1 Chính giữa ruộng hướng dương, ở đó có một đóa hướng dương tinh
Không lâu sau khi thành tinh, không ai là biết đến nó, chung quanh nó không có hướng dương tinh nên chỉ có nó suốt ngày tịch mịch không thú vị, dọa người là thú vui duy nhất của nó
Ban đêm, có trăng, là ngày tốt để dọa người
Ruộng hoa cạnh bên một đường nhỏ, tiểu đạo sĩ khẩn trương nắm chặt kiếm, vừa bước nhanh vừa nhìn xung quanh
Hoa hướng dương tinh vận khởi yêu lực đánh thức những hoa hướng dương khác trong ruộng: Chúng tiểu nhân, đều tỉnh tỉnh.
2 08
Khi tiểu đạo sĩ trở lại thì nam tử đã phơi đủ nắng, đang đứng bên cạnh giếng cầm thùng nước ừng ực ừng ực mà uống
Tiểu đạo sĩ thử thăm dò hỏi một câu: Ngươi thật không dự định quay về?
Nam tử chăm chú suy nghĩ một chút: Kỳ thực nếu không quay về ta cũng luyến tiếc
Tiểu đạo sĩ: Vậy ngươi mau quay về đi
Nam tử: Được, ta còn phải quay lại để dọa người a
Tiểu đạo sĩ vội vằng ngăn hắn: Không được! Vạn nhất có người bị ngươi dọa sợ phải làm sao bây giờ?
Nam tử thản nhiên nói: Phải trách ngươi a
Tiểu đạo sĩ: Trách ta?
Nam tử: Ai bảo ngươi đuổi ta đi.
3 13
Ngày hè khí trời oi bức, ban đêm tiểu đạo sĩ nằm trên giường trằn trọc, nóng nực quá ngủ không được, phía sau lại có một cỗ thân thể nóng hầm hập kề sát bên mình
Tiểu đạo sĩ oán giận: Có sẵn chậu hoa không ngươi không đi vào, mỗi ngày đều cùng ta chen chúc trên giường
Hướng dương tinh: Ngươi sợ nóng?
Tiểu đạo sĩ: Đúng vậy, nóng quá a
Tiếng nói vừa dứt, tiểu đạo sĩ cảm giác thân thể đang dán lấy mình đột nhiên trở nên hơi lạnh, hướng dương tinh nói: Ta vốn thể chất hàn, để càng giống như người mới học để có thân nhiệt như vậy
Tiểu đạo sĩ thoải mái chui vào trong lòng hướng dương tinh: Ngươi thế nào không nói sớm a, hại ta bị hâm nóng mất mấy ngày
Hướng dương tinh vui mừng đem tiểu đạo sĩ ôm vào lòng: Ta biết, ngươi cái này cử chỉ yêu thương nhung nhớ, cứ nói rõ là ngươi yêu thượng ta
Tiểu đạo sĩ vội la lên: Ta không có, ta chính là muốn mát mẻ một chút.
4 16
Hôm nay tiểu đạo sĩ ở trong rừng luyện kiếm, Hướng dương tinh tìm khối đá lớn leo lên mặt trên phơi nắng, tiểu đạo sĩ luyện đến phân nửa, trong lúc vô tình liếc về phía hắn.
5 18
Ban đêm, đại đạo sĩ tâm sự nặng nề mà trở về phòng.
Tiểu sư đệ luôn nhu thuận hiểu chuyện cư nhiên lại làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, cũng đều do sư huynh cả ngày không quản tốt, vừa tưới nước cho lan quân tử vừa thở phì phò lẩm bẩm: Thực sự tức chết ta! Thật vô lý!
Lan quân tử: Σ( ° △ °|||)?
Đại đạo sĩ lầm bầm một lát rồi giật mình, sờ sờ lá lan quân tử, lại tiếp tục lẩm bẩm: Thế nào còn không nở hoa a?
Lan quân tử: (°д°)!
Đại đạo sĩ sau khi tưới xong thì đi ngủ, lan quân tử tự cho là bị răn dạy liền lo lắng bắt đầu nở hoa, nỗ lực lớn lên thành những cánh hoa màu đỏ cam rực rỡ như ánh nắng chiều, nhị hoa là màu vàng nhạt, trong đêm tối yêu khí tạo thành ánh sáng nhu hòa bao phủ xung quanh cây, tia sáng này theo yêu khí biến hóa càng ngày càng mạnh, cho đến khi căn phòng trở lại yên lặng, thì chậu hoa đã không thấy đâu, thay vào đó là một thiếu niên xinh đẹp thân hình mảnh mai, người trần truồng đứng ở bên giường, một đầu tóc dài màu đỏ cam bay bay, giống như ngọn lửa lay động
Đại đạo sĩ đang ngủ bất an trở mình, lan quân tử vừa hóa thành thiếu niên nhìn nhìn đạo sĩ một chút, trên mặt hiện ra nét tươi cười nghịch ngợm, lập tức xốc lên ổ chăn chui vào
Đại đạo sĩ bị thức tỉnh,, vừa mở mắt liền thấy một thiếu niên xinh đẹp quang lõa nằm bên cạnh, đại đạo sĩ lấy làm kinh hãi.
6 21
Đã quyết định cho lan quân tử lưu lại, đại đạo sĩ bắt đầu dạy hắn nói. Tuy rằng lan quân tử biểu tình trên mặt vô cùng phong phú cho dù không nói lời nào thì cũng có thể hiểu rõ ràng phần lớn ý tứ, bất quá đôi khi cũng không thuận tiện
Đại đạo sĩ chỉ chỉ vào đủ các loại đồ vật, kiên nhẫn chỉ bảo lan quân tử như dỗ trẻ: Cái này gọi là bút lông
Lan quân tử gật gật cái đầu, giọng nói không rõ mà chăm chú nhắc lại:Bút lông.