Nam Cung Tuệ trong lòng vô cùng chấn kinh, Lục Nguyên lại luyện thành mộc kiếm ý.
Khi hắn theo bà luyện kiếm trên Ưng Sí Thạch, đó chỉ mới là hơn một tháng trước, khi đó hắn là lần đầu tiên luyện kiếm pháp mộc hệ. Lúc mới bắt đầu Lục Nguyên khá là vụng về, người sáng suốt đều thấy được.
Bây giờ chỉ mới hơn một tháng mà thôi, Lục Nguyên đã luyện thành mộc kiếm ý.
Tốc độ này! Quá kinh người rồi.
Nam Cung Tuệ thầm nhủ mình hơn một trăm tuổi mới luyện thành kiếm ý thứ nhất, mặt sau luyện tập kiếm ý từng chút một phải luyện vài chục năm mới có thành tựu. Lục Nguyên thì giỏi thật, mình luyện vài chục năm mới thành kiếm ý vậy mà hắn hơn một tháng đã xong một loại kiếm ý.
Tốc độ này thật là…
Nam Cung Tuệ câm nín.
Người thanh niên này về sau sẽ trưởng thành rất giỏi, thậm chí có khả năng đuổi kịp Yến tổ sư. Nam Cung Tuệ phát hiện bà cần bẩm báo việc này cho Phong sư huynh.
Bắc phong có một Vân Vụ Cung chuyên bàn bạc chuyện quan trọng, tất cả đều tiến hành tại Vân Vụ Cung.
Nam phong cũng có Lạc Nhạn Cung. Lạc Nhạn Cung xây ở đỉnh Nam phong, nó xây ở nơi cực kỳ hiểm yếu, trải qua trường không sạn đạo vô cùng hiểm trở đến thái thượng tuyền, qua ngưỡng thiên trì là đến Lạc Nhạn Phong. Tuy xây ở nơi hiểm yếu nhưng Lạc Nhạn Phong rất hùng hồn.
Lúc này trong Lạc Nhạn Phong, chủ Nam phong, Hồi Phong Thượng Nhân đang cùng mấy vị kiếm tiên bàn việc lớn.
Tổ chức ngầm Thế Thiên Minh có dị động!
Đây thật là việc to lớn.
Thế Thiên Minh do phản đồ tổ chức thành, thế lực khá lớn. Tuy mấy năm nay thế lực bị ngũ đại tiên môn đả kích nên giảm sút không ít, nhưng vì thế lực vô cùng bí ẩn, không biết cứ điểm, không biết trong đó có bao nhiêu nhân vật, cho nên dù bị đè ép mà không chân chính tổn thương được gân cốt tổ chức bao nhiêu.
Hơn nữa rắc rối nhất là đến nay vẫn không biết thủ lĩnh Thế Thiên Minh.
Đang lúc họ bàn bạc thì báo nói Xuân Chi Kiếm Tiên cầu kiến.
Các vị kiếm tiên chau mày, nhưng Nam Cung Tuệ thân phận không thấp, Hồi Phong Thượng Nhân gật đầu, lát sau bà đi vào trong điện.
Nam Cung Tuệ vừa đến liên quăng bom tấn:
- Các vị cũng biết trước đó không lâu ta da dạy Lục Nguyên luyện kiếm.
Việc này không phải tin tức mới, tất cả đều biết.
Nam Cung Tuệ nói tiếp:
- Mới bắt đầu hắn luyện Mật Kiếm bảy mươi hai thức có thể thấy rõ hắn chưa từng luyện kiếm pháp mộc hệ, mới vừa rồi hắn đã luyện thành kiếm pháp rồi.
- Cái gì!
- Má ơi!
- Thời gian ngắn vậy đã luyện thành một loại kiếm ý? Sao có thể!?
Chốc lát im lặng, cửu đại kiếm tiên Nam phong trải qua bao sóng gió không còn giữ nổi phong độ nữa, điều này sao có thể!? Phản ứng đầu tiếng của họ là không khả năng, ai nấy kêu thành tiếng. Nhưng nghĩ tới thân phận như Nam Cung Tuệ đương nhiên không cần thiết lừa mọi người.
