21 “Hoàng huynh cùng hoàng đệ đến , vương phi của bổn vương chạy ra bên ngoài làm gì?” Hiên Viên Ngạo xanh mặt nhìn bóng lưng tiện nhân kia cứng đờ. Mắt Vũ Văn Tiểu Tam đảo liên tục, nghiêng đầu sang chỗ khác: “Nô tì không phải thấy Vương gia bị thương sao, hành động không tiện, động tác chậm chạp chứ sao.
22 Nghe tiện nhân kia hồ ngôn loạn ngữ, trong lòng Hiên Viên Ngạo như pháo hoa bừng cháy nổ bang bang. . . . . “Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi có dũng khí nói lại lời nói vừa rồi một lần nữa xem!” Hắn thề, nếu nàng còn thật sự dám nói một lần nữa, cho dù Hoàng huynh có lấy kiếm uy hiếp hắn, hắn cũng không thể không giết tiện nhân này!Vũ Văn Tiểu Tam cười lạnh một tiếng: “Vương gia, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, ta là nữ nhân, không phải cái loại gì! Người lớn tuổi rồi không nhớ thì thôi, trong lòng mình biết là được, không cần thường xuyên biểu đạt ra bên ngoài đâu, trí nhớ không tốt cũng đâu phải là chuyện vinh quang g ì!” “Được rồi, Ngạo, xem như là cho Hoàng huynh mặt mũi.
23 Hiên Viên Ngạo tiến lên, nâng nàng dậy , ôn nhu hỏi: "Hạ nhi, nàng không sao chứ?" Nguyệt Vô Hạ bổ nhào vào trong lòng hắn gào khóc lớn: "Ngạo ca ca, rõ ràng là nha hoàn kia đụng phải ta, vương phi tỷ tỷ cũng không hỏi xanh đỏ đen trắng liền đánh ta.
24 "Tiểu thư, Tiểu Nguyệt thật sự. . . . . . " Tiểu Nguyệt muốn nói rõ ràng chuyện kia cho tiểu thư. Tuy trắc vương phi cũng có sai, nhưng quả thật là nàng va vào trắc vương phi trước.
25 Dù đã là giữa trưa, trong phòng mỗ nữ vẫn còn ánh sáng nến lấp lánh. . . “Ha ha. . . . ” Hôm nay đây là lần thứ một ngàn lẻ ba lần cười ngây ngô, Tiểu Nguyệt rốt cục không nhịn được, đi mấy bước đến trước mặt, nhìn tiểu thư nhà bọn họ cầm hai cái bình sứ tinh xảo kia mà ngẩn người, đau muốn mở miệng.
26 Nghe Vũ Văn Tiểu Tam bàn về xếp hàng cầu hôn xong, khóe miệng Tiểu Nguyệt giật điên cuồng. . . . Nàng rất muốn nói cho tiểu thư nhà các nàng, chuyện tình hôm qua nàng ẩu đả trắc phi đã gây xôn xao dư luận, hiện tại toàn bộ kinh thành đều biết một điều là Tam Vương phi hung hãn vô cùng, mà Tam vương gia Hiên Viên Ngạo là đối tượng được đồng tình số một Hiên Viên đế quốc ! Bên ngoài hiện tại còn đang thịnh hành truyền một bài vè “ Thà cưới kẻ xấu như La Sát, không cưới vợ hung hãn Phách Vương ( Bá v ư ơng ngạnh thượng cung ) !Phong thần tuấn lãng khiến trời ghen ghét, nhân duyên phối sai cưới người đàn bà đanh đá!” ( xin thứ lỗi ko thể edit bài này nó vần đc.
27 Hiên Viên Ngạo từng bước một tiêu sái lại gần, mỗ nữ khẩn trương đứng lên, nói sang chuyện khác: "Vương gia, còn chưa tới giờ ăn cơm trưa , người làm sao đã tới rồi?" Ăn cơm trưa? Tiện nhân này lúc này còn có tâm tình nhớ đến chuyện ăn cơm? "Ăn cơm?" Ngữ điệu lạnh như băng , để cho Vũ Văn Tiểu Tam nhẹ nhàng run lên một cái.
