61 Hoa Đô Thú Y Tác giả: Ngũ Chí Chương 61: Quan trọng nhất là trái timDịch: MR. KenBiên: tuanff10Nhóm dịch: Nòng NọcNguồn: 4vn. eu - Chậc. . . Chu Hiểu Xuyên nhìn thấy Trương Ngả Gia, hắn ta chỉ đành gãi gãi đầu, không biết nói gì mới phải.
62 Hoa Đô Thú Y Tác giả: Ngũ Chí Chương 62: Tại sao lại đỏ mặt?Dịch: MR. KenBiên: tuanff10Nhóm dịch: Nòng NọcNguồn: 4vn. eu Trương Ngả Gia nhịn không được, liếc mắt nhìn Chu Hiểu Xuyên.
63 Hoa Đô Thú Y Tác giả: Ngũ Chí Chương 63: Nói nhầm, nói nhầm mà thôi Dịch: MR. KenBiên: tuanff10Nhóm dịch: Nòng NọcNguồn: 4vn. eu Tờ mờ sáng, Chu Hiểu Xuyên tỉnh giấc ngồi trên giường, hắn bắt đầu kiểm tra thằng em của mình ở bên dưới đã đỡ hẳn hay chưa.
64 Hoa Đô Thú Y Tác giả: Ngũ Chí Chương 64: Nắm trong lòng bàn tay Dịch: MR. KenBiên: tuanff10Nhóm dịch: Nòng NọcNguồn: 4vn. eu Lúc Trương Ngả Gia nói sẽ dẫn giáo viên của mình tới, người này có tiếng tăm trong nước, là giáo viên giảng dạy âm nhạc, Chu Hiểu Xuyên lúc đầu nghĩ rằng đó là một lão già lụ khụ chừng sáu bảy mươi tuổi.
65 - Nuốt phải miếng gỗ?Chủ nhân của con Sư Hoàng lặng đi một lúc. Không tin rằng Chu Hiểu Xuyên chỉ khám sơ sơ như vậy đã có thể kết luận bệnh tình hiện tại là do nuốt phải miếng gỗ mà thành.
66 Trương Ngả Gia rất bất ngờ khi thấy Chu Hiểu Xuyên có thể trả lời được hết các vấn đề của Âu Yến Linh, hơn nữa còn trả lời tương đối tốt nếu không muốn dùng tử hoàn mỹ để hình dung.
67 - Ba trăm năm khó gặp. . ?Trương Ngả Gia hít sâu một hơi:- Cô giáo, cô đánh giá anh ta như vậy, liệu có cao quá không?- Đánh giá của cô rất cao sao? Vậy mà cô không biết đấy.
68 “Phổ nhạc chỉ là vui đùa nhất thời? Chơi đùa mà có thể phổ ra được một tác phẩm kinh điển như khúc ‘Tự Nhiên’? Anh nói lời này đã suy nhĩ qua cảm nhận của ngừơi khác chưa? Anh… anh còn muốn để cho người ta sống nữa không đây?” Trương Ngả Gia và Âu Yến Linh đưa mắt nhìn nhau, khóc không ra nước mắt, đồng thời sinh ra xúc động muốn sút cho Chu Hiểu Xuyên một phát.
69 Từ khi dẫn Âu Yến Linh đến bái phỏng Chu Hiểu Xuyên, Trương Ngả Gia đã không ép Chu Hiểu Xuyên học Piano nữa. Bất quá chính cô ta cũng không hề biết rằng trong lòng cô ta đã coi Chu Hiểu Xuyên ngang hàng với giáo viên như Âu Yến Linh.
70 Nửa thánh nhanh chóng trôi qua. Ở đây nửa thánh Chu Hiểu Xuyên đã khống chế được ba tia năng lượng thân bí kia. Chỉ là ba tia năng lượng này cùng với tia năng lượng kia sau khi cùng vào trong cơ thể hắn thì lại không gây ra động tĩnh gì lớn, không tạo ra chút cảm giác nào.
71 Trong tiếng cười, Chu Hiểu Xuyên đột nhiên cảm giác thấy lạnh gáy, hắn quay lại theo bản năng, phát hiện bố mẹ Lý Vũ Hàm đang dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn, rõ ràng là không ưa hắn.
