- Xì, ngươi không nhìn xem mặt mũi mình đi, cũng muốn cười Chung đại tiểu thư? Chung đại tiểu thư là đẹp nhất Đại Tần quốc chúng ta, thân phận cao quý nhất, ngươi mà xứng sao? Chỉ có anh tuấn như ta mới xứng.
- Thôi đi, ngươi hả? Sao ngươi không soi gương nhìn xem.
Một tu tiên giả bên cạnh lên tiếng:
- Hai ngươi đừng ồn, nghe nói vị Chung đại tiểu thư tay nắm đại quyền, thuộc hạ đều là tu tiên giả trường sinh kỳ, nếu các ngươi không muốn chết thì đừng để Chung đại tiểu thư biết, sẽ bị giết hết. Chung đại tiểu thư không phải hạng người nương tay đâu.
Coi như Lục Nguyên có ngu hơn nghe xì xầm cũng đoán ra, hóa ra thiếu nữ hắn từng cứu là đại tiểu thư Vô Kiếm tiên môn, xảo thật đó. Chung đại tiểu thư đang bay dường như cũng thấy Lục Nguyên, mắt đẹp trồi lên ý cười, nhưng nàng không kêu gọi hắn. Nàng được mọi người chú ý, nếu bây giờ kêu tên Lục Nguyên thì không biết bao nhiêu người sẽ chú ý đến hắn.
Không ngờ được tại đây gặp hắn, Chung đại tiểu thư thầm nghĩ ngợi.
Xếp hàng vào cốc rốt cuộc tới phiên Lục Nguyên. Lục Nguyên đã sớm thấy ra, mấy người đằng trước đều báo tên mình, do người kiểm tra vào cốc tra xét, chỉ có người trong danh sách mới vào được sơn cốc tuyết đọng.
Đến phiên Lục Nguyên thì người kiểm tra hỏi:
- Tên, môn phái?
Lục Nguyên giơ Tứ Tiên lệnh Yến tổ sư đưa cho mình.
Người kiểm tra ngây ra, cầm Tứ Tiên lệnh cẩn thận tra xét một phen mới gật đầu nói:
- Thật sự là Tứ Tiên lệnh, tên, người ở đâu?
- Lục Lục, người Đại Tấn quốc.
- Đại Tấn quốc.
Người kiểm tra viết sáu chữ Lục Lục, người Đại Tấn quốc, bên cạnh thì dấy lên xôn xao.
- Người Đại Tấn quốc đến!
- Người tiểu quốc mà cũng tới Thủy Hỏa Kiếm Lâu?
- Hắn không phải giỡn chứ? Tu tiên giả Đại Tần quốc chúng ta đều không được hai kiếm ý thủy, hỏa, hắn là người Đại Tấn quốc bình thường tới chỗ này có tác dụng gì?
- Đúng vậy, buồn cười quá.
Từng tiếng bàn tán xôn xao, hoàn toàn không nghĩ đến cảm giác của Lục Nguyên. Trong mắt tu tiên giả Đại Tần quốc thì Đại Tấn quốc là tiểu quốc. Không sai, biên cảnh tam quốc Đại Tần quốc là lớn nhất, tu tiên giả Đại Tần quốc tất nhiên vô cùng ngọa khí. Tuy bây giờ biết Đại Tấn quốc ra một tuyệt đại đại tông sư Yến Thương Thiên nhưng tu tiên giả Đại Tần quốc vẫn kiêu ngạo.
Trước kia có nghe Yến tổ sư nói tu tiên giả Đại Tần quốc có bệnh khinh thường tất cả, giờ xem ra đúng là thế. Lục Nguyên nghe nhưng không làm ra thái độ gì, cãi với đám người này, một mình hắn tại Đại Tần quốc cùng đám người Đại Tần quốc cãi nhau thì đúng là thần kinh, tuyệt đối cãi không lại. Nhưng nếu cuối cùng hắn được hai kiếm ý thủy, hỏa thì không biết đám tu tiên giả Đại Tần quốc kiêu ngạo sẽ làm ra biểu tình gì đây?
Thôi, không để ý đám người đó. Lục Nguyên thông qua kiểm tra, tiến vào tích tuyết sơn cốc.
