61 "Vương Gia, xe ngựa đã chuẩn bị xong!" Ám Ảnh ở bên cạnh bẩm báo, đã đến thời điểm vào triều rồi. "Ừm!" Lạnh lùng đáp một tiếng, nam tử lãnh ngạo nhảy ra khỏi vương phủ.
62 Mỗ nữ nhìn thấy ánh mắt của Hiên Viên Triệt rất giống ánh mắt muốn giết người của Hiên Viên Ngạo, còn chưa mở miệng, Hiên Viên Triệt đã ngẩn đầu lên nhìn nàng, ánh mắt khiến người ta thương tâm.
63 "Ha ha. . . . Tại hạ đi không đổi danh ngồi không đổi họ, huynh đài có thể gọi ta là Bách Độ!" Vũ Văn Tiểu Tam cái tên này nhất định là không thể dùng, Vũ Văn lão Nhị hiện tại đã dùng, về sau Hiên Viên Ngạo nếu tra ra được người nào làm hư thanh danh của hắn, nàng sẽ không thể giả trang thành như vậy mà ra ngoài nữa, không phải nói trên giang hồ có một người tên Bách Hiểu Sanh biết được mọi chuyện sao? Thế nên nàng liền lấy tên "Bách Độ".
64 "Tiểu Nguyệt. . . " Mỗ nữ âm trầm kinh khủng, thanh âm cực kỳ có sắc thái phim ma vang lên. Mỗ thị nữ trong mộng giật mình một cái, mơ hồ mở mắt ra, nhìn bản mặt phóng đại tiểu thư nhà mình, thanh âm mềm nhu nhu rõ ràng chưa có tỉnh ngủ vang lên: "Tiểu thư, làm sao vậy?""Mau đứng lên, mau đứng lên, chúng ta nhanh đi ra ngoài!" Đáy mắt mỗ nữ đều là thần sắc kích động.
65 "Trong hội thi thơ, Tam vương gia vẫn luôn dịu dàng đút cho Công Tôn đại nhân ăn, xem ra thật muốn người khác ghen mà chết ! Tam vương gia đây là “chỉ thấy người nay cười, nào nghe thấy người xưa khóc”* mà!" - Mỗ nữ mở miệng, cực kỳ cảm thán.
66 "Vương gia, Tam vương phi bị Tam vương gia bắt về vương phủ rồi !" - Đình Vân tiến lên bẩm báo. Người kia đang nói chuyện cùng Tam vương tử của đế quốc Dạ Mị, ánh mắt khẩn trương, không kịp chào hỏi hắn ta, đã vận khinh công bay thật nhanh đến tam vương phủ….
67 Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )"Tiểu thư, nhanh lên một chút đi!" - Tiếng con ruồi nhặng nào đó đang ong ong vang lên ảnh hưởng tới tâm tình mỗ nữ, nàng ấy cũng không muốn gây ầm ỹ với nàng đâu, nhưng hôm nay là cái ngày đặc biệt, nếu như bị muộn, kết cục của tiểu thư sẽ cực kỳ thê thảm.
68 Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )Ực. . . . . . Ực. . . . . . Trai đẹp ngoại quốc nha, ta có nên nắm giữ thật chặt không nhỉ? Nói ra thì yêu một người ngoại quốc so với nói yêu người trong nước không phải là có nhiều thú vị hơn à?Vì vậy.
69 Hiên Viên Ngạo ngẩng đầu lên, trợn to mắt không dám tin, nhìn người xuất hiện ở trước mặt hắn, đáy lòng có hơi xấu hổ, cũng có chút áy náy… Hắn rõ ràng đã đồng ý với hoàng thúc.
70 Long Tử Nghiên hung hăng trợn mắt nhìn Phượng Phi Yên một cái, đều do nàng ta! Nếu không phải nàng ta ép buộc Vương gia phải để cho nàng ta vào ở, thì làm sao sẽ tạo thành cục diện lúng túng thế này!Thấy ánh mắt của nàng ấy, Phượng Phi Yên có phần khinh thường quay đầu đi, một tiểu nha đầu không hiểu chuyện mà thôi, tội gì so đo với nàng ấy, bởi vì nàng mơ hồ có thể cảm thấy kẻ địch chân chính của nàng không phải nàng ấy, mà là cái vị Tam vương phi đó! Đây là sự nhạy cảm của chính khách, cũng là trực giác của nữ nhân.
71 Tiểu Nguyệt trong lòng tràn đầy kích động không yên , đi theo nữ quan trong cung bước vào hoàng cung. Đây chính là lần đầu tiên trong cuộc đời nàng tiến hoàng cung a! Tiểu thư đối nàng thật tốt, liền ở hoàng cung chơi đùa đều nhớ mang theo nàng! Mỗ thị nữ cười hạnh phúc, chợt , vẻ mặt tươi cười cứng đờ, tiểu thư sẽ không phải lại ở hoàng cung làm chuyện gì muốn chết đi? Có phải hay không liên lụy nàng ? Vũ Văn Tiểu Tam sáng sớm liền mang theo hai mắt như gấu mèo đứng lên tiếp tục kể cho thái hậu nghe chuyện 《 Hồng Lâu Mộng 》.
