161 Chiếc xe buýt tiếp tục lăn bánh, biến mất tại cuối con đường. Cận quản gia lúc này mới thu hồi lại ánh mắt lo lắng của mình, cùng với mười gã nhân viên cận vệ của Thai Gia quay trở lại trong xe.
162 Năm trước trong thư viện Đại học Lê Hoa, Hứa Nhạc có mượn một số loại sách bình luận về tiểu sử của một số nhân vật trong Liên Bang về đọc. Hắn cũng có biết được một số gương mặt của vài vị lão tiên sinh của Liên Bang.
163 - Nói đến thịt tổng hợp, tôi vẫn có chút thắc mắc. Bây giờ có anh là người của Sở Nghiên Cứu của Quả Xác ở đây, nên thuận tiện hỏi anh một chút. Trâu Úc nhìn hắn, hỏi: - Thịt tổng hợp của Liên Bang đã được ứng dụng vào thực tiễn rất nhiều năm rồi, vì sao tại các phương diện khác, tại sao lại không có ứng dụng qua? Giống như là phương diện liên động của robot vậy.
164 Ánh hai vầng trăng nhàn nhạt chiếu rọi, cặp nam nữ kỳ dị trên đường kia, dưới sự theo dõi chăm chú của mấy người khuất trong bóng tối xa xa, vững vàng đi ra khỏi cổng của tiểu khu, đi dọc theo hành cây hai bên đường, chậm rãi tản bộ.
165 Quân nhân lấy việc phục tùng mệnh lệnh làm thiên chức. Mặc dù tên quân nhân kia có chút khiếp sợ đối với lực lượng mà bàn tay của gã thanh niên kia truyền tới, nhưng hắn vẫn như cũ tiếp tục động tác của mình.
166 Mảnh sứ vỡ cắt lên khuôn mặt trắng mịn như tuyết kia kỳ thật cũng không có phát ra bất kỳ thanh âm gì, nhưng mà một màn này xuất hiện trong mắt Hứa Nhạc và Trâu Hựu, bọn họ lại giống như là nghe được thanh âm sấm động, khiến cho trong lòng cực kỳ run sợ vậy.
167 Dùng lý luận của Phong Dư đại thúc mà nói, thân thể con người mới chính là cỗ máy móc hạng nhất, bất luận là robot hay là chiến hạm gì đó, cũng đều là lớp vỏ bên ngoài của cơ thể mà thôi.
168 Hứa Nhạc nhẹ nhàng dụi dụi hai mắt, lại nhỏ vài giọt thuốc nhỏ mắt nữa. Hắn từ nhỏ đã lấy mục tiêu trở thành một gã thợ bảo dưỡng đứng đầu Liên Bang, hắn cực kỳ chú ý bảo vệ hai mắt cùng với hai tay của mình, chuyện này đã gần như là trở thành một loại bản năng của hắn.
169 Ánh lửa điện văng tung tóe khắp nơi, ngọn đèn báo nguy hiểm bên trong khoang thao tác không ngừng lóng lánh, may mắn cũng không kinh động hệ thống báo cháy tự động.
170 Gió đêm quất lên mặt mát lạnh, lại không thổi đi được lửa giận bừng bừng trên mặt của Trâu Úc. Vị thiếu nữ sắp làm mẹ này hôm nay mặc một bộ váy liền áo, trên lớp vai lõa lồ bên ngoài có một cái áo khoác dày màu hồng phấn.
171 - Hy vọng cô cũng không phải là cố tình khiến cho cha cô mất mặt. Hứa Nhạc khẽ cúi đầu nhìn về phía miếng thịt bò tổng hợp trên bàn. - Tôi không có hứng thú chơi đùa mấy chuyện như vậy.
172 Khuôn mặt non nớt, vẻ mặt phẫn nộ, thân hình ẩn dấu lực lượng mạnh đến vô cùng, toàn bộ tập trung hết trên người gã quân nhân thiếu niên này. Câu đầu tiên lúc hắn hét to lên, gọi Trâu Úc là Úc tử, câu tiếp theo lại đổi thành Trâu Úc, Hứa Nhạc ngồi bên cạnh bàn phân tích, chung quy cũng cảm thấy được gã quân nhân thiếu niên kỳ quái này, ở trước mặt của Trâu Úc rốt lại là cố tỏ vẻ mình đã trưởng thành.
173 Lý Cuồng Nhân đúng là nhân vật khủng bố mà hắn từng gặp được từ trước tới giờ. Một trận chiến trong Lâm Viên lúc nãy đúng là hung hiểm đến cực điểm, ba cú đấm đánh tới liên tiếp, như sấm như chuy kia, thật sự làm người ta kinh tâm động phách.
174 Chỉ là Hứa Nhạc cần phải có cơ hội thực nghiệm, như vậy hắn cần phải được cùng với robot một mình tiến hành, thậm chí là phải tiếp xúc một thời gian dài nữa.
175 Kết cấu của những tia điện tử trên màn hình đã dần dần ổn định lại, giống như một chùm tia, phiền phức nhưng vô cùng ổn định. Mặc dù Hứa Nhạc biết rõ, dự đoán được quỹ tích di chuyển của tia điện tử chạy loạn kia, cũng không có ý nghĩa là giải quyết được vấn đề.
176 Hứa Nhạc không biết nên trả lời như thế nào. Hai năm trước, hắn vẫn chỉ là một gã học trò nhỏ, đi theo một vị đại thúc kỳ quái học hỏi về sửa chữa đồ điện, sống một cuộc sống bình dị tại một tinh cầu quặng mỏ xa xôi mà thôi, chỉ là đối với phương diện sửa chữa máy móc có hứng thú mạnh mẽ cùng với chút thiên phú.
177 Cũng chỉ là trong mấy ngày gần đây, Hứa Nhạc mới bắt đầu thân thiết với Giáo sư Trầm Lão, thế nhưng thời gian thân thiết quá ngắn, đối phương liền rời khỏi thế giới này.
178 - Vì sao lại là tôi? - Mấy năm nay, Sở Nghiên Cứu, Học Viện Quân Sự I, Viện Khoa Học, liên tục điều bốn mươi mấy gã nhân viên trợ lý nghiên cứu đi vào phòng thí nghiệm của cha ta, nhưng không ai có thể kiên trì quá một tháng.
179 - Trong Liên Bang từ khi nbào thì xuất hiện một người giống như cậu vậy, trong mắt không hề có cấp trên là gì! Vị quan chức Chủ nhiệm Phòng 3 Sở Nghiên Cứu Công ty Cơ khí Quả Xác, quân hàm chính thức là chức Thượng Tá văn phòng.
180 Mưa phùn không ngớt đổ xuống trên nghĩa trang Ngân Hà, Hứa Nhạc dưới làm mưa rơi kia chậm rãi đi về phía tàng cây đại thụ… Vị Trâu Phó Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng đứng dưới tàng cây kia vẫn lạnh lùng đứng nhìn hắn bước tới.
 
    Thể loại: Trọng Sinh, Dị Giới, Đô Thị, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn
Số chương: 50