Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giang Sơn Mỹ Sắc

Số chương: 366
Chương mới nhất: Chương 371: Bí Mật
Cập nhật cuối: 8 năm trước
- Thịnh thế Đường triều có thể nói là điểm sáng chói nhất trong lịch sử trung hoa, bởi xét về khía cạnh lãnh thổ lẫn văn hóa, đế chế này có phần nổi bật hơn cả nhà Hán khi ảnh hưởng và móng vuốt của nó lan tràn khắp cả thế giới.

Danh sách chương Giang Sơn Mỹ Sắc


Chương 161: Loạn Điểm Uyên Ương

161 "Ngươi có công lớn, đáng thưởng" Tiêu Bố Y tâm tình rất tốt, cùng Hòe mập cười nói đi tới phòng khách. Mới đến phòng khách, chợt nghe thanh âm sang sảng của Tiêu Đại Bằng: "Bối tiên sinh, không nghĩ đến ta vừa đến Đông Đô lại gặp phải nhân vật hào sảng như vậy, nếu không có ngươi, ta quá nửa là vào không được Thái Phó phủ".


Loading...

Chương 162: Nước Lạnh, Người Nóng

162 Tiêu Bố Y thầm nghĩ, đợi cho Vũ Văn lão nhân tìm người ám toán ta, ngươi liền biết có sướng hay không ngay. Hắn tuy biết chuyến đi này cũng không quá tốt đẹp, nhưng cũng không sợ, hắn thật sự là trải qua nhiều lần chinh chiến, đã sớm thành thói quen.


Chương 163: Nhu Tình Như Nước

163 "Ngõa Cương, Ngõa Cương?" Tiêu Bố Y thì thào tự nói, thầm nghĩ đây chính là mình không may mắn nên đụng phải đạo phỉ, hay là lão già chiết tiệt Vũ Văn Thuật mua chuộc tặc nhân ra tay hành thích mình, rồi đổ lên trên người Ngõa Cương?.


Chương 164: Sát Khí Thật Mạnh

164 Người nọ lời vừa dứt, liền nhìn thấy một bàn tay đi tới, lập tức biến lớn, người nọ một khi đã dám khiêu khích, đương nhiên cũng có một hai ngón nghề, nhưng cũng không nghĩ đến đối phương nói động thủ liền động thủ, cuống quít đưa tay lên đỡ, lại nghe ‘bốp’ một tiếng, sau đó cả người liền bay bổng lên.


Chương 165: Tình Nghĩa Lương Nan

165 Trương Kim Xưng cùng Lý Tử Thông nhìn thấy Tiêu Bố Y giơ tay nhấc chân đều lợi hại dị thường, rất là đau đầu, cảm giác con mồi đã biến thành chính mình, Tiêu Bố Y lên tiếng cười dài nói: "Lý Tử Thông, người ám toán ta, chưa bao giờ có kết cục tốt!".


Chương 166: Quyền Mao Qua

166 Mọi người nhìn thấy Bạch Vạn Sơn hướng tới người trẻ tuổi thi lễ, đều giật mình, tỷ đệ Tử Kiến cũng tràn đầy kinh ngạc, lại có vẻ tò mò nhìn vị Thái Phó Thiếu Khanh Tiêu đại nhân tham tài háo sắc, ỷ hồng ôi thúy trong truyền thuyết này!.


Chương 167: Âm Soa Dương Thác

167 Lời đại nghịch bất đạo như thế xuất phát từ người của mã trường, Bạch Vạn Sơn biết mình cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, sắc mặt bị dọa có chút trắng bệch, Bạch Tích Thu cũng nhíu mày, thấp giọng nói: "Thái thúc, người uống nhiều rồi".


Chương 168: Mưu Đồ

168 Bạch Tích Thu dụi mắt, kiệt lực muốn nhắc nhở mình cái này chẳng qua chỉ là ảo giác, nhưng một cơn gió lạnh thổi qua nhắc nhở nàng, đó là sự thật. Nhưng cái này, làm sao có thể? Hai nam nhân ôm nhau có ý nghĩa gì chứ? Trách không được Tiêu đại nhân đối với Bối Bồi rất quan tâm, thì ra những gì mà Tử Kiến lén nói với mình là thật.


Chương 169: Dục Cầm Cố Túng (lạt Mềm Buộc Chặt)

169 Từ Thế Tích thoáng nhíu mày, "Địch đương gia, chúng ta bây giờ chỉ lấy ngựa làm chủ, Ngõa Cương vẫn không thể làm lớn, chính là bởi vì thiếu ngựa. Nếu chiếm được ngựa của Thanh Giang mục trường, ta nghĩ đến lúc đó sẽ có thực lực công thủ Huỳnh Dương, không lo chuyện thiếu lương thực, còn sợ chi nghiệp lớn không thành?".


