Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Miêu Miêu

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 126
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Những mảnh quần áo rách vương vãi khắp mặt đất và những vết máu lấm tấm trên nền cỏ xanh, tôi ngồi trên mặt đất không một mảnh vải che thân, nhìn hai người đàn ông mới xuất hiện mà cảm thấy không khí bắt đầu đặc quánh đến khó chịu.

Danh sách chương Hoa Miêu Miêu


Chương 1: Cửa Ải Của Mèo

1 Câu chuyện bắt đầu từ không gian yên tĩnh của một buổi chiều mùa hè, ánh mặt trời chiếu rọi khiến toàn thân tôi nóng bừng, thảm cỏ bên dưới mềm như nhung, hòa quyện với mùi hương của bùn đất, mọi việc thật bình thường nếu như cơ bắp và xương cốt toàn thân tôi không đau đớn như bị lửa thiêu đốt.


Loading...

Chương 2

2 Tôi nghĩ ông ta ngủ rất say rồi nên đi xung quanh tìm thức ăn nhưng không thấy. Bất ngờ người phụ nữ vừa rồi nghe thấy động tĩnh liền đẩy cửa lao vào rồi ôm lấy người đàn ông mà gào thét: “Tỉnh lại đi! Anh làm sao thế? Có phải cướp đến không? Anh mau tỉnh lại đi!”Tôi thấy tình hình có vẻ bất lợi nên không dám tìm tiếp mà lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ thoát thân.


Chương 3: Cự Tượng Cầu Hôn

3 Tình hình hiện nay thế nào?Những mảnh quần áo rách vương vãi khắp mặt đất và những vết máu lấm tấm trên nền cỏ xanh, tôi ngồi trên mặt đất không một mảnh vải che thân, nhìn hai người đàn ông mới xuất hiện mà cảm thấy không khí bắt đầu đặc quánh đến khó chịu.


Chương 4

4 “Tốt, tốt! Phải thế chứ. ” Ngưu Ma Vương muốn dìu cái tay còn lại của tôi, bị La Sát trừng mắt, xấu hổ vội vàng rụt tay lại. Ngân Tử cuối cùng cũng cười, anh ta cứ dìu tôi như vậy, từng bước từng bước đi lên đỉnh núi, tôi bước song song với anh ta, thử đi bằng hai chân, phát hiện ra mình không bị đau như tưởng tượng, mà đi rất thoải mải rất dễ chịu.


Chương 5

5 Ông ấy phải chăng không cần Hoa Miêu Miêu nữa sao, dường như chủ nhân của Miêu Miêu đã vứt bỏ Miêu Miêu rồi khiến cho nó trở thành một con mèo hoang, bị người khác bắt nạt.


Chương 6: Thời Gian Như Nước Chảy

6 Một trăm năm thứ nhấtLoài mèo trời sinh trí nhớ kém, tôi quyết định quên chủ nhân, sau khi vứt bỏ những phiền muộn, hàng ngày tôi đều vui đùa khắp nơi trên núi.


Chương 7

7 Một trăm năm thứ baCuộc sống của tôi trôi qua thật nhàm chán, cho dù là đánh nhau hay bắt nạt các động vật khác tôi đều đã chán ngấy. Ngay cả biến thành hình người cũng lười rồi.


Chương 8: Nuôi Dưỡng Mèo Nhà

8 Đây chẳng phải là hành vi chiếm đoạt một chú mèo lương thiện sao? Tại sao không bắt luôn con quạ xấu xí kia cùng đi? Thật không công bằng! Tôi nhìn Bích Thanh Thần Quân đang tóm lấy gáy của mình, trong lòng thấy bất mãn.


Chương 9

9 “Đừng… Đừng…” Tôi run rẩy nhìn anh ta, dùng ánh mắt tội nghiệp để đánh động tấm lòng vô tình tàn nhẫn nhất của người đàn ông này. Đáng tiếc là không có tác dụng, tim anh ta cứng như sắt đá vậy.


Chương 10

10 “Mạc Lâm, ông đừng nói linh tinh” Bích Thanh Thần Quân nhẹ nhàng đặt tôi xuống bàn, “Khám cho nó, hình như bị nhiễm lạnh rồi”. “Ông lại còn nuôi mèo?” Mạc Lâm tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc lùi lại vài bước, đột nhiên ôm bụng cười to, vừa cười vừa nói: “Cái đầu ương bướng của ông khai thông lúc nào thế? Làm tôi buồn cười chết mất thôi!”“Đừng làm tôi tức giận.


Chương 11: Cuộc Chiến Tranh Giành Giường

11 “Cá, cá, cá, chiên, nấu đều ngon cả. ” Xem ra tôi có thể làm thơ, mãn nguyện sờ cái bụng, đầu cũng không còn nóng sốt, cũng không khó chịu nữa, tôi trèo lên cái giường to mà Bích Thanh Thần Quân chuẩn bị cho tôi, lăn đi lăn lại trên đó, nhưng rốt cuộc lại cảm thấy không thỏa mãn, dường như chưa dễ chịu lắm.


