21 Cốc Quân Lan liền tức nắm tay Chân Dật Lan lướt lùi ra sau hơn trượng, trong khi ấy Thẩm Tam Thắng cũng đã lạng người sang bên tám thước. Ba người cùng một ý nghĩ, đó là sợ lại bị người ám toán.
22 Cốc Mộng Viễn đang chậm bước từ thượng phòng đi ra, chàng quả là đã bị Tà Hiệp Chân Cửu dùng thủ pháp đặc thủ độc môn điểm vào huyệt Dũng Tuyền, song chàng lại có một thứ công lực giải khai huyệt đạo.
23 Cốc Mộng Viễn tuy huyệt đạo bị khống chế, nhưng lòng hiểu rất rõ, lúc này chàng đã nhận thấy vị Tà Hiệp này quả đúng là đầy tà khí. Tà Hiệp vừa phóng đi vừa làu bàu :- Tiểu tử, lão phu quyết phải giữ chắc lấy ngươi mới được.
24 Người này rất uy mãnh, đầu báo miệng sư, mắt tròn mặt tím, dưới cằm đầy râu đỏ dài hơn thước, mái tóc bạc rối bời, mặc chiếc áo xám dài chỉ đến đầu gối, tay trái chống một ngọn trượng gỗ đen nhánh, đầu trượng treo một chiếc hồ lô màu vàng, sau lưng nhô cao, thì ra là một lão nhân lưng gù.
25 Chàng không dám tin, Tần tỷ tỷ sao lại có hành động như vậy?Thế nhưng, chàng cũng nghĩ đến, biết đâu Tần tỷ tỷ cũng giống như mình, giải cứu bốn vị Chưởng môn nhân đưa về cung chửa trị?Tuy nhiên chàng cũng rất thắc mắc, bốn vị Chưởng môn nhân rõ ràng đã được Tà Hiệp Chân Cửu cứu thoát từ trong tay Kim Trinh Bộ, vì sao Tất Lôi lại bảo là do người của Hàn Bích cung cứu đi thế nhỉ?Vậy là việc này hẳn có vấn đề, trừ phi người của Hàn Bích cung đã đánh lừa vợ chồng Cổ Mộc Phong.
26 Ba người ấy chính là Xích Tu Đà Ông Cổ Bát Công, Chân Dật Lan và Cốc Mộng Viễn. Sau khi rời khỏi Tổng đàn Tam Âm bang, ba người đã thẳng đường đến Hàn Bích cung.
27 - Lão đệ có hào khí thế này, lão ô hết sức bội phục. Đoạn đưa tay rút lấy thanh trường kiếm bên lưng, nói tiếp :- Kiếm này của lão ô rất là sắc bén, lão đệ phải hết sức lưu tâm cành cây của mình mới được.
28 - Bốn vị Chưởng môn nhân sao lại nhắc đến bổn cung? Cổ huynh rõ khéo đùa!Cổ Bát Công ha hả cười to :- Tư Mã lão đệ diễn xuất khá lắm. Tư Mã Thái chau mày :- Cổ huynh không tin lời huynh đệ ư?Cổ Bát Công biến sắc mặt, trầm giọng :- Cổ mỗ xưa nay rất ghét kẻ nói dối, lão đệ không nên giở trò ấy với Cổ mỗ là hơn.
29 Chỉ thấy bóng chưởng tung bay, kình phong nổi dậy, trong thoáng chốc cuộc chiến đã diễn ra hết sức ác liệt. Chân Dật Lan chau mày, quay sang Tần Thạch Khanh nói :- Tần tỷ tỷ thấy hai người ai mạnh ai yếu?Tần Thạch Khanh lắc đầu cười :- Rất khó nói! Hai người này thật là kỳ phùng địch thủ, nếu muốn phân thắng bại, phải xem ai nội lực thâm hậu hơn mới biết được.
30 - Tiểu thí chủ hiểu được thì tốt lắm. Cốc Mộng Viễn lắc đầu :- Nhưng tại hạ lại không tin như vậy. - Tiểu thí chủ thật quá chấp mê bất ngộ. Cốc Mộng Viễn tức giận :- Đại sư là cao tăng đắc đạo, sao lại nói năng thế này?Bắc Minh thần tăng cười :- Lão nạp nói sự thật, tiểu thí chủ không tin, biết sao hơn?Cốc Mộng Viễn nhướng mày :- Theo ý đại sư là muốn bọn tại hạ bỏ qua chuyện này ư?- Lão nạp chỉ mong đừng động can qua thôi.