28 "Bởi vì thời điểm mà bổn vương phi nói những ưu điểm của hoàng thượng thì Tiểu Nguyệt nói cho bổn vương phi rằng Vương gia cũng không sai, tuy nhiên Tiểu Nguyệt và bổn vương phi quan hệ rất tốt , nhưng vẫn là muốn phòng bị nàng cũng thích Vương gia, muốn tranh cùng với bổn vương phi.
29 Mọi người nghe xong lời của nàng mắt trừng to không dám to, đều vừa nói chuyện tốt, như thế nào lại đột nhiên muốn đánh? Vũ Văn Tiểu Tam nhìn một thị tì bên cạnh đứng ngây người: “Bổn vương phi nói chuyện, ngươi không nghe thây sao?”Thị tì run lên, cuống quít quỳ xuống, mở miệng: : "Nô tỳ đáng chết! Nô tỳ đáng chết! Nô tỳ.
30 Khóe mắt Nguyệt Vô Hạ có chút hả hê , Hoa Mị Ảnh này , luôn tự ình là nữ chủ nhân của vương phủ, ngay cả trắc phi như nàng cũng không để ở trong mắt. Hôm nay Vũ Văn Tiểu Tam giúp nàng dạy dỗ thật đúng lúc!Đỉnh đầu của các cơ thiếp khác đều là mồ hôi hột cũng không dám động đậy, tư thế hành lễ cứng đờ, sợ lại làm ra sai lầm, lại chịu kết cục bi thảm như Mị phu nhân!Các nàng không biết, nếu Vũ Văn Tiểu Tam có tâm chọn chỗ sai, toàn thân các nàng đều là lỗi! Ở đâu còn cần đợi các nàng lộ ra sơ hở!Khuôn mặt xinh đẹp của Hoa Mị Ảnh bị đánh xưng lên, dưới lớp tay áo bào rộng lớn kia, móng tay đâm sâu vào thịt, máu dọc theo ngón tay trắng noãn chảy xuống.
31 "Được rồi , hôm nay đến đây đi, bổn vương phi mệt mỏi, các ngươi cũng không cần mỗi ngày tới thỉnh an nữa. " Vũ Văn Tiểu Tam bày ra một bộ dáng mệt mỏi , nhưng thấy thế nào cũng cảm thấy được đây là bộ dáng của người tiều tụy vì bệnh tật.
32 Lúc mỗ nữ hùng hổ đến trước cửa đại sảnh , nhìn cánh cửa đóng chặt , hít sâu vài cái. . Tên tiện nam này, đóng cửa mà vẫn còn làm lớn tiếng như vậy! Hại soái ca trong mộng của nàng đã không có! Nàng hôm nay không mắng hắn một trận, nàng sẽ không là Vũ Văn Tiểu Tam! Mỗ nữ đi đến trước cửa, nhìn nhìn thị vệ hai bên , bọn thị vệ lập tức mở miệng: "Vương phi, chúng ta đi vào bẩm báo Vương gia!" "Không cần!" Mỗ nữ một tiếng hét to, sau đó.
