121 Chiếc bộ đàm ở thắt lưng Tất Thanh đột nhiên vang lên, anh ấn nút nghe, bên kia vang lên giọng nói hoan hỉ của Ngân Tử:“Quả nhiên Tiểu Trà ở nhà lao dưới đáy biển, bọn ta tìm được nàng ấy rồi.
122 “Em không muốn sống một mình!” Tôi kéo tay anh. “Anh đừng làm việc ngốc nghếch! Anh mà dám chết thì em sẽ lập tức tự sát để theo anh chuyển thế luôn. ”“Còn Tiểu Mao thì sao?” Tất Thanh cười cười xoa đầu tôi.
123 Mùi thơm của hoa cỏ vương nhẹ vào mũi tôi, trong trẻo và ngọt ngào. Ánh mặt trời ấm áp kéo tôi thức dậy khỏi đêm đen, chầm chậm ngước đầu lên, dụi mắt, cảm thấy đầu mình rối bời.
124 Bác sĩ bệnh viện thú cưng Miêu Miêu và trợ lí làm thêm đều bị bệnh, bởi vậy đành phải đóng cửa vài ngày để tĩnh dưỡng, trong đó Tiểu Mao bị gãy xương nằm trên giường bó thạch cao chơi điện tử, Tất Thanh bị thương ngoài da và nhiễm trùng, lại bị cảm, sốt nhẹ, bác sĩ sợ anh bị nặng hơn nên cho cả hai người vào bệnh viện để theo dõi.
125 Trên Diêu Đài, cái hành lang làm bằng bạch ngọc như đang muốn lao vút lên trời, đầm sen bên cạnh nghi ngút khói, vô số các tiên nữ xinh đẹp bưng các loại bát đĩa thoăn thoắt qua lại, dù đang bận rộn nhưng thi thoảng họ lại đưa mắt nhìn người đàn ông đang rảo nhanh bước chân.
126 Nếu ở trường, tất cả học sinh đều mặc quần áo màu đen mà duy chỉ có bạn là mặc quần áo màu trắng thì sẽ như thế nào?Nếu tất cả mọi người đều có năm ngón tay, chỉ có bạn có sáu ngón tay thì với khiếm khuyết khác thường này, bạn sẽ thế nào?“Chú quạ bay qua bầu trời xanh, chú quạ bay qua đỉnh núi cao, mọi người cùng bay vòng tròn, vỗ tay cùng hát, quạ ơi, quạ à, bộ quần áo đen, đôi mắt màu đen, đáng yêu làm sao, đáng yêu làm sao…”Một đàn quạ mặc quần áo đen bay lượn trên bầu trời, một đám trẻ mặc quần áo đen kéo tay thành vòng tròn, chúng đều là những con yêu quái quạ, chỉ khác nhau là có con đã tu được thành hình người, con thì chưa.