31 Cốc Mộng Viễn chau mày, đưa tay kéo Chân Dật Lan dậy, vừa định xem xét nguyên nhân, bỗng nghe Cổ Bát Công tức giận quát :- Tiện tỳ vô sỉ, cả gan dám ám toán.
32 - Chúng ta biết tính sao đây?Chân Dật Lan lắc đầu :- Lan nhi không màng đến nữa. Cốc Mộng Viễn cười :- Lan nhi định trở lên sao?- Nơi vô sỉ thế này, Lan nhi ở lại sao được?- Lan nhi, cứu người là điều cần thiết hơn.
33 Hồi lâu tiếng cười mới dứt, tiếp theo là tiếng lão nhân hỏi :- Chàng trai trẻ, Cốc Dương là tổ phụ ngươi ư?- Vâng. Lão nhân gia là ai?Cốc Mộng Viễn sau khi nghe lão nhân hỏi đến tổ phụ mình, đã biết đối phương hẳn là một vị kỳ nhân tiền bối, nên liền thay đổi giọng điệu.
34 - Ngươi không tin ư?Cốc Mộng Viễn lẩm bẩm :- Thật không thể nào ngờ được. Lão nhân thoáng sầm mặt :- Người đời đều tưởng lão phu đã chết, nhưng nào ai biết thật ra lão phu chẳng những chưa chết mà còn đang sống trên đời chịu tội như thế này.
35 Ra khỏi thạch động, Khô Trúc Tiên Ông bỗng nói :- Cửa động này nên phong bế là hơn. Cốc Mộng Viễn cười :- Lão tiền bối đã không trở lại nữa, đương nhiên phong bế tốt hơn.
36 - Tần tỷ tỷ, không đến một khắc yêu phụ hẳn sẽ lộ diện. Tần Thạch Khanh đương nhiên không mấy tin, cũng kề tai hỏi :- Lan muội dựa vào đâu mà quả quyết như vậy?- Lăng Thiên Thiên mưu trí hơn người, lúc này hẳn đang nấp trong bóng tối theo dõi động tĩnh của Khô Trúc lão tiền bối, khi thấy lão nhân gia ấy rời khỏi đại điện, y thị hẳn lập tức theo địa đạo đến đây để từ cổng trước thoát ra khỏi cung.
37 - Việc thám thính sào huyệt của Lý Hàm Băng, lão phu một mình đảm trách được rồi. Cổ Bát Công lắc đầu :- Không được. . . - Cổ lão đệ lại có trò trống gì nữa.
38 - Trúc lão!Tiếng cười của Khô Trúc Tiên Ông từ dưới vực vọng lên, nói :- Hai ngươi có nghe tiếng lão phu nói không?Chân Dật Lan đáp :- Nghe, vừa rồi chẳng phải Trúc lão đã giật dây sao?- Phaả, chính lão phu đã giật dây.
39 Thiên Trì sóng lặng như gương, trong rừng cây bao phủ, nước hồ xanh biếc, cảnh sắc đẹp chẳng khác tiên giới. Lúc này tuyết trắng phủ dày cùng khắp, nhưng gần Thiên Trì bỗng có ba bóng người xuất hiện, đó chính là Khô Trúc Tiên Ông, Cốc Mộng Viễn và Chân Dật Lan.
40 Lý Hàm Băng không dừng bước, dẫn ba người băng qua đại sảnh. Cốc Mộng Viễn chú ý quan sát, thấy cửa vào gian đại sảnh này ngang bằng với ngọn đồi cửa bảo, bất giác thầm thắc mắc, vì sao không trực tiếp từ đó vào đại sảnh, mà lại phải đi qua một quãng đường hầm tối om? Đồng thời chàng cũng nhận thấy cửa bảo như chỉ là hình thức, bởi bất kỳ từ hướng nào phi thân lên thì cũng có thể xâm nhập vào gian đại sảnh này.