1 "Em cũng biết rằng bà ta sẽ phải chết". Câu hỏi bật ra trong trời đêm tĩnh lặng, hình như lơ lửng ở đó một chút rồi tan biến vào trong bóng đêm đạt về phía biển Chết.
2 Đứng cạnh cái bàn trong phòng khách của khách sạn Solomon, ở Jerusalem, Sarah King, một cử nhân y khoa đang lười biếng giở hết tờ bào này đến tờ tạp chí nọ.
3 Khi Sarah đã rời khỏi phòng chờ đợi của khách sạn, tiến sĩ Gerard vẫn còn ngồi lại thêm một lúc nữa. Rồi ông tiến về phía chiếc bàn đặt ở giữa phòng, đưa tay lấy tờ Thời báo buổi sáng mới nhất lên và đi về phía chiếc ghế chỉ cách gia đình Boynton vài bước.
4 Một tiếng đằng hắng khò khè của người mắc bệnh hen suyển vang lên rồi cái bức tượng đang ngồi đan bật nói :- Ginevra, con mệt rồi đấy. Con nên đi nghỉ thì hơn.
5 Trong cái thế giới tưởng tượng đen tối thì một hơi thở nhẹ cũng tạo ra những hiệu quả đáng buồn cười. Một người đàn ông bước vào phòng đợi, nhận ra gia đình Boynton và đi về phía họ.
6 Sarah King đứng ở khu thánh thất của ngôi đền Haram - esh - Sherif. Cô đứng quay lưng về phía tòa nhà đá. Tiếng tí tách từ đài phun nước bên cạnh vang vẳng bên tai cô.
7 Sarah rất lo không hiểu Carol Boynton có giữ lời hẹn với cô đêm hôm đó không. Thực tế, cô nghi ngờ Carol sẽ không đến. Cô e rằng cô gái sẽ phản ứng dữ dội sau khi đã hé lộ một nửa chuyện riêng của mình vào buổi sáng.
8 - Tôi có thể nói chuyện với cô một chút được không? Nadine Boynton ngạc nhiên quay lại, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt bắt nắng, đầy vẻ háo hức của một cô gái hoàn toàn xa lạ với mình.
9 Tiến sĩ Gerard bước vào văn phòng Messrs. Castle, một văn phòng du lịch. Ông nhìn thấy Sarah King đứng ở quầy thu ngân. Cô ngẩng đầu lên khi thấy ông.
10 Đó là một buổi sáng hôm chuẩn bị khởi hành tới Petra. Sarah đi xuống và thấy một người phụ nữ to lớn, mũi hếch, rất ra dáng chỉ huy đứng ở ngoài cổng chính khách sạn.
11 Bà Boynton đang ở đây, tại Petra này ! Sarah trả lời như một cái máy khi người phục vụ tới tấp hỏi cô. Cô có muốn ăn tối ngay hay không ? Tất cả đã sẵn sàng rồi hay cô muốn được tắm rửa trước ? Cô thích ngủ ngoài lều hay trong hang hơn ? Cô trả lời gần như ngay lập tức các câu hỏi đó.
12 Sarah đi xuống chiếc lều to dưới kia. Cô thấy ba người bạn đồng hành của mình đã có mặt ở đó. Họ đang ngồi ăn ở bàn. Còn người hướng dẫn đang giải thích với họ rằng ở đây còn một đoàn khách khác.
13 Đại tá Carbury mỉm cười và nâng cốc với tất cả các vị khách đang ngồi tại bàn ăn - Ah, xin chúc mừng tội ác ! Thám tử Hercule Poirot hấp háy mắt khi thấy món bánh mì nướng xuất hiện thật đúng lúc.
14 Người đàn ông Pháp, sải những bước đi nhanh nhưng không vội vã tiến vào phòng. Bắt tay đại tá Carbury nhưng ông ta đưa mắt nhìn Poirot vẻ dò hỏi. Đại tá Carbury giới thiệu: - Đây là ông Hercule Poirot.
15 - Raymond Boynton nói như vậy. Một tiếng kêu thảnh thốt chợt bật ra từ phía người đàn ông Pháp. - Ông nghĩ là không thể như thế sao nếu xét theo khía cạnh tâm lý.
16 Sarah King nhìn Hercule Poirot thật lâu vẻ dò hỏi. Cô chú ý tới hình dáng cái đầu thon thon, bộ ria mép xồm xoàm, vẻ ngoài bóng bẩy và mái tóc đến đáng ngờ của ông.
17 Bà Westholme bước vào phòng với một vẻ tự tin, như một con tàu xuyên Đại Tây Dương đang hiên ngang tiến vào bờ. Còn cô Amabel Pierce, giống như một con tàu không định hướng, theo gương con tàu lớn đi vào sau và ngồi xuống.
18 Lennox Boynton bước những bước nhanh, quả quyết vào căn phòng. Nếu có mặt ở đây, hẳn tiến sĩ Gerard sẽ rất ngạc nhiên vì sự thay đổi ở ngưòi đàn ông này.
19 Poirot thích thú nhìn người phụ nữ trẻ dong dỏng cao, cử chỉ rất đàng hoàng vừa mới bước vào phòng. Ông đứng dậy và cúi đầu chào lịch thiệp. - Bà Lennox Boynton? Tôi là Hercule Poirot, rất vui lòng được phục vụ bà.
20 Sau khi viết vào cuốn sổ tay của mình dòng chữ « N. B. 4 :40 », Poirot mở cửa và gọi người phục vụ mà đại tá Carbury đã bố trí cho ở lại, một người đàn ông lanh lợi với vốn tiếng Anh khá sỏi.