72 Từ sau khi ‘giáo huấn’ bố mẹ của Lý Vũ Hàm ở phi trường thì Chu Hiểu Xuyên luôn có chút không yên, thậm chí ngay cả việc đến đón Sa Tử hắn cũng dời lại, căn bản hắn sợ đến đó sẽ bị bố mẹ của Lý Vũ Hàm chửi cho vỡ mặt.
73 Bất quá sau đó, Chu Hiểu Xuyên chỉ vội vàng tiến đến kiểm tra Tiểu Hắc, căn bản không còn tâm tư đâu để mà giáo huấn Lão Quy nữa, hắn bế Sa Tử lên đặt xuống trước mặt Lão Quy dặn dò:- Lão Quy, Sa Tử, cả hai coi như đã quen nhau từ lâu rồi phải không? Từ giờ trở đi hai chúng mày ở cùng với tao rồi nên hãy sống hào thuận, đừng gây ra phiền toái cho tao!- Sa…Sa Tử?Nhìn Sa Tử xuất hiện trước mặt mình, nụ cười trên mặt Lão Quy nháy mắt cứng lại.
74 Lâm Thanh Huyên cũng ngồi xổm xuống, ngay bên cạnh Chu Hiểu Xuyên, nàng dường như muốn kể rõ với Chu Hiểu Xuyên, hoặc là tự than thở nói: - Không biết có phải là vì A Hổ đã già quá rồi không? A Hổ đã chừng mười tuổi, có thể tính là một con chó đã già rồi.
75 Ngay khi Chu Hiểu Xuyên chở Lâm Thanh Huyên tới hang Tiếu gia thì xung quanh ngõ nhỏ đã đông nghịt người. Những người hiếu kỳ nghe tin liền tụ tập lại xem náo nhiệt, mọi người vây kín hiện trường lại, đông như đi hội.
76 May mắn là Chu Hiểu Xuyên hiểu được chỗ này không nên cười, cho nên hắn cố gắng nhịn cười, bước chân vào trong căn phòng đang mở rộng cửa. Lúc vừa bước chân vào phòng, Chu Hiểu Xuyên liền nhìn thấy Lâm Thanh Huyên cùng với những cảnh sát đồng nghiệp khác đang đứng ở cửa phòng ngủ, vẻ mặt nghiêm túc, nhỏ giọng thảo luận quan điểm và kiến thức nghiệp vụ.
77 Chu Hiểu Xuyên và A Hổ không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về về hướng có giọng nói truyền đến và cũng nhanh chóng phát hiện ra thứ vừa nói xong. Ở bàn trà giữa phòng khách có đặt một cái lồng sắt nhỏ được làm tỉ mỉ, trông khá xinh xắn.
78 Sau khi nghe những lời của Ngôn Vũ, không ít cảnh sát nhíu mày. Những cảnh sát này đều có rất nhiều kinh nghiệm, đương nhiên là dễ dàng nhận ra sự trào phúng, ghen tị lẫn uy hiếp trong lời nói của Ngôn Vũ.
79 Tiếc là cuối cùng Ngôn Vũ đã phải thất vọng, hắn không thể phát hiện ra chút sợ hãi nào trên khuôn mặt Chu Hiểu Xuyên. “Thằng ranh này đúng là chưa nhìn thấy quan tài chưa đổ lệ! Để coi, một lát sau mày còn bình tĩnh được như thế này nữa không? Có khi lúc đó còn sợ đến mức run cầm cập ấy chứ! Ha… ha… ha…” Ngôn Vũ cười lạnh trong lòng.
80 Chu Hiểu Xuyên cũng không giấu giếm nữa, bắt đầu đem những gì con chuột đã nói ra để diễn giải thành các manh mối vụ án: - Các người xem, căn phòng tương đối sạch sẽ, toàn bộ mọi thứ không có cái gì bị xáo trộn… Ngôn Vũ đang muốn giảm bớt bất an ở trong lòng lập tức cắt lời của hắn: - Vì nạn nhân muốn tự sát nên mới thế! Còn nếu bị giết như lời anh nói thì ở đây phải bị xáo trộn mới đúng chứ? Chu Hiểu Xuyên hừ lạnh một tiếng: - Anh đừng quên rằng nạn nhân trước khi chết đã uống quá chén, thậm chí là rất say.