21 Từ Du Mạn không có vùng ra khỏi cánh tay của Mộ Trường Phong, chỉ là trong ánh mắt có chút oán trách. Thời điểm đối mặt với Cố Uyên, lại có chút cảm giác quẫn bách giống như bị bắt gian tại giường.
22 Từ Du Mạn lại thấy may mắn, chính mình giúp Cố Uyên đắp kín chăn rồi, cho nên lúc anh lật người, giữa bọn họ còn cách một cái chăn. Ai ngờ, lúc Từ Du Mạn đang cảm thấy may mắn, thì Cố Uyên lại giống như đang bất mãn vì giữa họ còn ngăn cách một cái chăn, nên anh dùng sức kéo ra, cái chăn rất dễ dàng đã bị giật ra rồi.
23 Lúc Từ Du Mạn còn chưa tỉnh thì Cố Uyên đã thức dậy rồi, chẳng qua anh rất mệt không muốn ngồi dậy, với lại anh chính là muốn xem phản ứng của Từ Du Mạn.
24 “Đuổi học?” Từ Du Mạn không nghĩ tới, cuối cùng ai hận cô tới mức muốn cô bị nhà trường đuổi học?“Ừ. Cho nên, em nhất định phải đưa ra chứng cớ chứng minh quan hệ của hai người là đứng đắn.
25 “Sao thầy lại ở đây?”Cố Uyên, anh tại sao lại chạy tới đây chứ? Ngủ qua một đêm liền đem nơi này thành nhà của anh rồi sao? Vậy cũng không được. “Không cho tôi vào sao?” Có lúc, da mặt của Cố Uyên thật sự rất dày.
26 “Hả? Cậu nói cái gì?” Từ Du Mạn cố gắng đem mắt mở to hơn một chút: “A Dư, cậu nói cái gì vậy?”“Tớ, hỏi, cậu, tối, qua, mấy, giờ, mới, ngủ?”Đây đúng thật là nói từng chữ từng chữ một.
27 “Em quen bà chủ của họ sao?”Trương Chương Việt vẫn khó tránh khỏi kinh ngạc. Theo hiểu biết của anh, Từ Du Mạn cũng chỉ là một cô nhi, sao có thể quen biết ông chủ lớn nào chứ? Tiệm chụp hình này mặc dù không lớn, nhưng rất có danh tiếng ở thành phố A.
28 “Ăn dấm của lão Vương. ”Từ Du Mạn ngồi dịch sang bên trái. Cố Uyên ngồi bên phải cô. Cố Uyên cũng dịch sang bên trái. “Lão Vương là ai?”Từ Du Mạn lại dịch sang trái rồi nói:“Là ông chủ của siêu thị ở bên cạnh tiểu khu nhà em, dấm em ăn toàn bộ đều mua ở chỗ ông ấy.
29 Từ Du Mạn sờ sờ túi áo trên người mình, chau mày. Cô cũng không mang theo ví tiền. Lúc này Cố Uyên đưa ví tiền của anh qua, Từ Du Mạn không chút khách khí nhận lấy ví tiền của anh, lấy ra toàn bộ tiền bên trong, sau đó đem ví tiền trả lại cho anh.
30 “Bị cảnh sát đột kích tóm được buôn bán thuốc kích thích. ” Yến Trầm Phong buồn bực nói. Rốt cuộc là ai hãm hại anh như vậy chứ!“Buôn bán thuốc kích thích? Trầm Luân không phải cấm chuyện đó sao?” Cố Uyên nhận thấy được mùi vị của âm mưu.
31 “Phong cảnh đằng trước đẹp. ” Những lời này của Cố Uyên xác nhận một điểm, đó chính là Cố Uyên là một sắc lang. Thích ngắm người ta, không phải sắc lang thì là cái gì?Từ Du Mạn từng làm việc tại trường dạy lái xe, quét dọn vệ sinh cho người ta.
32 Lần này không phải là em bị ngắt lời, mà là thầy bị ngắt lời đó. ”Từ Du Mạn nhấn mạnh hai chữ ‘em’ và ‘thầy’. Không ngờ, lời nói của Từ Du Mạn làm cho Cố Uyên mất hứng.
33 Không ngờ, cô lại bị ốm. Ở nhà cô, anh đụng phải một người đàn ông, anh chưa bao giờ biết sự tồn tại của người đàn ông này, chưa nhìn thấy qua bất kỳ tài liệu nào cho thấy hắn từng xuất hiện bên cạnh Mạn Mạn.
34 “Em. . . ” Từ Du Mạn cũng uống một ngụm nước, nói tiếp: “Em…”, nhưng mà Từ Du Mạn cho dù uống nhiều nước hơn nữa, vẫn không biết nên nói như thế nào. Ngược lại bụng có hơi trướng, là muốn đi toilet rồi.
35 Trần Nghiêm nghĩ thật lâu mới hỏi Chương Xuyến: “Cậu muốn thi đại học nào?”Im lặng, cảm giác duy nhất của cả lớp chính là im lặng. Chỉ có Chương Xuyến cảm thấy thật quá tốt.
36 Bạn cùng lớp trải qua tối nay, những khúc mắc đối với Từ Du Mạn đã biến mất hết. Nhìn thấy Tống Lâm Bạch đứng ở cửa, cả lớp đều nháy mắt ra hiệu với Từ Du Mạn, có nam sinh thậm chí còn huýt gió.
37 Hai người bước chậm rãi, từ từ đi, đi tới cửa khu chung cư của Từ Du Mạn đã là mười một giờ. Chú bảo vệ nhìn thấy Từ Du Mạn được về, hơn nữa người thanh niên đưa cô về lại không phải là Cố Uyên, mà là một chàng trai xa lạ, liền không chú ý bị vấp ngã.
38 Lúc này trên người Từ Du Mạn giống như chỉ khoác một tấm voan mỏng trong suốt, căn bản không có tác dụng gì, ngược lại hết sức hấp dẫn. Một phụ nữ nếu như toàn thân trần trụi, không mảnh vải che thân ở trước mặt đàn ông có thể còn chưa khơi dậy được bao nhiêu dục vọng, bởi vì nhìn một cái không sót gì thì không có gì hấp dẫn người.
39 Mới vừa rồi anh còn không nhìn thấy, đi theo ở đằng sau cảnh sát là một người phụ nữ xinh đẹp đang mang thai, thoạt nhìn rất mau sẽ đến ngày sinh. Cảnh sát ở phòng khách nhìn chung quanh một vòng, nói với người phụ nữ có thai:“Không có gì khác thường.
40 Dung Hiên cũng đưa tay ra nắm lấy tay Cố Uyên, nghi thức bắt tay xong, Dung Hiên xong việc liền đi về. Sau khi Dung Hiên rời khỏi, Cố Uyên mới đi đến trước mặt Lâm Thiển Tuyết: “Cố Uyên.