Vào trong tích tuyết sơn cốc bỗng giật cả mình, ở bên ngoài nhìn không ra trong tích tuyết sơn cốc có một tòa lầu cao. Tầng lâu rốt cuộc cao bao nhiêu trượng hắn không thể nhìn ra được, đây là sao? Hắn không thể nhìn ra lầu cao bao nhiêu, đây rốt cuộc là pháp thuật gì?
Lục Nguyên dụi mắt, phát hiện đích thực nhìn không ra, dường như chợt cao liếc nhìn lại thì thấy thấp, mặt trên quả nhiên phụ kèm một pháp thuật cực cường đại, lờ mờ cảm thấy tòa lâu có thể chia làm hai nửa, không biết có phải là ảo giác của hắn không nữa.
Đợi qua chốc lát, tòa lâu nhìn không ra cao thấp bề mặt khí thủy tỏa ra ánh lửa biểu hiện đã có thể tiến vào bên trong.
Thủy Hỏa Kiếm Lâu nói là một tòa lâu cũng có thể nói là hai tòa.
Hai tòa lâu này chia làm Thủy Kiếm Lâu, Hỏa Kiếm Lâu.
Lúc này ánh đỏ nóng bức chiếu trên tuyết trắng, hiển nhiên là Hỏa Kiếm Lâu sắp mở ra.
Rất nhiều tu tiên giả Đại Tần quốc và Lục Nguyên người ngoại tộc tiến vào Hỏa Kiếm Lâu.
Tiến vào trong Hỏa Kiếm Lâu, Lục Nguyên bất giác nhìn qua, chỉ thấy trong lâu có một bia đá, trên bia đa chi hàng chữ như vậy: ‘Trước khi hóa danh là Thủy Hỏa Đạo Nhân, ta họ Mộ Dung. Họ Mộ Dung lấy sưu tập công pháp thiên hạ bổn phận, tuy bị đuổi ra gia tộc, tuy là phế vật gia tộc nhưng muốn lưu lại cả đời thấy nhiều chiêu thức, pháp thuật tại đây cho hậu nhân.’
‘Trong Hỏa Kiếm Lâu có kiếm chiêu các phái ta cả đời từng thấy, đều là lấy Mộ Dung thị pháp ấn vào trong, nếu người tài ba có thể phá các kiếm chiêu ta để lại thì tặng hỏa kiếm ý thì có là gì?’
Lục Nguyên xem không hiểu lắm, không hiểu ý nghĩa hai chữ Mộ Dung, nhưng tu tiên giả Đại Tần quốc chỉ cần ai hiểu tin tức nhiều chút liền biết ý nghĩa hai chữ Mộ Dung.
Truyền thuyết năm đó có một tôn phật xưng là Vô Tướng Cổ Phật, Vô Tướng Cổ Phật sáng chế ra một công pháp tên gọi Đại Vô Tướng Công. Đại Vô Tướng Công bị nhiều người tán là kỳ công đệ nhất thiên hạ, Vô Tướng Cổ Phật cả đời không thu một đệ tử, nhưng cuối cùng Đại Vô Tướng Công vẫn hóa thành hai chi nhánh lưu truyền tiếp tục.
Một là Tiêu Dao tiên môn trong tứ đại tiên môn, là tuyệt học trấn phái, nên có Tiểu Vô Tướng Công, chi nhánh của Đại Vô Tướng Công.
Trong truyền thuyết lại có một mỗi đời chỉ truyền cho hai người Mộ Dung thị, tuyệt học mạnh nhất có tên là Nhất Thiên Tinh Dịch Biến, cũng là một nhánh của Đại Vô Tướng Công.
Lục Nguyên giương mắt nhìn, Hỏa Kiếm Lâu này trước khi tiến vào có nhiều tầng, nhưng sau khi đi vào phát hiện không có nhiều tầng như vậy. Chỗ này tựa như một trung tâm hình tròn, ở góc hình tròn có rất nhiều cánh cửa, nhìn qua thì trên cửa viết: ‘Vô Kiếm tiên môn kiếm chiêu’, nhìn cái khác cửa viết ‘chiêu thức Đại Pháp Hoa Tự’. Lục Nguyên còn thấy cả ‘Võ Đang tiên môn kiếm chiêu’, cùng với ‘Hoa Sơn tiên môn kiếm chiêu’.