33 "Chuyện kia. . . . . . Phùng tướng quân, ý của vương phi là. . . . . . " Mỗ nữ muốn giải thích, hại người không phải là sở thích của nàng, huống chi lại là một soái ca! Nhưng người khác ngay cả cơ hội giải thích cũng không cho: "Vương phi, băn khoăn của người thuộc hạ hiểu, thuộc hạ cũng biết mình còn có rất nhiều chỗ không tốt! Nhưng là mong vương phi yên tâm, thuộc hạ nhất định không để cho người cùng Vương gia thất vọng !" Hắn nói xong, không để ý khóe miệng mỗ nữ giật giật, quay đầu, quỳ một gối xuống đất, hướng Hiên Viên Ngạo mở miệng: "Vương gia, mấy chục năm qua cảm ơn người, nếu không có Vương gia liền không có thuộc hạ hôm nay, nhưng, được vương phi thức tỉnh, mới khiến cho thuộc hạ nhớ tới ý nguyện từ nhỏ thuộc hạ cầu được xuất ngũ, về nhà hăng hái khổ đọc, lại vẫn mong Vương gia thành toàn!" Úy Trì Phong giựt giựt khóe miệng, nhìn Phùng Giang kia, hôm nay có phải bị lừa đá vào não rồi hay không? Lời nói của Vương phi không hề có căn cứ , nếu là nói cho hắn nghe, đánh chết hắn cũng không tin! Mà Vũ Văn Tiểu Tam nói chuyện ma quỷ này, sở dĩ có thể thành công, bất quá là vì vừa lúc Phùng Giang từ nhỏ đã có mộng làm Thừa tướng! Hiên Viên Ngạo hung hăng trừng mắt nhìn Vũ Văn Tiểu Tam một cái, rồi sau đó hướng Phùng Giang mở miệng: "Đừng nghe nữ nhân này nói bậy bạ, nàng đâu biết xem sao gì, đêm qua bổn vương cùng nàng ở một chỗ, vẫn chưa thấy nàng xem số trời.
34 Sau đầu Tiểu Nguyệt xuất hiện một giọt mồ hôi lạnh. . . . . . "Rắm" ? Tiểu thư gần đây càng ngày càng thô tục rồi ! Hai người đều đang suy nghĩ. . . .
35 "Cái kia, biện pháp khẳng định là có , để ta nghĩ một lúc đã. . . . . . " Mỗ nữ nghiêng đầu lâm vào trầm tư. . . . . . Mang theo gói đồ, đi dọc theo tường vây rồi sau một lúc lâu lại đi.
36 Hắn hét to một tiếng , làm cho tất cả thị vệ của vương phủ đều tiến vào, bọn thị vệ bất chấp qui định, bay nhanh tới đá cửa, để tránh vương gia nhà bọn họ gặp phải thích khách.
37 "Vũ Văn Tiểu Tam! Ngươi. . . . . . " Mỗ vương gia tức giận sôi lên. "Người ta làm sao ?" Vũ Văn Tiểu Tam tung đòn mê muội. Hiên Viên Ngạo hung hăng thở ra một hơi, rồi sau đó mặt đầy sát khí tiến lên, hắn hôm nay nhất định cho nữ nhân này một chút giáo huấn! Mỗ nữ xem dáng người của hắn , cách bản thân mình càng ngày càng gần, làm cho nàng đem tất cả sự tình quên tận lên chín từng mây! Quên mất Hiên Viên Ngạo là kẻ thù , quên mất hắn là muốn giết nàng, trong đầu chỉ còn lại có "Soái ca" , "Mãnh nam" đang ra sức kêu gào.
38 "Vương gia, đêm qua. . . . . . Khụ khụ. . . . . . " Đình Vân không biết có nên nói hay không. Tuyệt sắc nam tử cười rất xinh đẹp , lại mang theo chút nguy hiểm : "Đêm qua như thế nào?" Xem bộ dạng này của Đình Vân , chỉ biết sẽ không có chuyện gì tốt! Quả nhiên.
39 Vừa ra khỏi cửa, mỗ nữ liền thấy tuyệt thế mĩ nam mà bản thân mong nhớ ngày đêm. . . . . . Vẫn là quần áo bạch y tuyệt trần , khóe môi vẫn là lúm đồng tiền tà mị , vẫn là khuôn mặt đẹp như cánh hoa đào , vẫn là làm cho người ta mê say như vậy.
40 Nhìn xem gương mặt tuấn tú của hắn cách bản thân gần như thế, lập tức, hơi thở nam tính tiến vào mũi , trái tim Vũ Văn Tiểu Tam nhảy lên, suýt nữa muốn nhảy ra khỏi yết hầu ! Còn chưa có phản ứng kịp hắn nói cái gì, đã vô ý thức gật đầu, gật đầu xong thấy trong mắt người kia lóe lên tia nguy hiểm , như lạnh cả sống lưng.