1 Mùng hai tháng Hai, Long Sĩ Đầu.
“Loảng xoảng”, bên trong ngự thư phòng, long ỷ bị dùng sức đá ngã lăn ra đất. Đương triều thiên tử bước nhanh tới trước bàn, nắm chặt lấy áo tiểu thái giám, rống to lên: “Hắn, nói, cái, gì!”
Tiểu thái giám run run hai chân nơm nớp lo sợ không dám ngẩng đầu, cả buổi mới lắp ba lắp bắp nói: “Thừa, thừa tướng đại nhân nói: ‘Vi… vi thần rất bận, không… không cách nào nhận lệnh’.
2 Lúc hoàng đế bệ hạ xa giá tới cửa, trong điện Văn Hoa một vài vị nội các đại học sĩ đang thương nghị chính sự dưới sự chủ trì của thừa tướng đại nhân.
3 Ở Mộ Vân hiên, Trần công tử có tiếng là tiêu tiền như nước, tú ông tướng công thấy hắn, người nào không vui vẻ ra mặt.
Trần Tử Nhiên thong dong phe phẩy chiết phiến, đang muốn hỏi “Tịnh Ngọc”, phía sau lại đột nhiên vang lên một giọng nói trong trẻo của nam nhân: “Trần công tử…”
Cái giọng này… Trần Tử Nhiên thầm cả kinh, chẳng lẽ là… Chậm rãi quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Từ Mộng Phi đang cất bước vào cửa.
4 Hoàng đế vừa đi, chúng thần lục tục hồi Văn Hoa điện nghị sự. Bởi vì khi bệ hạ rời đi thì đầy mặt giận dữ, chúng thần lại toàn là những kẻ thích ngồi lê đôi mách, thành ra cứ lén quan sát thần sắc thừa tướng, thấy y vẫn đạm mạc tự nhiên, chẳng khác gì lúc thường, nhìn không ra bất kì manh mối nào, không khỏi cảm thấy e sợ ba phần với lòng dạ “thái sơn sập phía trước mà mặt không đổi sắc” của y, nhất thời ai cũng không dám lớn tiếng nói chuyện.
5 Đèn trong cung chiếu sáng ấm áp, hoàng đế bệ hạ đang cùng đại tướng quân đánh cờ trên sạp, bốn bề yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng quân cờ rất nhỏ.
6 Tiểu Quế Tử phụng chỉ đưa điểm tâm khuya, truyền chỉ dụ của hoàng thượng, biểu đạt quan tâm, Từ Mộng Phi cung kính quỳ tiếp.
Tiểu Quế Tử cười nói: “Hoàng thượng còn chờ nô tì thưa lại, những điểm tâm này có hợp ý thừa tướng đại nhân không ạ?”
Từ Mộng Phi nghe vậy, mở thực hạp, chỉ thấy trong đó bày một đĩa bánh phỉ thúy mã đề, một đĩa sủi cảo nhân tôm cua, một chén cháo bí đỏ bách hợp, một chén canh hoa sen táo đỏ… Tư sắc dụ người, quả nhiên mỗi món đều thanh lương hạ hoả.
7 Bệ hạ chưa từng mang tiểu quan Mộ Vân hiên ra ngoài. Bởi vì Mộ Vân hiên có chuẩn bị phòng, nên không cần làm điều thừa. Huống chi nhà của bệ hạ không giống với nhà của bách tính, là rất khó tùy tiện đưa khách nhân về.
8 Hôm sau tảo triều kết thúc, hoàng đế bệ hạ thuận theo thừa tướng cùng Lễ bộ thị lang và các thần tử liên quan mở tiệc chiêu đãi hoàng tử Thổ Phiên.
Bệ hạ bởi vì đêm qua nghĩ chuyện Tiểu Hỉ Tử, ngủ không được yên, vì vậy có chút mệt mỏi, hốc mắt hõm xuống, bờ môi khô khan, khi lâm triều liên tục thất thần, lại thêm vụ mở tiệc chiêu đãi hoàng tử Thổ Phiên, tuy là đầu óc mơ màng, nhưng chuyện liên quan quốc thể, cũng phải gắng vực dậy tinh thần.
9 Trông theo thừa tướng đại nhân vội vã rời đi, lòng bệ hạ bỗng chua xót, ngồi ngẩn ngơ rất lâu, không ngừng hồi tưởng lời nói của thừa tướng gia trước khi đi: “Bệ hạ có nhược thủy tam thiên của bệ hạ, vi thần cũng tự có mỗi một bầu này của vi thần.
10 Liên châu pháo của trúc mã giống như đang giáo huấn bệ hạ một trận, ngự y đại nhân sớm bị dọa đến không khép được miệng, vậy mà trúc mã kia còn muốn kéo lão đến phân xử, ngự y đại nhân mau mắn giẫy tay áo ra, phân rõ giới hạn với vị trúc mã đại nhân nọ.
11 Bệ hạ say rồi.
Vị trúc mã không biết sống chết kia lại còn lớn tiếng hét to với người: “Cạn!”
“Cạn!” Bệ hạ úp sấp trên bàn, hai gò má ửng hồng, giơ ly rượu lên lèm bèm đáp lời.
12 Một thân một mình lâu, khó tránh khỏi sẽ cô đơn. Hơn nữa còn là cao xử bất thắng hàn.
Bên cạnh hắn không có ai là tri kỷ, tình cờ gặp được một “mối duyên hợp mắt” cũng coi như ngoan ngoãn trung thành, lại biết sát ngôn quan sắc, đương nhiên là sẽ phá lệ sủng ái một chút.
13
Châu anh toàn chuyển tinh túc diêu, lục cung hồng tụ nhất thì chiêu.
Trong buổi yến hội, thừa tướng đại nhân thản nhiên thưởng ca vũ, thản nhiên uống rượu ngon.
14
Từ nhỏ đến lớn, trên giường dưới giường, bệ hạ còn chưa từng bị người cột cổ tay như thế này.
Nếu là người khác, thì đã sớm bị bệ hạ kêu người kéo ra ngoài chém đầu từ lâu.
15
Nhất
“Thánh thượng có chỉ, hôm nay miễn triều. ”
“Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. ”
Nhị
“Thánh thượng có chỉ, đại tướng quân Phi Long lập tức khởi hành đi quân doanh Tây Bắc.
Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15