Xem tình hình nếu có thể phá Thủy Hỏa Đạo Nhân dùng cách đặc biệt Mộ Dung thị ghi lại chiêu thức các môn các phái thì có thể được đến hỏa kiếm ý.
Phá chiêu thức ư?
Sở thích thật quái.
Lục Nguyên không hay biết Mộ Dung, gia tộc bí ẩn này thích nhất là phá các loại chiêu thức, còn thích mô phỏng tuyệt kỹ ai đó để phá tuyệt kỹ của người khác. Tu tiên giới có các dạng tu tiên giả quái dị, xuất hiện một gia tộc lạ lùng như vậy chẳng có gì lạ.
Lục Nguyên nhìn qua, thấy tổng cộng có mười cánh cửa.
Trong đó có bảy Đại Tần quốc tiên môn, ba cái là Đại Tấn quốc tiên môn gồm Hoa Sơn tiên môn, Võ Đang tiên môn, Thanh Thành tiên môn. Lý do liệt ba tiên môn này rất đơn giản, Côn Luân tiên môn chú trọng pháp bảo, Nam Hải tiên môn là từng chiêu liều mạng, không quá để ý về chiêu thức.
Đại Nguyên quốc cũng là một trong ba quốc nam cảnh, cũng không có bất cứ tiên môn nào được xếp vào trong. Trong tam đại thánh địa Đại Nguyên, Vạn Xà Thánh Địa nghiên cứu hai loại độc và quỷ. Lạn Viện Tự và Mật Tông, hai thánh địa cơ bản nghiên cứu một tăng mười, không quá nghiên cứu kỹ xảo nên không được xếp vào trong.
Phải phá chiêu thức mười tiên môn.
Thú vị!
Lục Nguyên từng đi qua Võ Đang tiên môn, chỉ thấy trước cửa Võ Đang có hàng chữ ‘Võ Đang tiên môn năm đó cũng là một trong đại hình tiên môn Đại Tấn quốc, sau dù suy nhược nhưng không thể thay đổi danh xưng Võ Đang kiếm pháp xuất sắc’. Võ Đang kiếm pháp lấy hai chữ xung hư làm chủ, đại doanh nhược xung, đại khiêm như hư, chú trọng là tám chữ này.’
Lục Nguyên đẩy ra cửa phòng đó, dường như tiến vào một không gian khác vậy. Lập tức xuất hiện một người sắt đen. Người sắt đen tay cầm một thanh trường kiếm, thấy Lục Nguyên lại đây thì giương tay triển khai kiếm pháp, kiếm thế di chuyển, lại một chiêu ‘Nhu Vân Thiên Chuyển’.
Nhu Vân kiếm pháp của Võ Đang tiên môn ư? Lục Nguyên đã gặp loại kiếm pháp này, không chút vội vàng.
Nhu Vân kiếm pháp chú trọng là chữ nhu.
Kiếm ý bộ kiếm pháp này là Vân kiếm ý.
Cố tình Lục Nguyên đã luyện Vân kiếm ý đã thông suốt rồi, cái gọi là vân hệ kiếm pháp ở trước mặt Lục Nguyên không làm được gì cả. Lục Nguyên tay động, Dưỡng Ngô Kiếm bắn ra khỏi vỏ, Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm xuất ra. Một kích, Dưỡng Ngô Kiếm và trường kiếm trong tay người sắt đen va chạm.
Pháp lực của hai bên ngang bằng nhau, nhưng giờ Lục Nguyên đã hiểu hiện nay chắc là đang đứng trong không gian khác. Không gian khác này một khi hắn vào thì sẽ dựa theo pháp lực của hắn cho người sắt đen pháp lực giống y vậy.
Pháp lực mình mạnh cỡ nào thì pháp lực đối thủ sẽ mạnh như vậy.
Tức là nói nơi này chỉ có thể va đụng chiêu thức.
Hắn mới nghĩ như vậy thì Nhu Vân kiếm pháp đã bị phá. Vốn Lục Nguyên đã từng phá Nhu Vân kiếm pháp, giờ lại chẳng qua là phá một lần mà thôi, không có gì ngoài ý muốn.
Người sắt đen không chút hốt hoảng, tay lại động thi triển ra một bộ kiếm pháp. Kiếm pháp động tấn công thần kỳ môn nơi cổ tay hắn. Lục Nguyên chuyển Dưỡng Ngô Kiếm chặn lại, kiếm biến lại đâm vào thần kỳ môn. Đấu mấy chiêu, kiếm chiêu luôn đâm vào thần kỳ môn.
