21 CHƯƠNG 21
Trúc Uyên ngắm nhìn thật kỹ, đến khi đóa hoa băng hoàn toàn nở rộ mới dùng đầu ngón tay khẽ vuốt, bôi đi vết máu đỏ trên ngực, sau đó nghiêm túc phác họa hình dáng đóa hoa.
22 CHƯƠNG 22
Cuộc chiến trong Thanh Mông Viên kéo dài khoảng một ngày một đêm.
Tới khi cánh cửa Hắc Sát mất hút nơi chân trời, dòng lũ ma thú cuồn cuộn không ngừng rốt cuộc đình chỉ.
23 CHƯƠNG 23
Giờ phút này, đầu óc Hà Duy hoàn toàn trống rỗng.
Đấu Linh của cậu? Cái áo ngủ rách nát xấu xí kia đâu mất rồi?
Con cái có hư cách mấy cũng là cục thịt rơi từ người mình! Tuy cậu ghét bỏ cái Đấu Linh tệ hại đó, nhưng thật chưa nghĩ sẽ có một ngày mất đi nó.
24 CHƯƠNG 24
Được mặc quần áo không? Đương nhiên không!
Không mặc quần áo, trần truồng như nhộng, cùng tắm linh tuyền… Hà Duy càng mường tượng càng thấy bất ổn.
25 CHƯƠNG 25
Sau khi lấy lại tinh thần, Hà Duy mau lẹ ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu khoanh chân tĩnh tọa, ngưng thần tĩnh khí, tiến nhập trạng thái cực kỳ nhanh.
26 CHƯƠNG 26
Hà Duy trải qua ba ngày này tương đối dễ chịu.
Mở mắt, một ngày đã trôi qua; nhắm mắt, một ngày lại vụt mất.
Mãi tới khi sinh nhật cận kề, cậu mới có chút thấp thỏm.
27 CHƯƠNG 27
Chân mày Hà Duy nhảy dựng, muốn làm gì nữa đây?
Nội dung khởi động, chuẩn bị biến thân? Chẳng phải cái thân thể bán nữ kia chết ngắc rồi hả? Còn biến cái gì thân? Còn nữa… rốt cuộc là tình tiết gì khởi động ?
Muốn đi giúp Lăng Vân Dực à?
Hà Duy vội mở giao diện hệ thống, chẳng quan tâm những thứ khác mà trực tiếp mở cột nhiệm vụ ra, quả nhiên trông thấy nhiệm vụ mới.
28 CHƯƠNG 28
Hà Duy hết sức lo lắng cho tình cảnh của Lăng Vân Dực.
Nhưng cuộc chiến đã mở màn!
Gần như ngay khoảnh khắc điện quang hỏa thạch, đôi bên liền bắt đầu giằng co, linh khí vô biên mang theo muôn vàn sắc màu, tựa như vật chất mặc ý phóng thích, khí thế khoáng đạt, quả khiến lòng người rúng động.
29 CHƯƠNG 29
Đây là cái tiết tấu gì?
Sao Lăng Vân Dực lại công kích Lâm Tuyên?!
Hà Duy còn đang ngớ ra đã bị Lăng Vân Dực đặt sang một bên, có kết giới bảo hộ bán trong suốt che chở, Hà Duy chỉ có thể mở to mắt nhìn.
30 CHƯƠNG 30
Sư tôn! Sao sư tôn ở đây!
Ý nghĩ này vừa tiến vào đầu, Hà Duy liền đờ đẫn.
Kỳ thực cậu bị dọa ngu người, nhưng vì bộ dạng bị dọa nom chẳng khác nửa tỉnh nửa mơ, nên cậu bất tri bất giác tránh được một kiếp.
31 CHƯƠNG 31
Thành Song Tử là một trong tứ đại chủ thành của vùng đất Thẩm Phán, trình độ phát triển chưa phải lớn nhất, nhưng tuyệt đối không nhỏ.
