21 Tình cảnh căng thẳng một hồi, vô luận đội trưởng hỏi thế nào, Ryou đều là một thái độ không hợp tác không sao cả, tức đến đội trường không ngừng gào thét, lại không có biện pháp.
22 “Ông muốn gì?” Ryou có chút chết lặng, cậu không biết giờ khắc này bản thân còn thứ gì để Kuroryu cảm thấy hứng thú.
“Ha ha, tôi là không có chỗ nào tốt chỉ yêu tiền” thực tế Kuroryu đã sớm chắc chắc Ryou sẽ cùng gã thực hiện giao dịch này: “Đương nhiên tình huống của cậu tôi rất rõ ràng, cũng sẽ không quá mức làm khó cậu, chỉ là tin tức tôi cung cấp có thể cho cậu một cơ hội phát tài.
23 “Sắc mặt cậu rất không tốt đấy, ăn gì chưa?” Edgar cau mày, Lori có điểm là lạ, từ khi trở về nhà trọ đưa băng ghi âm cho cảnh sát, cậu nửa tựa ở đầu giường ngẩn người, không nói một tiếng.
24 Thời gian trôi thật nhanh, lại đến ngày 22 công ty C quyết định lịch trình phim mới tháng sau. Edgar hôm qua đã trở về N bộ, nên Ryou hôm nay đến tương đối sớm, vốn tưởng rằng không có ai, ai ngờ vừa ló đầu vào đã bị Brant và Denny bắt được.
25 “Lori nghĩ kỹ một hồi muốn đi đâu chưa?” Đạo diễn nhìn Ryou.
“Cái kia… Thật sự không nghĩ ra ah!” Ryou bộ dáng đau đầu suy nghĩ.
Hẳn nhiên muốn quay Only Day, ở trong phòng suốt cũng không có gì quay, cho nên thông thường phải đi ra ngoài, nhưng đi đâu bây giờ quả thực là chuyện rất khó lựa chọn.
26 “Không thể nhìn trước đề tài một chút sao?” Lori chớp chớp mắt.
“Không thể chuẩn bị trước, trả lời bằng trực giác!” câu trả lời của đạo diễn thật làm cho người nản lòng.
27 “Quyết định thật khiến người ta ngoài ý muốn ah!” Đạo diễn nhìn Michelle, có chút trầm ngâm.
“Đây cũng là chuyện không có biện pháp, Itaru – Kun là khách hàng quen, chúng ta có mấy con đường tiêu thụ còn cần dựa vào anh ta hỗ trợ, thêm lần này anh ta cũng rất có thành ý, tất cả thủ tục giấy chứng nhận kiểm tra sức khoẻ cần có cũng lấy ra rồi, tôi thật sự không có biện pháp cự tuyệt.
28 Dòng nước ấm phun xuống, thân thể thiếu niên còn ngây ngô hoàn toàn căng ra dưới tia sáng của ánh đèn huỳnh quang.
Lori tắt vòi sen, cầm xà phòng bắt đầu bôi từ trên xuống dưới, camera cũng theo tay Lori lướt qua mỗi tấc da thịt trên cơ thể cậu.
29 Đợi hô hấp hơi bình ổn một chút, Lori mở mắt, hẳn là phải tiến hành bước kế tiếp a, cậu đang muốn đứng dậy đi đến bên giường, nhưng bị Tatsuru ngăn lại.
30 Dường như chân lại có điểm chuột rút, nhưng bây giờ Lori đã trơ trơ rồi, so với đau khổ trong lòng, đau đớn trên thân thể thật sự không đáng là gì!
Bản thân có phải làm sai chuyện gì hay không? Tại sao phải chịu đựng tất cả những điều này? Lúc baba qua đời có phải đau đớn hơn mình hiện tại không? Ý nghĩ đang hỗn loạn một đoàn trong đầu Lori.
31 “Thật thoải mái ah!” Edgar tắm rửa xong bước ra phòng tắm vừa lau tóc vừa cảm khái: “Em có máy sấy không?”
“Không có ah, em không dùng. ” Ryou chột dạ sờ sờ tóc của mình, khá tốt, đã khô rồi.
