21 Khi Raymond Boynton bước vào, Poirot chú ý ngay tới những nét giống nhau giữa người anh trai và cô em gái. Khuôn mặt nghiêm nghị, lạnh lùng, Raymond chẳng tỏ ra một chút lo lắng hay sợ hãi nào cả.
22 - Mình vẫn không hiểu, Hercule Poirot lẩm bẩm nói một mình. Ông đóng cuốn sổ lại, rồi đi ra phía cửa, yêu cầu gọi Mahmoud tới chỗ ông. Người phiên dịch này có dáng người khoẻ mạnh.
23 Sarah King ngồi trên đỉnh đồi, đưa tay lơ đãng ngắt những bông hoa dại xung quanh. Tiến sĩ Gerard ngồi trên một hòn đá xù xì ngay bên cạnh cô. Sarah bỗng cất giọng giận dữ nói: - Tại sao ông lại làm như thế? nếu như đó không phải là chuyện của ông.
24 Một lúc sau thì cô gái tới chỗ họ. Tiến sĩ Gerard giới thiệu từng người với nhau. - Cô Boynton, đây là ngài Hercule Poirot. - Ồ, - Cô ngập ngừng nhìn ông.
25 Nadine Boynton đi ra khỏi khách sạn. Khi cô còn đang lưỡng lự, thì một bóng người đang đợi sẵn tiến về phía cô. Ông Jefferson Cope, ngay lập tức đã ở bên cạnh cô gái.
26 Poirot gặp lại hai người trên đường về nhà. Người thứ nhất là ông Jefferson Cope. - Ông Hercule Poirot ? tên tôi là Jefferson Cope. Hai người đàn ông bắt tay xã giao chào nhau.
27 - Mọi sự chuẩn bị của tôi đã hoàn tất, - Hercule Poirot nói. Khẽ thở dài, ông bước lùi lại vài bước và ngắm nghía những thứ đã sắp sẵn trong một căn phòng bỏ trống của khách sạn.
28 Im lặng, Poirot hắng giọng rồi nói tiếp :- Bây giờ chúng ta đã giải quyết xong bí mật của cái mà tôi gọi là chiếc sy-lanh thứ hai. Chiếc sy-lanh đó là của bà Lennox Boynton, bị Raymond Boynton lấy đi trước khi rời Jerusalem, rồi lại bị Carol Boynton lấy đi từ tay Raymond sau khi phát hiện ra cái chết của bà, và chính Carol là người đã cố ném nó đi nhưng lại bị cô Pierce phát hiện, rồi sau đó cô King tự nhận đó là sy-lanh của mình.
29 Thật sự chuyện gì đã xảy ra à ? Poirot nhắc lại. Ông đưa tay ra phía sau kéo lên một chiếc ghế và ngồi xuống đó. Giọng nói của ông trở nên thân mật - và thoải mái hơn.
30 - Tiếp tục chứ, - Hercule Poirot nói, - Chúng ta vẫn còn phải đi tiếp một chặng nhỏ nữa ! Tiến sĩ Gerard vừa rồi đã viện dẫn chứng tâm lý. Vì thế mà bây giờ chúng ta sẽ xem xét đến khía cạnh tâm lý của vụ án này.
31 Đoạn trích từ thời báo Evening Shout. Chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin bà Westholme, thượng nghị sĩ. . . đã từ trần do một tai nạn thảm khốc. Bà Westholme là một người ưa thích đi du lịch nước ngoài và luôn luôn mang theo mình một khẩu súng lục nhỏ.