Chương 12

12 Tôi vội chạy như bay vào bên cạnh cây ngô đồng trong sân, cào như điên dại phía trên, không cào được bao nhiêu cái, toàn thân cây chia thành hai nửa, từ từ đổ xuống.


Chương 13

13 “Meo meo… Đừng để tôi đói bụng. ” Tiếng của tôi rất yếu. “Vậy ngươi cũng đừng làm những điều xằng bậy nữa nhé!” Tiếng của anh ta đầy lo lắng và hoảng loạn, “Ta chỉ muốn nhốt ngươi một hai ngày để giáo huấn ngươi”“Tôi không cần bị nhốt…”“Ngươi là con mèo ngốc!” Bích Thanh Thần Quân gầm lên.


Chương 14

14 Tôi vẫn không tin, véo lên người anh ta mấy cái, muốn kiểm tra xem, không nghĩ rằng lại phát hiện ra anh ta không có gân, trong lòng kinh hoàng, ngẩng đầu nhìn anh ta trong góc tối đôi mắt dần chuyển thành màu xanh đậm, dự định tìm sự gian dối trong đó.


Chương 15: Núi Lạc Anh Tang Thương

15 Ba ngày sau, anh ta đưa tôi xuống núi Lạc Anh, tôi thấy đất đá khắp núi bị xới tung lên, vô số cây cối nằm vương vãi khắp nơi, đất đá ngổn ngang, khe nước khô cạn, trong không khí đầy mùi tanh của máu, ngoài những tiếng kếu ríu rít của nhưng chú chim ra hầu như không có bất kì sự sống nào tồn tại ở đây cả, trong tâm trí tôi tái hiện lại cảnh tượng trước đây tôi với hươu, thỏ trắng, gấu… Vui đùa cùng nhau, bây giờ bọn họ đã biến thành những bộ xương trắng hếu, vô số côn trùng bám đầy nhung nhúc, trông thật đau lòng.


Chương 16

16 La Sát vẫn đang lấy đồ để ném, nghe thấy tiếng của tôi, giật mình quay đầu nói ”Sao lại là ngươi ? Không phải ngươi đi cùng Bích Thanh Thần Quân rồi sao?”Tôi cụp tai xuống bước lên phía trước và nói ”Miêu Miêu quay về thăm tẩu và đại ca, đừng đánh muội…”“Ta tưởng tên oan gia kia về.


Chương 17: Sự Cô Đơn Của Mèo

17 Thực nghiệm mấy lần rồi đều thất bại. Luyện tập kĩ thuật trên giường không thành khiến cho tôi rất buồn, nhưng việc này không thể ngăn cản sở thích phơi nắng hàng ngày của tôi.


Chương 18

18 Sau khi Cẩm Văn la hét xong, lau nước mắt tiếp tục mắng:”Ngươi thắng rồi thì cười một mình đi! Đừng đến đây nhạo báng ta! Ta đã chịu đựng đủ rồi ! Chịu đủ rồi!”Tôi không hiểu ý của Cẩm Văn, chỉ biết trong giọng nói của cô ta rất phẫn nộ, cái kiểu phẫn nộ này làm tôi bất an, thế là liên tục nói với cô ta: “Cẩm Văn, đừng khóc…đừng khóc”“Tia hi vọng cuối cùng đã không còn nữa…Không còn nữa…” Tiếng mắng chửi của Cẩm Văn đột nhiên nhỏ dần nhỏ dần.


Chương 19: Mèo Ăn Trộm Thuốc

19 “Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi…” Từ này thần kì như vậy sao? Tôi đọc nhiều lần rồi cũng không thể giải thích nổi. Trở về phòng mình, Oa Oa vẫn còn đang quét dọn, chân tay thoăn thoắt, rất chăm chú, dường như trong phòng không có hạt bụi nào, tôi cúi thấp đầu mon men đến, kéo gấu áo của cô ấy, sau khi do dự một lúc lâu, cuối cùng nhẹ nhàng nói”Xin lỗi.


Chương 20

20 “Người trực tiếp dạy ngươi các phép thuật, phải gọi là sư phụ, người được thụ giáo gọi là đệ tử. ” Bích Thanh Thần Quân chau mày, cố gắng giải thích cho tôi:”Sau này ngươi phải tôn sư trọng đạo, nghe lời ta, còn có sự sư, và có phu huynh tri ân, cho nên phải gọi là sư phụ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Nữ Chính Yêu Nam Phụ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Cây Kem Của Anh Chàng Nóng Tính

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Bởi Vì Yêu Em Nên Muốn Có Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 43


Quyện Tầm Phương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 32


Người Vô Tâm

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 50


Âm Đại Nhân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Đợi Em Nói Yêu Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 55


Nhà Có Sư Tử Hà Đông

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 89


Trọn Đời Không Buông Tay

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 63


Cô Ấy Rất Không Vui!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20