32 Hơn 10h sáng, chuông cửa phòng Ryou đột nhiên vang lên.
Edgar bị đánh thức đầu tiên, nhìn nhìn Ryou, cũng không phải cậu không nghe thấy, nhưng phản ứng không ngờ là vùi đầu vào trong chăn, che kín lỗ tai, một chút dấu hiệu muốn dậy mở cửa cũng không có.
33 Ryou cuối cùng tìm được Edgar trong phòng ngủ, anh lúc này đang ngồi ở mép giường hút thuốc, biểu tình trên mặt có chút âm trầm.
“Tức giận sao?” Ryou ngồi bên người Edgar, chuyện lớn như vậy mình giấu diếm anh, tức giận cũng là đương nhiên, nhưng trước đó quả thật cũng không nghĩ tình huống sẽ bết bát như vậy.
34 Hai ngày này, Ryou và Kan đều rất có nề nếp, cứ ở nhà xem sách, xem tivi, thuận tiện có thời gian thân mật một chút.
Nhưng đến ngày thứ ba, Kan gào to không muốn ăn thức ăn kêu ngoài nữa, Ryou cũng hiểu được quả thật hơi buồn bực, hơn nữa mọi người đều là người trẻ tuổi, thân thể tốt rất nhanh khỏe, hiện tại trên cơ bản không có gì cảm thấy khó chịu nữa, vì vậy hai người quyết định đi dạo chơi bên ngoài, thuận tiện mua chút gì ăn.
35 Trải qua thảo luận qua quýt, ba người quyết định đi ăn đồ nướng.
Nhưng vừa ra khỏi cửa hàng tổng hợp không xa, Adrian đột nhiên dừng bước, “Nguy rồi, vừa rồi lúc tôi rửa tay tháo nhẫn xuống, lại quên lấy rồi!”
“Vậy quay lại lấy ah!” Edgar nhìn về phía Adrian, quả thực không thấy chiếc nhẫn bản to trên ngón cái tay trái hắn.
36 Lửa than trên bàn khiến người ta cảm thấy ấm áp, Lori chuyên tâm lật nướng thức ăn.
Edgar và Adrian thì cùng chí hướng chỉ dùng miệng không động tay, làm cho Lori thật sự có chút nghi ngờ, hôm nay nếu chỉ có hai người bọn họ đến ăn, tình huống sẽ như thế nào?
“Chuyện cậu rời khỏi thế nào rồi?” Edgar rót rượu cho Adrian, ân cần hỏi.
37 Đặt Edgar ở trên giường, Lori rốt cục thở ra một hơi.
Sau này nhất định không cho anh uống rượu như thế nữa, Lori lấy một chậu nước ấm, giúp Edgar lau mình thay áo ngủ.
38 Ryou lấy dưa chua, rót thêm hai ly trà mới trở lại bên người Edgar.
Lúc này Edgar đã nói chuyện điện thoại xong, nhìn Ryou như có điều suy nghĩ.
“Làm sao vậy?” Ryou đặt hết đồ lên tủ đầu giường, “Ăn cháo trước đi!”
“Ừm!” Edgar bưng chén lên,” Anh có một tin tốt, một tin xấu, em muốn nghe cái nào trước?”
“Tin xấu!” Ryou cầm đôi đũa, nghĩ nghĩ, lựa chọn nói.
39 Hơn tám giờ tối, Ryou tiễn Edgar đi.
Làm gì bây giờ? Không muốn trở về phòng ngủ sớm như vậy, Ryou lấy điện thoại ra, lật qua lật lại danh bạ điện thoại, gọi ai đó đi uống rượu?
Đột nhiên, một sđt xuất hiện trước mắt Ryou, là nữ cảnh sát lần trước lưu cho mình, vụ án của cha đến giờ vẫn chưa có bất cứ tin tức gì, mình nên hỏi thăm một chút.
40 Ở cửa hàng tiện lợi 24 giờ dưới lầu mua ít đồ xong Ryou về phòng ngủ.
Mở một chai bia, Ryou ngồi trên ban công vừa nhìn cảnh đêm vừa uống.
Điện thoại vang lên, Ryou khẽ cười, chắc là Edgar đến nơi, điện thoại báo bình an cho mình.