41 CHƯƠNG 41
Lăng Vân Dực tỉnh sớm hơn dự đoán rất nhiều, Hà Duy thực tình chẳng tin nổi.
Cậu vừa lên tiếng, Lăng Vân Dực đã ôm cậu vào lòng, ôm thật chặt, giọng khàn đi do lâu ngày không cất lời: “Ngươi đây rồi.
42 CHƯƠNG 42
Luẩn quẩn một hồi cậu lại về đây, còn xuất hiện trong sào huyệt của Lê Viêm!
Vốn tưởng đã chạy tới chân trời góc biển, ai dè họ ở ngay trong địa cung điện Thương Khung.
43 CHƯƠNG 43
Hà Duy lâu thiệt lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.
Cậu đâu ngờ truyền tống trận thành Trung Ương lại có uy lực đến thế, trực tiếp đưa họ từ vùng đất Thẩm Phán đến dải đất Xám ngay trung tâm.
44 CHƯƠNG 44
Đam mê đặc biệt! Đam mê đặc biệt? Ngươi mới có đam mê đặc biệt!
Hà Duy tức đến mức đầu ong ong, da mặt cậu mỏng, giận lên hai má sẽ đỏ ửng, hơn nữa ngực nghẹn khí sẽ nhịn không được thở dốc, vừa thở cái cặp bưởi liền nảy lên.
45 CHƯƠNG 45
Hà Duy rơi xuống nước mới miễn cưỡng tỉnh táo chút ít, ý thức được mình suýt nữa lại làm ra việc ngu ngốc, cậu thực tình chỉ muốn dìm mình chết đuối luôn.
46 CHƯƠNG 46
Sao cậu lại quên hắn được chứ!
Nếu quả thực không phải Trúc Uyên, vậy trăm phần trăm là Tống Đoan Nghi.
Cả người Hà Duy đần ra, tuy biết sư tôn nhà mình lòng dạ đen tối, nhưng, nhưng thật không ngờ hắn lại lừa mình như vậy!
Mà cũng chẳng phải, Hà Duy nhớ lúc Triền Tình hoa phát tác, theo lý sư tôn là người bị hại nhiều nhất, hơn nữa Tống Đoan Nghi còn vì giúp cậu ức chế Triền Tình hoa mà hao tổn đại lượng tu vi, đến nay còn đang bế quan.
47 CHƯƠNG 47
Hà Duy là điển hình của heo chết không sợ nước sôi.
Gặp quá nhiều chuyện quái lạ, đến giờ cậu chả còn thấy lạ lẫm nữa.
Khóa môi với đàn ông là cái đinh gì? Cậu còn kết hôn với đàn ông kia kìa.
48 CHƯƠNG 48
Cậu vì thất thần mà ngơ ngác dán mắt vào Lăng Vân Dực, Trúc Uyên sao lại không phát hiện?
Nghĩ đến Hà Duy coi trọng Lăng Vân Dực, hắn hơi nhướn mày: “Vì hắn?”
Hà Duy ngốc lăng, mờ mịt quay sang nhìn hắn.
49 CHƯƠNG 49
Tục ngữ nói rất hay, bên cạnh nhân vật chính lắm thị phi.
Lời này áp dụng với Lăng Vân Dực đúng là chuẩn không cần chỉnh.
Thân là nhân vật chính số một của [Vong Đồ], vận mệnh của Lăng Vân Dực chẳng thể hình dung bằng hai chữ trớ trêu, diệt môn, thân xác tiêu vong, tôi luyện địa ngục, bạn tốt phản bội, còn có nhóm biến thái lần lượt đào hố sâu chờ hắn.
50 CHƯƠNG 50
Nghe đến câu này, thân thể Hà Duy chợt cứng đờ.
Nhưng cậu không dám ngẩng đầu, không dám lên tiếng, ngực như bị lửa thiêu, khí nóng liên tục bốc cao xông cho mũi cay xè, hốc mắt nóng lên, như thể chỉ cần thở nhẹ một hơi, nước mắt liền rơi xuống.