Hồi Phong Thượng Nhân nhìn Nam Cung Tuệ, hỏi lại:
- Nam Cung sư muội nói thật?
Nam Cung Tuệ đáp lại:
- Ta có cần nói xạo không?
Hồi Phong Thượng Nhân nhắm hai mắt, rơi vào suy tư, lát sau mở mắt ra, từ từ nói:
- Xem ra Bắc phong thật sự sẽ ra một nhân vật có thể sánh vai với Yến tổ sư, hơn một tháng một kiếm ý, loại tốc độ này quá kinh khủng! Sau này quan hệ với Bắc phong nên hòa hợp chút.
Sau đó không lâu Mộc Đạo Pháp Hoa thịnh hội tại Thanh Thành tiên môn thuận lợi mở màn. Khí tông Tống Nam Sơn tuyệt đối áp chế kiếm tông Nam phong Mạc Thiên Biến, Lưu Mộc, khiến Cố Hề thầm nhủ Tống Nam Sơn tính cái gì, nếu Lục Nguyên tham gia Mộc Đạo Pháp Hoa thịnh hội thì Tống Nam Sơn chắc chắn sẽ thua.
Cố Hề đỏ mặt, sao cảm thấy hình như hơi thích Lục Nguyên rồi.
Nhưng Liễu sư muội còn đẹp hơn mình hình như có chút quan hệ với Lục Nguyên, mình như vậy có tính là giành người yêu của tỷ muội không?
Còn về kẻ xuất sắc trong Mộc Đạo Pháp Hoa thịnh hội thì đương nhiên là hai người Tống Nam Sơn, Trương Thanh Thư. Lục Nguyên không xuất hiện, bọn họ xưng hùng đệ nhất đệ tử chân truyền. Hai người kia một kẻ là luyện pháp thuật mộc hệ, một tên luyện kiếm pháp mộc hệ, trong cuộc tỷ thí Mộc Đạo Pháp Hoa thịnh hội cuối cùng vừa lúc có trận chiến hay ho.
Hoa Sơn đã ở sau lưng.
Hoa Sơn lồng lộng, càng xuống núi càng cảm giác núi cao đáng sợ, che cả trời.
Đây là một con đường lớn từ Giang Âm huyện đi đến Giang Âm phủ có thể cho ba con ngựa chạy song song. Có hai người đang đi trên đường, phía trước là một người đàn ông trung niên khuôn mặt vàng vọt, áo vàng, thoạt trông hơi bệnh trạng. Phía sau là một thanh niên tuổi trẻ khá tuấn tú, mặc áo xanh.
Thanh y thanh niên ở đằng sau hỏi:
- Yến tổ sư, chúng ta đang đi đâu?
- Cứ đi theo ta là được.
Người đàn ông trung niên khuôn mặt vàng bệnh hoạn giọng từ tính, chỉ nghe giọng nói còn tưởng là mỹ nam tử.
Thanh y thanh niên Lục Nguyên nhún vai. Sau khi hắn lĩnh ngộ kiếm pháp mộc hệ, từ biệt Nam Cung sư cô đi Thiên Phong báo cho Yến tổ sư trên Thiên Phong là mình đã luyện thành kiếm pháp mộc hệ.
Dường như Yến tổ sư không có gì ngoài ý muốn, chỉ đơn giản nói một câu:
- Luyện thành rồi? Vậy xuống núi đi.
Kết quả là xuống núi.
Đương nhiên Yến Thương Thiên là đệ nhất tông sư Đại Tấn quốc, danh tiếng quá lớn, kết quả y đội mặt nạ giả bộ người đàn ông trung niên bệnh hoạn. Lục Nguyên thì dáng vẻ như cũ, biết cái tên Lục Nguyên không ít nhưng có thể nhận được hình dáng hắn thì không có mấy ai.
Hắn đi theo sau lưng Yến tổ sư đi thẳng tới trước, hoặc đi bộ, hoặc bay, hoặc truyền tống trận.