Đây chính là Thần Kỳ Môn Thập Tam Kiếm ư? Dù là chiêu nào đều hướng thần kỳ môn.
Lục Nguyên là lần đầu tiên thấy Thần Kỳ Môn Thập Tam Kiếm nhưng hắn không chút hoảng hốt, đụng phải Thần Kỳ Môn Thập Tam Kiếm thì cứ đụng đi, trước kia chưa từng thấy, hôm nay mở mắt một phen. Lục Nguyên không vội phá kiếm chiêu, hắn thi triển Vân kiếm ý, bảo vệ bản thân, nhìn từng chiêu từng chiêu Thần Kỳ Môn Thập Tam Kiếm.
Thần Kỳ Môn Thập Tam Kiếm này cũng khá huyền ảo, nhưng có thiếu sót trí mạng là không đủ nhanh. Phá thôi, Lục Nguyên lật tay một kiếm, khoái kiếm ý nơi tay, là lấy răng trả răng, đâm vào thần kỳ môn nơi tay người sắt đen. Tới đây thì Thần Kỳ Môn Thập Tam Kiếm tán loạn.
Người sắt đen lại động, thi triển ra một bộ kiếm pháp.
Nhiễu Chỉ Nhu kiếm pháp.
Dùng bộ Nhiễu Chỉ Nhu kiếm pháp này trường kiếm của người sắt đen vòng quanh Dưỡng Ngô Kiếm, đúng là xứng với cái tên nhiễu chỉ nhu. Lục Nguyên lấy Vân kiếm ý bảo vệ bản thân quan sát hồi lâu, phát hiện Nhiễu Chỉ Nhu kiếm pháp nên là Vân kiếm ý thêm vào phong kiếm ý. Không sai, khá giống kiếm ý của Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm. Hoa Sơn tiên môn lấy hai kiếm ý hợp thành Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm thật là kiếm pháp vô cùng nhanh và dứt khoát. Võ Đang tiên môn đem hai kiếm ý hóa thành di chuyển quanh trường kiếm đối phương. Nhiễu Chỉ Nhu kiếm pháp khiến người buồn bực khó chịu. Kiếm ý khác nhau nằm trong tay người khác nhau hóa thành kiếm pháp cũng khác nhau.
Nhiễu Chỉ Nhu kiếm pháp và Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm ở trong mắt người chưa lĩnh ngộ hai phong Vân kiếm ý thì muốn phá là chuyện khó khăn, cách phá cũng không giống nhau. Nhưng đối với Lục Nguyên, cách phá hai loại kiếm pháp này đều giống nhau, không có gì là kỳ.
Võ Đang tiên môn kiếm pháp thường có bốn bộ kiếm pháp, ba bộ trước là Vân kiếm pháp, Thần Môn Thập Tam Kiếm, Nhiễu Chỉ Nhu kiếm pháp, bộ cuối cùng Thái Cực kiếm pháp là kiếm pháp vô thượng, so với đỉnh cấp kiếm pháp bình thường thì còn cao cấp hơn rất nhiều. Lục Nguyên vốn tưởng có cơ hội trông thấy Thái Cực kiếm pháp, sau khi đánh bại Nhiễu Chỉ Nhu kiếm pháp thì *bùm* một tiếng, người sắt đen tán loạn, cùng lúc đó rớt ra một khối lệnh bài.
Lục Nguyên nhặt lên nhìn, bên trên viết hai chữ ‘Võ Đang’, hắn thuận tay cất lệnh bài.
Người sắt đen đã tán loạn, xem ra không có cơ hội thử kiếm pháp trấn môn Võ Đang Thái Cực kiếm pháp, có chút đáng tiếc.
Lục Nguyên bước ra khỏi cánh cửa, thế mới phát hiện thì ra loại không gian khác này cùng một cánh cửa đi vào nhiều người sẽ không gặp nhau, cơ bản là đơn độc từng người. Ngoài ra Lục Nguyên phát hiện chính giữa Hỏa Kiếm Lâu có một danh sách do pháp lực ngưng tụ thành, bên trên có đầu tượng mỗi người, mặt sau đầu tượng có dấu hiệu hoặc là số một, hoặc là số không.
