếm vàng xuất hiện nơi tay đã là kiếm chiêu cháy bỏng, dường như có con rồng vàng bay lượn trong kiếm, chính là tuyệt học chí cao của Xích Long tiên môn, Đế kiếm pháp ‘Thiên Diệt Chúng Tiên’.
Lúc này Lục Nguyên có cảm giác mãnh liệt coi như hắn là tu tiên giả, coi như là thần tiên trên tời cũng phải thần phục. Tựa như hắn là tu tiên giả mà đối phương chính là thiên đế. Trong tiên nhân có thiên đế, khiến người có cảm giác mãnh liệt phải thần phục dưới kiếm đối phương.
Thiên đế tại thượng, nhất thống tứ vũ bát cực thập phương.
Tất cả tu tiên giả đều là con kiến dưới tay thiên đế.
Thần phục, thần phục, mau mau thần phục.
Dường như có giọng nói không ngừng vang vọng trong người Lục Nguyên nhắc nhở hắn phải thần phục.
Trên thế giới đa số người có tín ngưỡng riêng. Người thường bái thần tiên, tu phật giả bái phật bái bồ tát, tu tiên giả bái tam thanh, thiên đế trong thần thoại đạo giáo có địa vị cực cao. Mỗi một tu tiên giả đều cực kỳ kính sợ thiên đế cao xa vời.
Bây giờ dường như có một tòa thiên thượng thiên đế xuất hiện trước mặt Lục Nguyên, muốn hủy diệt hắn.
Thiên đế muốn tiên diệt, tiên không thể không diệt.
Lục Nguyên theo sư môn trưởng bối không biết bao nhiêu lần bái tam thanh, thiên đế, lúc này cũng chịu ảnh hưởng. Nhưng, muốn hắn thần phục không dễ vậy đâu, hắn cũng không muốn dễ dàng thần phục. Cắn răng, móng tay bấu sâu vào da thịt, muốn dùng cảm giác đau kích động, nhưng bị khí thế của Đế Kiếm ảnh hưởng nên hành động chậm chạp.
Đế Kiếm vốn là tuyệt học mạnh nhất của Xích Long tiên môn để đối phó tu tiên giả không thể nói xưa nay chưa từng bị phá, nhưng có rất ít tu tiên giả đối phó được. Loại ảnh hưởng, áp chế tâm linh này không phải muốn phá là làm được.
Nhưng chỉ vậy đã muốn đánh bại mình?
Ngươi là thiên đế thì sao? Ta chỉ là áng mây dã hạc.
‘Nhất nhân nhất kiếm nhất rượu, tự đắc tiêu dao tự đường thiên đế hô lai không ứng, cô vân dã hạc nhàn vân.’
Cuộc chiến này kỳ thực định hạ Lục Nguyên cơ bội không sai, tu tiên giả bình thường lá bái tam thanh, bái thiên đế, tiên nhân tiên giới đa số bái tam thanh, bái thiên đế. Nhưng có một loại người, họ là cô vân dã hạc, không bái ai cả, tự do vui vẻ. Ví dụ như tổ địa tiên là như vậy, lúc này Lục Nguyên cảm thấy vô cùng sung sướng.
Đó là sung sướng từ tâm linh, từ nay về sau hắn không còn sợ hãi thiên đế nữa.
Lục Nguyên lật ra ra kiếm, lúc này tâm hồn được đến cực sướng, Dưỡng Ngô Kiếm vô cùng linh động. Thật ra chiêu thức Đế Kiếm không khó phá, khó là tinh thần bị ảnh hưởng.
Lục Nguyên quát dài:
- Phá cho ta!
Dưỡng Ngô Kiếm xẹt quỹ tích cực kỳ tuyệt diệu, páh sạch chiêu thức Đế Kiếm.
*Bùm!* một tiếng, lại rơi xuống một khối lệnh bài, mặt trên có hai chữ ‘Xích Long’.
Nhét lệnh bài vào ngực, Lục Nguyên bước ra cánh cửa. Đi ra bên ngoài hắn phát hiện người ở chính giữa Hỏa Kiếm Lâu đều trợn mắt há hốc mồm nhìn mình. Họ thật sự bị chấn kinh, có một số tu tiên giả kinh ngạc cằm không khép lại được.
- Mới rồi không nhìn lầm chứ? Con số đằng sau người Tấn quốc đó biến thành bốn.
- Đúng vậy, là bốn, biểu thị hắn khiêu chiến chiêu thức bốn môn đều thắng, phá giải!
- Không, các ngươi có chú ý hắn khiêu chiến đệ tứ môn không? Chính là Xích Long tiên môn!
- Cái gì? Xích Long tiên môn?
Có người kinh ngạc hỏi:
- Ngươi có nhìn lầm không đó?
- Sao ta trông nhầm được? Đích thực là Xích Long tiên môn!
- Đế Hoàng tuyệt học, Xích Long tiên môn, Hoàng Quyền khó phá, Đế Kiếm càng là cực kỳ khó. Bốn mươi năm nay tu tiên giả dưới trường sinh kỳ coi như là Đại Tần quốc chúng ta chỉ có một người ở Thủy Hỏa Kiếm Lâu từng một lần phá Hoàng Quyền, Đế Kiếm của Xích Long tiên môn thôi, làm sao người Tấn quốc phá được chứ?
- Đúng vậy, trình độ tu tiên giả Đại Tần quốc chúng ta cao hơn Tấn quốc nhiều. Ngay cả Đại Tần quốc chúng ta không một ai phá được, làm sao người Tấn quốc có thể phá?
- Người Tấn này rốt cuộc có ba đầu sáu tay gì vậy?