Trên đường Lục Nguyên có hỏi chút khó khăn tu hành, khó được gặp phải đệ nhất tông sư Đại Tấn quốc tự chỉ điểm cho mình, có khó khăn gì sao mà không hỏi được? Yến Thương Thiên đáp lại rất đơn giản, nếu Lục Nguyên không phải ngộ tính cực cao thì câu trả lời không khác gì chẳng hồi đáp. Có thể nói trình độ Yến tổ sư dạy người không cao bằng Phương sư thúc. Phương sư thúc sẽ giải thích tỉ mỉ, Yến tổ sư thì kể đơn giản thôi, may rằng Lục Nguyên ngộ tính khá cao, trên đường đi ngộ ra không ít.
Lục Nguyên đi theo sau lưng Yến tổ sư, cảm thấy trên đường hướng bắc không có gì, nhưng cứ đi mãi hình như qua bắc hơi quá. Trên đường không biết qua bao nhiêu châu phủ, hình như sắp tới biên cảnh Đại Tấn quốc.
Lúc này Yến Thương Thiên dường như rốt cuộc nổi hứng giải thích:
- Lần này đi vốn là tới Đại Tần quốc, chỗ đó có một nơi ngươi có thể luyện thành hỏa kiếm ý, thủy kiếm ý.
- Chỗ đó chính là Thủy Hỏa Kiếm Lâu.
Cái tên này Lục Nguyên chưa từng nghe nói.
- Tại Đại Tần quốc hơn bốn ngàn năm trước từng nổi danh một vị tiền bối tên là Thủy Hỏa Đạo Nhân. Vị tiền bối này dù thực lực không bằng ta nhưng cũng là một trong đỉnh cấp tông sư Đại Tấn quốc.
Yến Thương Thiên lạnh lùng nói:
- Nhưng đáng tiếc dù là đỉnh cấp, lại không tư cách bước ra bước cuối cùng, phá vỡ hư không.
- Cho nên cuối cùng hắn chết là việc bình thường.
- Nhưng trước khi chết hắn để lại một Thủy Hỏa Kiếm Lâu.
- Thủy Hỏa Kiếm Lâu năm mươi năm mở ra một lần, chỉ có tu tiên giả dưới trường sinh kỳ có thể tiếp nhận thử thách. Nếu có thể thông qua thử thách của Thủy Hỏa Kiếm Lâu, cuối cùng sẽ được đến thủy kiếm ý, hỏa kiếm ý.
Kiếm ý đích thực có vài cách đặc biệt truyền đưa được, nhưng hao tổn rất lớn. Giống như Thủy Hỏa Đạo Nhân năm đó có trên hai mươi kiếm ý, có thể trăm phần trăm truyền thừa lại chỉ có thể truyền đưa hai kiếm ý mà thôi.
- Mỗi năm mươi năm tứ đại tiên môn đại hình Đại Tần quốc và các tiên môn thượng đẳng, tiên môn trung đẳng đều sẽ đi Thủy Hỏa Kiếm Lâu thử một lần.
Y thấy Lục Nguyên còn khó hiểu thì nói:
- Kỳ thực ngũ đại tiên môn Đại Tấn chúng ta chỉ là thượng đẳng tiên môn, không chân chính là đại hình tiên môn. Bốn cái của Đại Tần quốc mới đáng gọi là đại hình tiên môn.
- Nhưng qua bốn ngàn năm, mỗi năm mươi năm một lần có hơn tám mươi lần vẫn không ai thành công đoạt quan, lấy được thủy, hỏa kiếm ý.
- Đây cũng là mục đích ta mang ngươi đi Thủy Hỏa Kiếm Lâu.
Lại đi một đoạn là vào biên giới Đại Tần quốc.
Lúc đi vào Đại Tần quốc đã là mùa đông. Khi vào Đại Tần quốc đột nhiên có đợt tuyết nho nhỏ.
Tuyết trắng như hạt châu bạc, tựa mưa nhỏ, tựa liễu nhứ dương hoa, bây lất phất vì thiên địa treo tấm màn trắng xóa. Xuyên qua màn tuyết nhìn hàng người không xa, phòng ốc phía xa, gần giống Đại Tấn quốc. Phía nam trong ba quốc thì văn minh Đại Tần và Đại Tấn cơ bản đồng nguyên, văn minh Đại Nguyên quốc thì khác, bọn họ gọi mình là người Hồ.
