21 Thập Đạo Tướng Quân phủ. - Hồng Sam tiên sinh, tiên sinh đã trở về rồi sao ? Kết quả thế nào ?Lê Hoàn sau khi thấy vị quân sư của mình bước vào thư phòng với một vẻ mặt khó coi thì đã đoán ra được kết quả vài phần nhưng vẫn buông cuốn binh thư đang đọc dỡ trên tay xuống, bình tĩnh nhìn hắn mà hỏi.
22 Cô gái tên Trinh dẫn Quang Châu đến trước cửa một gian phòng lớn, nhẹ nhàng gõ ba tiếng rồi nói vọng vào trong :- Các vị đại nhân, khách quý của các ngài đã tới.
23 Lúc Quag Châu về tới nhà, trời cũng đã gần về nửa đêm, hắn vừa mới đẩy cửa lớn, chưa kịp bước vào trong thì đã thấy tên đệ tử Thế Quân hớt ha hớt hải chạy đến săn đón :- Sư phụ, may quá thầy đã trở về, quan phó ngự y Quốc Tuấn đang chờ thầy ở trong phòng khách, ông ta đợi từ chìu đến giờ đã lâu lắm rồi, hình như có viêc gì gấp lắm cho nên mặc cho con nói như thế nào đi nữa ông ấy cũng không chịu đi, nhất quyết đợi thầy về cho bằng được.
24 Theo tiếng hô của Cồ Quốc Hoàng Hậu, trong cung lập tức nhảy ra mấy binh lính cấm vệ, đè chặt hai người bọn họ xuống đất. Quang Châu không ngờ tới cơn giận của Cồ Quốc Hoàng Hậu lại lớn như vậy, nói bắt liền bắt, căn bản không để cho bọn họ một chút thời gian giải thích gì cả, trong lòng không ngừng kêu khổ.
25 Trời xanh trong vắt không một gợn mây, vùng đất Hoa Lư địa hình hiểm trở, núi tiếp núi miên mang bàng bạc, vô số dãy núi hợp với nhau tạo thành một bức tường tự nhiên hùng vĩ, bao quanh một vùng đất phì nhiêu rộng lớn, phía đông của vùng đất ấy là biển cả bao la trù phú tôm cá, cuộc sống nông ngư kết hợp đã tạo nên những con người Hoa Lư chân chất mà dũng cảm.
26 Định Quốc Công – Nguyễn Bặc sau khi tấu xong cũng không ngẩng mặt lên, cung kính quỳ rạp dưới bệ rồng, kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời từ Đinh Tiên Hoàng, trong lều lớn lúc này cũng vì lời tấu của ông mà bầu không khí bỗng dưng chợt trở nên nặng nề, vô cùng quỷ dị, không gian yên lặng đến đáng sợ, thậm chí còn có thể nghe thấy cả những tiếng thở gấp gáp của mấy vị quan.
27 Ba ngày trôi qua như tên bắn, sau buổi đi săn trở về, triều đình lập tức cho dán cáo thị thông báo rộng rãi khắp thiên hạ, Đinh Hạng Lang từ đây chính thức trở thành thái tử của đất nước, làm chủ Đông Cung, những tưởng rằng sau khi ngôi vị thái tử đã được xác lập thì nguy cơ chia rẽ của triều đình Đại Cồ Việt sẽ được giải tỏa, nhưng ai ngờ đâu, chính là vào khoảnh khắc này đây, gió mây khắp nơi mới bắt đầu cuộn trào vần vũ.
28 Mưa bụi lất phất, nhẹ nhàng phủ xuống nhân gian, dấu kín kinh thành sau một lớp màn mờ ảo. Lúc này, phía trên con đường cái ngoài thành Hoa Lư có một kỵ sĩ đang phi ngựa chạy như bay, vội vã vô cùng, ngựa thở phì phò, mũi bốc ra khói, vó không dừng bước, cho dù bị những giọt mưa bởi vì tốc độ quá nhanh mà hóa thành vô số kim châm quất vào mặt rát buốt cũng không thể khiến cho kỵ sĩ chạy chậm lại một chút nào, mãi cho đến khi kỵ sĩ đến trước cánh cổng thành to lớn, bị lính canh thành tuốt giáo chặn lại, thì kỵ sĩ mới bất đắc dĩ ghìm cương khiến cho con ngựa phải chổng hai vó lên cao đạp đạp, hí dài một tiếng đầy bất mãn.
29 Tiết trời chuyển sang đông, những cơn mưa dầm liên tục kéo tới làm cho khí hậu Hoa Lư trở nên ẩm ướt kéo dài, điều này quả thật khiến cho con người ta có một cảm giác vô cùng khó chịu, nhưng cái cảm giác khó chịu ấy vẫn không khó chịu bằng những chuyện sầu lo hiện thời ở trong lòng Đỗ Thích.
30 Từ kinh thành Hoa Lư muốn đi đến Đạo Hoan Châu là cả một chặng đường rất dài, phải đi xuyên qua hai Đạo khác đó là Ái Châu và Phong Châu, đường xá gồ ghề có đôi khi phải băng đèo vượt dốc, cho dù là đi ngựa cũng phải mất ít nhất mười mấy ngày mới có thể đến nơi.