Chương 170: Nội Chiến

170 Tiêu Bố Y lấy đao quét nhẹ lên da đầu của Địch Hoằng, ‘ong ong’ rung động. Phỉ tặc ở một bên nghe được trên người cũng nổi da gà. Địch Hoằng sợ muốn chết, nhìn thấy Tiêu đại nhân hiện tại không giết mình, chỉ cảm thấy còn có đường sống, cũng biết Từ Thế Tích đang tìm đường cho mình, không dám nhiều lời.


Chương 171: Ta Cưới Nàng

171 Nước sông chảy xiết, cuồn cuộn không tiêu tan như sự lo âu trong lòng Tiêu Bố Y. Chỉ là hắn kiệt lực để cho Bùi Bội thấy hắn bình tĩnh, tựa như không có chuyện gì xảy ra.


Chương 172: Thất Thương

172 Nàng đương nhiên là khoa trương, đơn giản là quan tâm, không muốn Tiêu Bố Y bị Ngũ đấu mễ giáo mê hoặc mà thôi. Trong lòng nàng, Ngũ đấu mễ giáo là thập ác bất xá, bởi vì Bùi Minh Thúy đối với Ngũ đấu mễ giáo này cũng cực kỳ căm ghét.


Chương 173: Có Qua Thì Phải Có Lại

173 Đại ca cũng cười lạnh nói: "Ta chỉ làm cho tiểu tử kia tưởng rằng chúng ta đã đi xa mà thôi. Tối hôm nay chúng ta liền làm một nhát hồi mã thương, đem ngũ hổ ngũ thử gì đó chém tận giết tuyệt".


Chương 174: Hai Phần Trăng Sáng

174 Tiêu Bố Y lưu lại Thái Bình thôn chỉ một đoạn thời gian, dù sao hắn cũng tùy ý làm việc, ai cũng không rõ hắn rốt cuộc muốn làm cái gì. Chuyện mà Dương Quảng muốn hoàn thành, dù sao cũng ít có người biết, đa phần đều nghĩ hắn chẳng qua Nam hạ chỉ để đón gió thu mà thôi.


Chương 175: Ta Chính Là Rất Kiêu Ngạo

175 Đều tưởng rằng Tiêu Bố Y tuy kiêu ngạo, nhưng là loại sự tình này đều phải phủ nhận, thật không ngờ hắn gật gật đầu nói: "Không sai, ta đã giết không ít người, mấy ngày hôm trước còn giết vài tên".


Chương 176: Nhân Chí Tiện Tắc Vô Địch

176 Tiêu Bố Y cảm thấy mình là một con người, Vương Thế Sung vì quyền vị thế lực mà đã nhập ma, trong khi Lý Trụ Quốc mưu nghịch, Vương Thế Sung tàn nhẫn thiêu chết hơn ngàn binh sĩ như là ngắm đèn, làm cho Dương Quảng mặt rồng vui vẻ.


Chương 177: Tung Hoành

177 Hắn vừa hô lên, người của Nhất Trận Phong truy kích đã quay trở lại, hiển nhiên là bởi vì đại đầu lĩnh nói là làm, cũng không dám cãi. Chỉ là bọn chúng còn chưa chạy tới ngựa mình, chợt nghe bốn phương tám hướng truyền đến thanh âm xé rách cả màn đêm.


Chương 178: Trộm Đồ

178 Đợi khi nghe xong Quý Thu đem hành tung của Tiêu Bố Y kể ra một lần, Vương Thế Sung tuy trấn định nhưng cũng rất là kinh ngạc, "Hắn mấy ngày nay chỉ làm mấy việc lặt vặt này thôi sao?".


Chương 179: Đạo Tín

179 Bọn họ nói tới trộm đồ thì không bằng giả hòa thượng, nhưng nói tới giết người, giả hòa thượng còn xa mời bì kịp bọn họ. Giả hòa thượng vốn định phát tài, làm sao nghĩ đến tại họa bất ngờ rơi vào đầu, mềm nhũn mà ngã xuống đất, một đôi mắt cá chết vẫn giương mắt nhìn chằm chằm vào Quý Thu, tựa hồ muốn hỏi vì sao.


Chương 180: Minh Tu Sạn Đạo

180 Phác công tử có chút khiếp đảm nhìn Trương má má nhãn, Trương má má nhìn thấy Tiêu Bố Y người đông thế mạnh, khí độ bất phàm, thủ hạ mỗi người đều không dễ chọc, thật ra cũng không dám đắc tội.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Tuyệt Sắc Quân Sư

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 63


Thiên Tướng Tận Trung

Thể loại: Lịch Sử, Xuyên Không

Số chương: 53


Chích Thủ Già Thiên

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 334



Ác Hán

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 501



Siêu Cấp Thư Đồng

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 429


Phượng Ẩn Thiên Hạ

Thể loại: Võng Du, Lịch Sử

Số chương: 169