Trong gió tuyết có một người đàn ông trung niên mặt vàng vọt bệnh hoạn, cùng một thanh y thanh niên, hai người một trước một sau bước đi.
Lục Nguyên là lần đầu tiên tới nước khác, đi qua đâu cũng nhìn trái nhìn phải. Hắn thấy người Đại Tấn quốc và Đại Tần quốc có khác nhau bao nhiêu, chỉ có trang phục, tóc là khác chút.
Lục Nguyên nhìn mới mẻ nửa ngày, không thấy ra có gì lạ.
Yến Thương Thiên nói:
- Người đọc sách có một câu nói là đi ngàn dặm đường như đọc một vạn quyển sách. Kỳ thực trong tu tiên giả chúng ta cũng có một câu là đi trăm ngàn dặm được như luyện trăm năm kiếm. Tính tình ngươi lười biếng nhưng đôi khi cần du lịch một phen, khiêu chiến kiếm pháp khác danh gia tự thành kiếm thuật trường phái riêng.
Lục Nguyên gật gù, nhưng chỉ là gật đầu thôi, có người nói giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà.
Hoặc là có ngày mình sẽ nổi hứng đi trăm ngàn dặm đường, khiêu chiến kiếm pháp các danh gia.
Tuyết vẫn rơi, càng rơi càng lớn. Trong thời tiết tuyết lớn thế này ít người đi trên đường.
Đi một đoạn hắn phát hiện người chạy đi ngày càng nhiều, người đi không phải phàm nhân mà toàn là tu tiên giả, tất cả đều hướng về một phương. Trên đường Yến Thương Thiên có dạy hắn nhiều tri thức, như là cách phân chia tứ đại tiên môn. Tứ đại tiên môn Đại Tần quốc là Đại Pháp Hoa Tự, Tiêu Dao tiên môn, Vô Kiếm tiên môn, Xích Long tiên môn.
Người của Đại Pháp Hoa Tự dễ nhận nhất, cơ bản mười ngườ đầu trọc có đến tám tên chính là Đại Pháp Hoa Tự hoặc là chi nhánh của Đại Pháp Hoa Tự. Đại Pháp Hoa Tự thu rất nhiều người nhập môn, nhưng lúc mới nhập môn không học được cái gì, chỉ có gánh nước bổ củi tưới vườn rau, vân vân. Gánh là nước trầm quân. Chẻ là kiên quế chi sâm. Tưới là các loại dược viên, khá phiền phức.
Người Tiêu Dao tiên môn cực kỳ ít, nam cực kỳ anh tuấn, nữ vô cùng xinh đẹp. Nghe nói Tiêu Dao tiên môn thu người rất nghiêm khắc, một là tâm tính hảo, hai là tư chất tốt, ba là diện mạo đẹp. Dù ngươi kém ở mặt nào một chút cũng không được, hoàn toàn khác với Đại Pháp Hoa Tự thực hiện phổ độ chúng sinh.
Người Vô Kiếm tiên môn cũng không nhiều, nhưng so với người Tiêu Dao tiên môn thì nhiều hơn rất nhiều. Vô Kiếm tiên môn khí chất vô cùng cao quý.
Xích Long tiên môn thì là khó nhận ra nhất trong tứ đại tiên môn. Tiên môn này điên cuồng nhận người, tới ba mươi vạn tu tiên giả, lại không giống Đại Pháp Hoa Tự cạo trọc đầu, ngươi không thể nhận rõ ai là Xích Long tiên môn, ai không phải.
Trừ bốn đại hình tiên môn này ra còn có thượng đẳng tiên môn, trung đẳng tiên môn khác. Yến Thương Thiên không rảnh kể từng cái cho Lục Nguyên nghe.
Rốt cuộc phía trước xuất hiện một sơn cốc to lớn.
Yến Thương Thiên tay động, đưa cho Lục Nguyên một tấm lệnh bài. Lệnh bài nay to cỡ nửa bàn tay, bên trên có một hàng bốn chữ, ở góc có bốn ấn chương khác nhau.
Yến Thương Thiên nói:
- Đây là Tứ Tiên lệnh, ngươi không phải tu tiên giả Đại Tần quốc cho nên cần có Tứ Tiên lệnh mới vào được.