51 CHƯƠNG 51
Lăng Vân Dực.
Nghe thấy cái tên này, đồng tử Tống Đoan Nghi hơi trầm xuống, tay ôm Hà Duy thoáng dùng sức, chỉ một động tác rất nhỏ đã khiến thiếu niên trong lòng khó chịu rên lên.
52 CHƯƠNG 52
Bích thủy tẩy lam thiên, vân đằng lạc Cửu Châu.
*nước biếc rửa trời xanh, mây đáp xuống Cửu Châu (thời cổ đại chia TQ thành chín châu)
Bảy tám thiên mã vỗ cánh đạp chân, tư thái hiên ngang, đoạt trọn mọi ánh nhìn.
53 CHƯƠNG 53
Hà Duy nhìn bé con mềm mềm mà tâm trạng có chút phức tạp.
Kiếp trước cậu không thân thích bạn bè và chưa kết hôn, kiếp này cũng mới mười bảy tuổi, căn bản chưa từng gặp đứa trẻ nào nhỏ như vậy.
54 CHƯƠNG 54
Một khắc sau.
Hà Duy uống một ngụm cơm rượu đường đỏ có vị chua nhẹ, sau đó nhìn về phía đối diện lần thứ ba.
Đối diện cậu là giường gỗ, trên giường có sàng đan màu trắng, mà tận cùng bên trong có một quả cầu nho nhỏ.
55 CHƯƠNG 55
Nếu giờ phút này chắn trước mặt cậu là nam nhân Huyết tộc táo bạo ngạo nghễ kia, Hà Duy sẽ chỉ kinh ngạc chứ không đến mức xúc động như hiện tại.
56 CHƯƠNG 56
Lê Viêm dồn sức nắm chặt tay cậu, Hà Duy mới chợt hoàn hồn.
Tuy rằng kinh ngạc choáng váng đến rối tinh rối mù, nhưng Hà Duy cũng là người từng trải qua không ít chuyện, kinh qua vô số lần mài giũa, trái tim có thể sánh với kim cương và sắp đạt tới độ không gì phá nổi, nên lúc này cậu lập tức trấn tĩnh lại.
57 CHƯƠNG 57
Tống Đoan Nghi đột ngột đứng dậy, vạt áo bào rộng rãi quét loạn bàn cờ, nhưng hắn chẳng mảy may phát giác, chỉ lạnh lùng hỏi: “Chỗ thủ đô Minh có tin tức chưa?”
Hư ảnh trên đất kính cẩn trả lời: “Không có dị trạng gì khác.
58 CHƯƠNG 58
Huyết Anh hoa chết tiệt vậy mà tiến vào cơ thể Lê Viêm.
Mọi người kinh ngạc không thôi, nhưng cũng chợt nhận thức được một vấn đề.
Huyết Anh hoa chỉ là một Đấu Linh, nếu không có túc thể, Đấu Linh bình thường sẽ trực tiếp biến mất.
59 CHƯƠNG 59
Lời đó chẳng khác nào một gáo nước lạnh giội vào đầu, khiến Hà Duy triệt để tỉnh táo.
Muốn cứu họ, vậy mà mém nữa hại chết họ, muốn chết quá đi!
Hà Duy bình tĩnh, đầu óc xoay chuyển thật nhanh, lúc này chả quan tâm tiết tháo hay không tiết tháo nữa, cậu nắm tay Lê Viêm thật chặt, đối mặt với hắn: “Đừng giết họ!”
Lê Viêm nhướn mày, Hà Duy vội tiếp lời, “Chúng ta… tìm Huyết Linh Châu trước đi.
60 CHƯƠNG 60
Hệ thống có lừa đảo không?
Không lừa đảo thì sao gọi là hệ thống?
A ha ha ha ha!
Hà Duy nhìn điện Thương Khung lộng lẫy tráng lệ, ngoại trừ cười nhạt, cậu chẳng biết dùng cái gì biểu đạt tâm trạng của mình nữa.