Nhất là điểm giao dịch, lượng người lại càng đông đúc, tập trung sinh linh từ đủ mọi chủng tộc, náo nhiệt vô cùng.
32 CHƯƠNG 32
Hà Duy thở dài, bất kể ai vào thời điểm này cũng sẽ kiềm lòng không đậu mà mềm lòng, cậu để mặc Lăng Vân Dực ôm mình, chẳng nói thêm gì nữa, chỉ lẳng lặng chờ hắn chỉnh đốn tâm tình.
33 CHƯƠNG 33
Thanh Sương ôm lấy Hà Duy, đáy mắt ngập vẻ *** loạn, gã cười nói với huynh đệ song sinh của mình: “Tên nhóc kia giao cho ngươi, ta chờ tin tốt đấy.
34 CHƯƠNG 34
Huyết tộc khát máu, nhưng kỳ thực bọn họ thích giết người sau đó dùng linh uống máu hơn, dạng giống Lê Viêm… cũng có, nhưng trên cơ bản đều giấu giếm.
35 CHƯƠNG 35
Cậu mặc xác Lăng Vân Dực, giờ lập tức lập tức tự sát còn kịp không?
Kịp mới lạ.
Trên thực tế, đừng nói tự sát, sau khi tiêu hao số lượng lớn linh khí, cộng thêm mất máu quá nhiều, còn liên tục hứng chịu cú sốc tinh thần cường độ cao, thì dẫu sinh mệnh lực có mạnh hệt tiểu cường giống bạn học Hà Duy, lúc này cũng phải khép mắt, rất ra dáng thiếu nữ mà ngất xỉu.
36 CHƯƠNG 36
Lê Viêm híp mắt, sát khí lẫm liệt trong đôi mắt đỏ: “Ngươi là ai?”
Nam tử áo đen hơi cong khóe miệng, thong thả đáp: “Trúc Uyên. ”
Hắn vừa dứt lời, Lê Viêm liền phát động công kích, bất kể là ai, dám xâm nhập cung Trung Ương vào thời điểm này chính là muốn chết!
Tính tình Lê Viêm vốn ngang ngược, đêm nay lại là đêm đặc biệt, tâm trạng vui vẻ bị một kẻ xa lạ xáo trộn, hắn chẳng chần chừ mà lập tức nâng tay tế xuất thánh linh Huyết tộc – Huyết Linh Châu.
37 CHƯƠNG 37
Hà Duy tu luyện mê mải, cậu rốt cuộc cũng nắm vững bí quyết. Sau khi có thể tùy ý biến hóa thủy linh, đóa hoa hồng ngày càng lộ rõ để cậu nhìn trọn hình dáng.
38 CHƯƠNG 38
Hà Duy bị tin tức này làm hoàn hồn không nổi, thế nên chưa nghe rõ Tống Đoan Nghi nói tiếp cái gì.
Mãi đến khi Tống Đoan Nghi gọi khẽ: “Hà Duy?”
Hà Duy mới bừng tỉnh, vội tập trung nhìn hắn.
39 CHƯƠNG 39
Thân thể bán nữ đầy máu đầy lam sống lại tại chỗ rồi á? Hức… có thân xác bất tử như thế cũng thiệt hết nói nổi.
Sống lại thì có thể đi làm nhiệm vụ tiếp sao?
Thâm tâm Hà Duy không khỏi mừng rỡ, thực tình mà nói, dù rời khỏi vùng đất Thẩm Phán nhưng cậu vẫn luôn nhớ tới Lăng Vân Dực.
40 CHƯƠNG 40
Hà Duy hơi hồi tưởng một chút.
Nếu sau khi biến hình, Đấu Linh tự mang linh kỹ, vậy chỉ cần chạm vào nó là có thể cảm giác được, chẳng những cảm nhận được linh kỹ, mà còn biết tên Đấu Linh.