21 Đợi trong phòng chỉ còn hai người là nàng và Phạm Dương Triệt, nội tâm Phó Vân Kiệt rốt cuộc cũng không nhịn được ghen tuông, chua chát hỏi:“Ngươi vì sao phải đến Hiệp Hoan Các?”Thật đáng giận! Tên nam nhân này còn chưa cùng nàng thành thân mà dám vào kỹ viện, về sau có thể đi lại nhiều lần.
22 Sáng sớm chim chóc đi tìm sâu. Ánh mặt trời buổi sớm nhuộm đỏ cả một vùng trời, chim chóc chăm chỉ không ngừng đi tìm ăn. Vạn vật thế gian đang vô cùng bận rộn, ở một hướng khác ngồi trước cửa sổ, mỗ nữ đang rung đùi đắc ý, vẻ mặt cực kỳ hối hận: Trời ạ, nàng thật sự quá ngu ngốc, rất vô dụng! Ngày hôm qua, rõ ràng sắc đẹp ở ngay trước mặt, vậy mà nàng không có can đảm khám phá.
23 Bóng đêm như mộng, gió mát như nước, ánh trăng thanh khiết bao phủ phủ thái tử Cao Quốc. Ánh đèn lờ mờ khoác lên toàn bộ cung điện một tầng sắc thái mập mờ, mà tiếng giao hoan không ngừng truyền đến càng thúc đẩy sự mập mờ này lên đến cực điểm.
24 Sáng sớm, trời vừa lờ mờ sáng, toàn bộ hai bên đường chính của Nham Thành đã chật ních người. mà mỗi bên đường, cứ cách mười thước lại có một binh sĩ cầm vũ khí trong tay uy nghiêm đứng đó giữ gìn trật tự.
25 Gió tháng sáu rất nóng, khiến người ta không thoải mái; nắng tháng sáu lại vô cùng khắc nghiệt, khiến người ta hận không thể tìm một bóng râm mà hóng mát.
26 “Nhất bái thiên địa !”“Nhị bái cao đường!”“Phu thê giao bái!”Trong thanh âm bén nhọn mà chuyên nghiệp của hỉ nương vang lên, Phạm Dương Triệt mặc trang phục tân lang và Phó Vân Kiệt trong trang phục tân nương vô cùng ăn ý tiến hành phần tam bái của tân lang tân nương.
27 “Ngươi lao tâm muốn bày ra hôn lễ khác thường này là vì muốn giấu giếm giới tính của nam nhân này, vì có thể danh chính ngôn thuận cưới nam nhân này, đúng không?” Khác với tiếng gầm thét giận giữ vừa rồi, lần hỏi này vô cùng nhẹ nhàng, nhẹ như hỏi chuyện thời tiết.
28 “Đã xảy ra chuyện gì?” Theo tiếng nói lớn giọng quen thuộc, bóng dáng khỏe mạnh của Phó Uy xuất hiện ở trước mắt. Nhìn người có tay trái bị máu nhuộm đỏ, Phó Uy lo lắng bước nhanh đi đến: “Tiệp Nhi, cháu thế nào rồi ?”“Lão nhân, người không cần lo lắng.
29 Ánh nắng nhỏ như tơ xuyên qua rèm cửa, rơi xuống phiến đá bên giường. Nhiệt độ từ ánh nắng ấm từ từ lên cao, Phó Vân Kiệt vốn đang ngủ say vì cảm giác ràng buộc trên người mà nhíu mày lại.
30 “Rầm –” một tiếng nổ, cửa tân phòng đóng chặt bị người dùng lực phá ra. “Tiệp Nhi, đã xảy ra chuyện gì?” Bị tiếng thét chói tai bén nhọn kia làm hoảng sợ, Phó Uy mã bất đình đề vọt tiến vào.
31 Cho đến khi mặt trời lên cao, tân phòng vẫn luôn yên tĩnh mới có tiếng động. “Ưm ~” Tiếng rên thống khổ vang lên, mỗ tể tướng vô tội bị người đánh ngất cuối cùng cũng tỉnh lại.
32 Trong tân phòng. Phạm Dương Triệt vẻ mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm mâm bánh bao trên bàn, bên cạnh là vò rượu tiên ngưu. Hắn căn bản không tính nhận lấy “ý tốt” của Phó Uy.
33 Phó Vân Kiệt vươn tay phải ra, đẩy chiếc hòm mới mang vào phòng về phía trước, khi mở hòm, nàng nói: “Cái này là ta mua với giá cao, là vật có một không hai.
34 Phạm Dương Triệt cuối cùng cũng đợi được người trước mắt một lần nữa mặc quần áo chỉnh tề, rồi mới buông bàn tay to đang cầm chặt vạt áo trước ngực. Đầu óc hỗn độn bắt đầu chuyển động rất nhanh, mặt nạ lạnh lùng được đeo lên một lần nữa, liền nói: “Phó Vân Kiệt, ta đã hoàn thành yêu cầu của ngươi.
35 Đó là một ngày trời trong nắng ấm. Ngày như vậy nên làn tràn ngập niềm vui. Nhưng mà giờ phút này trong phòng Phạm Dương Triệt tràn ngập tiếng khóc:“Ô ô ô….
36 Ánh trăng chiếu sáng, một vầng trăng sáng ở giữa bầu trời, ánh sáng của trăng phủ khắp đất trời, che giấu những ngôi sao, khiến cho bầu trời càng thêm trống vắng.
37 Đó là một đêm không trăng, màn đêm đen tối giống như hôm nay như muốn nuốt hết vạn vật vào bên trong. Trong một gian nhà tù tối đen chỉ truyền đến tiếng kêu rất nhỏ đầy sợ hãi của một cô gái.
38 Edit: Bỉ NgạnĐêm lặng lẽ trôi qua, bình minh cũng lặng lẽ đến. Ánh nắng sớm đầu tiên khiến cho cả bầu trời nhiễm một tầng màu đỏ, trong Tiêu Dao các trong Phó phủ đang diễn ra một cảnh tượng ly biệt.
39 Edit: Osicase Beta Bỉ NgạnTháng bảy kinh thành rất nóng bức. Ánh mặt trời nóng rực đem những người đang qua lại trên đường lớn nướng đến nỗi khao khát trên đường đều có bóng râm.
40 Edit: Osicase Beta: Bỉ NgạnTrái ngược với sự náo nhiệt của lầu một, lầu hai của khách điếm lại có vẻ an tĩnh hơn. Ở một chỗ tối của phòng chính cửa sổ chỉ mở một nửa, nương theo cửa sổ, mơ hồ thấy hai bóng người.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111