Lục Nguyên nhìn nhìn, phát hiện đằng sau đầu tượng của mình là số mấy thì có mùi thơm thiếu nữ nhàn nhạt truyền vào mũi. Không biết khi nào thì thiếu nữ mặc áo cừu trắng đã đến bên cạnh.
Chung đại tiểu thư nói:
- Mỗi tiến vào một cánh cửa sẽ thống kê một lần, khiêu chiến thành công thì ghi số một, khiêu chiến thất bại thì là con số không. Bốn ngàn năm, bốn mươi lần khiêu chiến, kỷ lục cao nhất là bảy, tức là nói thành công khiêu chiến bảy lần, chiêu thức bảy tiên môn.
Lục Nguyên ngây ra. Mới rồi hắn khiêu chiến chiêu thức Võ Đang tiên môn, phát hiện so với cao thủ Võ Đang tiên môn chân chính dùng kiếm pháp thì yếu chút, sao lại bốn ngàn năm lịch sử kỷ lục cao nhất là bảy! Cái này thật là quái. Sau đó hắn ngẫm nghĩ, đây hoàn toàn dựa vào chiêu thức, mà dựa vào chiêu thức thì thực lực ngươi khác không thể sánh bằng hắn, bốn ngàn năm lịch sử kỷ lục cao nhất là bảy thì cũng bình thường.
Lục Nguyên nhìn sang, phát hiện trên tấm bảng pháp lực số một chỉ ít ỏi, số không thì chiếm đa số. Hắn lại nhìn đầu tượng Chung đại tiểu thư, phát hiện dấu hiệu của nàng là một, xem ra đã phá chiêu thức một tiên môn.
Chung đại tiểu thư mỉm cười nói:
- Lần trước ở Đại Tấn quốc, đa tạ ngươi.
Lục Nguyên nói:
- Không cần khách sáo.
Tiếp theo hắn tới bên cánh cửa Hoa Sơn tiên môn. Trên cửa viết ‘Hoa Sơn tiên môn, đệ nhất tiên môn Đại Tấn. Kiếm chiêu tiên môn này không có tuyệt kiếm trấn phái như Thái Cực kiếm pháp nhưng lại có nhiều tư tưởng kỳ diệu, chiêu thức thú vị, kiếm pháp nhiều vượt xa Võ Đang tiên môn.’
Đây chính là Thủy Hỏa Đạo Nhân đánh giá tiên môn của mình ư?
Lục Nguyên cười cười, bước vào trong cánh cửa.
Trong cánh cửa Lục Nguyên đích thực biết không ít kiếm pháp Hoa Sơn tiên môn. Triêu Dương Nhất Khí kiếm pháp, Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức, Hồi Phong Lạc Nhạn kiếm pháp, Thụ Phồn Chi Sí một trăm tám mươi tám thức, Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm, những cái quen thuộc, không ngờ còn có Đoạt Mệnh Liên Hoàn Tam Tiên Kiếm, Thái Nhạc Tam Thanh Phong. Đương nhiên cũng có kiếm pháp ít ra mặt của khí tông như Vô Song Vô Đối, Khí Ngưng Nhất Kiếm.
Lục Nguyên xem như mở rộng tầm mắt. Có một số lúc hắn tại Hoa Sơn tiên môn đều chưa từng trông thấy, đương nhiên đối với hắn muốn phá không có gì khó khăn.
Đợi phá hết các kiếm pháp, hắn được một khối lệnh bài ghi Hoa Sơn, bước ra cánh cửa, đi tới chính giữa Hỏa Kiếm Lâu. Hắn thấy mặt sau đầu tượng của mình đánh dấu hai, bây giờ vẫn là đa số người số không, số ít người là một, cực kỳ ít ỏi số hai. Hắn nhìn nhìn Chung đại tiểu thư, thấy cũng là số hai.
Lục Nguyên đi tới trước cánh cửa thứ ba, mặt trên viết Thanh Thành tiên môn. Đánh gia về tứ đại tiên môn, bốn ngàn năm trước Thủy Hỏa Đạo Nhân viết như thế này: ‘Kiếm pháp Thanh Thành tiên môn thiên về linh hoạt, nhanh chóng, không thâm ảo như Võ Đang tiên môn, không như Hoa Sơn tiên môn toàn nhưng có nét độc đáo riêng.’