72 Hiên Viên Triệt run lên một cái, run rẩy mở miệng: "Hoàng thúc, người không cần cười như vậy, người ta sợ lắm !" - Đáy mắt thì lại hả hê. Hiên Viên Vô Thương quay đầu, nhìn người này đang hả hê, nụ cười ở khóe miệng càng rõ ràng: "Liên Hoa!""Có thuộc hạ !" - Một cái bóng chợt lóe, Liên Hoa quỳ một gối xuống ở cạnh người Hiên Viên Vô Thương.
73 Mỗ nữ ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt phong hoa tuyệt đại của Long Ngạo Thiên, khuôn mặt nhỏ nhắn liền ửng đỏ. . . . . . Cảm thấy không nỡ rời khỏi lồng ngực của trai đẹp, đắm đuối đưa tình nhìn hắn.
74 Ngự Thiện Phòng, bọn hạ nhân mồ hôi lạnh rơi, xem hoàng đế bệ hạ vĩ đại của bọn họ. Chỉ thấy một thân màu vàng sáng thường phục , đứng ở bên cạnh hỏa lò , học nhóm lửa, trên gương mặt bạch ngọc có mấy vết bẩn màu đen.
75 Chương 7. 1: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không ?"Này ! Không phải độc ác như vậy đi? Ta chỉ là nói thôi , ngươi cư nhiên muốn giết người, các ngươi đều có giao tình nhiều năm như vậy rồi !" Mỗ nữ có thâm ý khác nói xong, nhìn về phía Hiên Viên Mặc ánh mắt hèn mọn, không phải đâu, gian tình bại lộ , vì mặt mũi của mình ngươi sẽ giết người yêu, đây cũng quá gì kia thôi!Tiểu Nguyệt nhón chân nhìn vào bên trong, đem tình thế phát triển đoán tám chín phần mười, tràn ngập đồng tình nhìn vị thái giám đáng thương kia ! Ai.
76 Vũ Văn Tiểu Tam cười đến nỗi Thục phi có chút rợn cả tóc gáy, cũng hơi sửng sốt, còn chưa phản ứng kịp,đã cảm thấy một cỗ trọng lực đánh tới, giọng nói trong trẻo của mỗ nữ cũng vang lên ở bên tai của nàng: "Hãm hại ta hả ? Thế thì tiễn đưa ngươi đi tìm cái chết !"Tiếng nói của nàng vừa dứt, thân thể Thục phi liền bị ném ra ngoài hiện lên một đường vòng cung, rơi xuống dưới cầu….
77 Tây Uyển (khu vườn phía tây) của Hoàng cung, một quần thể cung điện nguy nga đứng sừng sững ở đó. Một bờ tường đem phân tách những khối kiến trúc kia, ở giữa bức tường, một cái cửa tròn cao gần hai thước được trổ mở ra, một con đường nhỏ thanh vắng đẹp xinh nối thẳng vào bên trong vườn.
78 Sáng sớm hôm sau, tại Tây Uyển hoàng cung. Trên chiếc giường lớn. . . . . . Long Ngạo Thiên mở mắt ra, cặp mắt sáng kia tràn đầy vẻ khổ sở!Bởi vì đêm qua, cả buổi tối hắn đều nằm mơ, mộng thấy cái gì không nhớ rõ, thế nhưng hắn lại nhớ rõ một câu lặp đi lặp lại vang vọng trong mộng của hắn ——"Ngạo Thiên ca ca, chúng ta thật có duyên !"Đây là cái hữu duyên…….
79 Ở nơi cách không xa tẩm cung của Vũ Văn Tiểu Tam, một mảng cây cối um tùm. Phía sau gốc cây đại thụ cao ngút, một cô gái áo lam nhìn ngọn lửa lớn cháy hừng hực, trên mặt đều là nét cười thỏa mãn, còn mang theo chút điên cuồng đắc ý.
80 Lúc Vũ Văn Tiểu Tam vui sướng hài lòng quay về tẩm cung của bản thân , nhìn nhìn đống hoang tàn kia , lại nhìn ngó phòng ở cách vách , cảm thấy nàng giống như quên chuyện gì , ặc , đến cùng là chuyện gì đâu?Nghĩ mãi cũng không nhớ lại , lắc lư đầu, không nghĩ nữa !Liền lúc này, Thanh Trúc làm hết phận sự mang theo một đám bộc tì đi lại: "Vương phi, tẩm cung của người không còn , vương gia dặn dò chúng ta mang người đến ở tại “ Yên Vũ các”!""Yên Vũ các" là vương gia năm năm trước tạo ra , mời thiên hạ đệ nhất danh tượng —— Bác Lý Thanh Khê đặc biệt tới thiết kế , từ lúc hoàn thành sau luôn luôn đóng cửa, chỉ có hạ nhân tới quét dọn, bọn họ vẫn luôn luôn kỳ quái ai có thể thành công vào ở.
Thể loại: Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 26