31 Đạo Hoan Châu nằm ở rìa phía nam của Đại Cồ Việt, ứng với Nghệ An và Hà Tĩnh ngày nay, nam giáp với nước Chiêm Thành, tây giáp với đế quốc Khơ Me đang ở vào thời kỳ phát triển mạnh mẽ và cũng chính vì có vị trí địa lý bất lợi như vậy cho nên nơi đây cũng là nơi phải thường xuyên hứng chịu những cuộc cướp phá, xâm lấn của quân đội cả hai quốc gia trên, đó là chưa kể đến bọn sơn tặc liên tục hoành hành.
32 Đã mười mấy ngày trôi qua, bầu trời phía trên cao vẫn giữ mãi một màu u ám xám xịt, lạ một điều là mặc cho trời không buồn mưa nhưng mây đen vẫn thi nhau ùn ùn kéo tới.
33 Thời gian thấm thoát thoi đưa, vậy mà một tuần đã trôi qua, khi Quang Châu từ phủ Đô đốc tướng quân áp lương trở về huyện An Nghệ thì đúng vào lúc này, Sư Gia - Tuấn Hằng cũng đã mang theo đoàn người thám hiểm từ vùng đất mới trở lại, vui mừng thông báo đã đạt được mục đích của chuyến đi.
34 Minh Hải nghe cô gái đó nói như vậy thì đôi mắt chuột trên cái mặt nhọn bỗng trợn lên, tức giận hừ lạnh một tiếng :- Hừ ! Đại ca đúng là làm ơn mắc oán mới thu nhận hai đứa nhát gan như anh em bọn ngươi, cơ hội tốt như vậy mà còn phải suy nghĩ cái gì, nếu chúng ta không hành động nhanh chóng, không chừng lại bị mấy tên cường đạo ở các động khác hớt tay trên.
35 Cả đám đạo tặc sau khi nghe thấy Minh Hải mở miệng chối đây đẩy, lộ rõ bản chất hèn nhát “tham sống sợ chết” của hắn thì tất cả bọn chúng đều bĩu môi khinh thường, chỉ riêng có người thanh niên nọ thì vẫn quỳ hiên ngang bất động, chẳng hé một lời.
36 Sư Gia – Tuấn Hằng nghe Quang Châu hỏi đến mình thì vội vàng đứng dậy cung kính thưa :- Bẩm đại nhân, tiểu sinh đã hỏi cung đám cường đạo bị bắt rất kỹ càng, ở vùng núi Hồng Lĩnh này ban đầu chỉ tồn tại có mười hai động cường đạo mà thôi, về sau mới có thêm Động Hang Cọp quật khởi thành ra gọi là Cường đạo mười ba động Hồng Lĩnh, kẻ đứng đầu Động Hang Cọp có biệt danh là Hổ Vuốt, võ công cao cường, thân thế cực kỳ bí ẩn, nhưng thiết nghĩ một kẻ mới đến sau như vậy, trong vòng chưa đầy hai năm đã có thể phát triển Động Hang Cọp trở thành mạnh nhất vùng Hồng Lĩnh này thì kẻ này không hề đơn giản tý nào.
37 Đêm khuya lạnh giá, ở trên núi là một mảnh tĩnh lặng vô bờ, chỉ có tiếng côn trùng từ bốn phương không ngừng kêu vang rả rít hòa với tiếng lá xào xạc, hát lên bản nhạc rừng bất tận của thiên nhiên.
38 Trong khe núi Sơn Kim, tiếng hô chém giết vang vọng rung trời, náo động cả một góc rừng, khiến uông thú hoảng sợ tháo chạy nháo nhác. Giữa khúc sông cạn, cuộc chiến giữa hai phe đang diễn ra càng ngày càng ác liệt, người người chém giết đến đỏ cả mắt, xác người không ngừng ngã xuống, máu không ngừng chảy ra khiến cho nước sông vốn xanh thẩm bỗng dưng bị thấm đỏ một màu chết chóc.
39 Khoảng thời gian hai tháng về trước. . . . Cách Động Hang Cọp về phía tây năm dặm là một khu vực hẻo lánh không người, nơi đây trước kia vốn là nơi trú ẩn chính của đám cường đạo Động Hang Cọp vào lúc mới thành lập nhưng hiện thời đã được cải tạo trở thành một nơi trồng trọt rau dưa, là nơi cung cấp thực phẩm phụ cho đám đạo tặc.
40 Buổi trưa của miền trung ở thời đại này không nóng như người ta vẫn hằng tưởng, có lẽ cũng bởi vì dân số nước Việt lúc này còn rất thưa thớt, rừng rậm hoang vu chiếm diện tích phần lớn, cây cối tươi tốt, thêm nữa cũng không có hiện tượng nóng lên toàn cầu, cho nên không khí nhờ vậy mà có vẻ tương đối mát mẻ dễ chịu.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 150