Sơn cốc bị tuyết đọng phủ một mảnh trắng ngần.
Nhưng đó là ở trên sơn cốc, còn mặt đất thì tuyết đọng sớm bị đạp thành màu đen, đặc biệt chỗ lối vào.
Lúc này cốc khẩu vô cùng náo nhiệt, rất nhiều tu tiên giả Đại Tần quốc đã tới đây. Lục Nguyên nhìn, phát hiện cần phải xếp hàng vào cốc, dường như phải kiểm tra từng người, hắn cũng len vào. Nói thật ra bên cạnh một đám tu tiên giả nước khác, đích thực hơi khác với lúc ở Đại Tấn quốc.
- Các ngươi nói xem lần này Thủy Hỏa Kiếm Lâu ai có thể đến cuối cùng có được hai kiếm ý thủy, hỏa?
- Ta thấy đều có. Dù sao tám mươi lần không ai có được hai kiếm ý thủy, hỏa. Phải rồi, nghe nói lần này đến không ít tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng, cái gì Nhật Chiếu Lư Hương Thăng Tử Yên, theo ta thấy thì hết diễn rồi.
Lục Nguyên ở trong đó không biết tu tiên giả nào nên không nhiều lời, chỉ yên lặng nghe.
Xem ra Thủy Hỏa Kiếm Lâu khá khó khăn, năm mươi năm một lần, tám mươi lần không ai có được hai kiếm ý. Nhưng mặt sau ngeh nói trong Thủy Hỏa Kiếm Lâu có chút huyền diệu, chỉ cần lọt vào sau cùng, coi như không được kiếm ý thì sẽ có ích lợi khác, hèn chi nhiều tu tiên giả Đại Tần quốc đổ xô về Thủy Hỏa Kiếm Lâu.
Lục Nguyên ở trong đám tu tiên giả nước ngoài, nghe họ nói chuyện, không lâu sau hoàn toàn bình tĩnh lắng nghe, thế mới biết trình độ của Đại Tần quốc quả nhiên giỏi hơn Đại Tấn quốc.
Cho ví dụ thế này, nếu như trong tứ đại tiên môn đại hình Đại Tần quốc trên cơ bản một tiên môn có thể có một tu tiên giả hai mươi tuổi là luyện thể kỳ. Mà Đại Tấn quốc trừ Lục Nguyên là ngoại tộc ra, bình thường một tiên môn tu tiên giả luyện thể kỳ khoảng bốn mươi tuổi.
Xem con báo có thể thấy đốm trên mình nó.
Lúc này bỗng vang giọng nói:
- Xem kìa, là ai đến vậy?
Một tu tiên giả nói:
- Cho dù là mấy người Nhật Chiếu Lư Hương Thăng Tử Yên đến cũng không có gì ghê gớm.
tu tiên giả nói xong ngoái đầu lại nhìn, kết quả nhìn rồi không thu lại tầm mắt được, rất nhiều tu tiên giả đều nhìn sang.
Ánh mắt cùng đọng lại.
Lục Nguyên tò mò cũng nhìn theo.
Tuyết rơi lất phất, một thiếu nữ ngọt mỹ mặc áo lông dê trắng chậm rãi bay lên. Khi thiếu nữ bay đến người không nhúc nhích chút nào, tư thế tựa tiên nữ, cực kỳ phiêu dật. Thiếu nữ làn da tuyết trắng, mắt sáng như sao, biểu tình lạnh lẽo, mặc bạch cừu, trong đầy trời tuyết rơi như tiên giáng trần.
- Chung đại tiểu thư!
- Đúng là Chung đại tiểu thư!
- Nghe nói Chung đại tiểu thư là thiên tài Vô Kiếm tiên môn, mới mười chín tuổi đã là tu vi luyện thể kỳ nhất tầng.
- Này có là gì, chắc ngươi không biết? Bây giờ Chung đại tiểu thư là được yêu thương nhất Vô Kiếm tiên môn, coi như là hạ hạ đại môn chủ cũng không sánh bằng Chung đại tiểu thư. Nếu cưới được Chung đại tiểu thư thì có thể ít phấn đấu một ngàn năm!