161 Edit : Oanh LoveKhi nhìn thấy người đến là ai , Hi Hi nhếch miệng cười nhạt “ Là cô sao ?”Hoa Hồng đẩy cửa xe bước xuống , toàn thân cô mặc một màu đen , càng tôn thêm nét đẹp mỹ lệ vốn có của cô , từng đường cong cơ thể càng hiện rõ , mái tóc đỏ được dùng dây cột sao ót , nhìn cô trông thật nhẹ nhàng đầy sức sống lại không kém phần yêu mị.
162 Edit : Oanh LoveTử Lam hung hăng nhìn hắn , cô muốn tránh né , lúc này , dây trói chân của cô cũng được nới lõng , khi nhìn Mộ Ngôn Tâm đi tới , Tử Lam đột nhiên đưa chân ra hướng bộ phận quan trọng của hắn…… Mộ Ngôn Tâm cũng không ngờ , hoặc là nói, hiện tại tay chân Tử Lam đều bị trói , hắn không cần cảnh giác, lần này bị Tử Lam đá một cái , nhằm vào mệnh căn của hắn mà đá , sắc mặt của Mộ Ngôn Tâm cũng trở nên xanh mét.
163 Chỉ là mỗi người đều phải vì hành vi của mình trả giá thật lớn. Nghĩ tới đây, Tử Lam không muốn suy nghĩ nhiều như vậy nữa , những chuyện đã qua , có thể giải quyết, cô cũng không cần phải lo lắng gì thêm.
164 " Lúc em theo anh ở trong quán rượu, là cố ý câu dẫn anh sao ?" Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên nheo cặp mắt lại nhìn Tử Lam. Tử lam 囧. Tại sao có thể là cố ý quyến rũ.
165 Có đứa con trai mạnh mẽ như mình, mẹ cũng nên kiêu ngạo một chút đi, nhưng sao bây giờ mẹ lại trưng ra bộ mặt nhận lầm con thế???Tử Lam nhìn Hi Hi giả bộ đáng thương, giả bộ làm ra vẻ vô tội, thật không muốn nhìn a ! Con trai, con cho người ta ăn quả lựu đạn mà bây giờ làm bộ mặt đáng thương với mẹ, như vậy rất vô sỉ a a a ! “Vậy mẹ nên lộ ra biểu tình gì ?” Tử Lam nhìn bé hỏi ngược lại.
166 Nếu Hi Hi lựa chọn nói cho cô biết, như vậy chứng minh là tin tưởng cô, Tử Lam cũng tôn trọng sự lựa chọn của Hi Hi. “Nói như vậy, mẹ không còn trách bảo bối gạt mẹ nữa hả?” Hi Hi tiến tới nhìn Tử Lam, thân thể mềm mại cọ Tử Lam nũng nịu nói.
167 Tử Lam đã lâu chưa tới công ty, hôm nay vừa xuất hiện, tất cả mọi người có cảm giác ngoài ý muốn, nhưng mà đối với Tử Lam cũng không khỏi thân thiết một chút, cũng cười hướng Tử Lam chào hỏi, Tử Lam cũng cười đáp lễ, đã lâu không có cảm giác tốt như vậy! Tử Lam khẻ cười, đi vào hướng phòng thiết kế.
168 Cảnh thần nhìn Tử Lam, câu nói này của Tử Lam, làm cho Cảnh Thân vô cùng khi dễ cô! Lúc này, Mặc Thiếu Thiên đi tới, Mặc tổng đại giá quang lâm, nhân viên phòng ăn đi ra nghênh đón a! Kể từ sau khi nơi này thành lập, Mặc Thiếu Thiên rất ít tới nơi này, đây cũng là lần đầu tiên quang minh chánh đại như vậy đi vào.
169 Trần Mặc cười cười, cùng Lâm Tử Lam nói chuyện, vĩnh viễn đều làm cho người ta thư thái như vậy, không có cảm giác không được tự nhiên, hắn rót một ly cà phê, bưng đi tới, cũng không hề ngồi xuống, mà là đứng ở bên người Tử Lam.
170 Edit : Oanh LoveThật ra cũng không cần nói cho cha biết , bởi vì sớm muộn gì cha cũng sẽ biết!Vì vậy , sau này Tử Lam gặp phải một sự việc khiến cô bất ngờ……….
171 Edit: Thanh DângQuả thật, đây là tâm ý của con trai, tất cả những thứ này đều là do Hi Hi nghĩ ra, Lâm Tử Lam trong lòng hết sức cảm động. “Bảo bối, mẹ yêu con!” Lâm Tử Lam cúi người, hôn lên mặt Hi Hi một cái.
172 Edit: Thanh DângHi Hi nói chuyện điện thoại xong, sau đó khoảng 20 phút, Tiểu Từ đến. Ba người ngồi một bàn đầy thức ăn, không một chút khách khí mà dùng bữa.
173 Edit : Oanh LoveSau khi họp xong , tất cả mọi người giải tán, Tử Lam thở dài một hơi, không nghĩ tới ý tưởng của cô lại có thể dễ dàng được thông qua.
174 Edit: Thanh DângLâm Tử Lam lúc này mới phục hồi tinh thần lại, cảm thấy Mặc Thiếu Thiên đang kề vào bên tai của cô nói chuyện, theo bản năng cô nghiêng đầu sang chỗ khác.
175 Edit: Thanh Dângp/s: chương này mình để Cảnh Thần cùng Lâm Tử Lam xưng là tớ - cậu nhé. Dù sao 2 người cũng là bn bè, Lâm Tử Lam với Cảnh Thần cũng giống như Lâm Tử Lam với Tiểu Từ… Tớ - cậu cho thân, khỏi cô - tôi.
176 Edit: Thanh DângMặc Thiếu Thiên rũ mắt, suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn cô, “Tại sao lại đột ngột quyết định như vậy?” Diệp An Nhiên cười, “Không phải đột ngột, khi mà em quay về đây, cũng đã nghĩ xong rồi, em không thích nơi đó, nếu như không phải do cha em, em sẽ không đi, Thiếu Thiên, anh nên hiểu!” Mặc Thiếu Thiên ánh mắt tối đi mấy phần, sau đó gật đầu một cái, “Được, em học nghành gì?”“Quảng cáo!” Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, “Quảng cáo?” “Đúng vậy!” Diệp An Nhiên gật đầu một cái.
177 Edit: Thanh DângLâm Tử Lam có chút nửa tin nửa ngờ, dĩ nhiên, cô không hoài nghi câu chuyện của Hi Hi nói, mà là vết thương của Tiêu Dật, thật không nặng sao?Nhìn dáng vẻ lo lắng của Lâm Tử Lam, Hi Hi cảm thấy vô cùng có lỗi a.
178 Edit: Thanh Dâng“Vậy ý của cậu là. . . . . ?”“Diện mạo!” Cảnh Thần nói. Lâm Tử Lam cau mày, “Chẳng lẽ bổn cô nương đây rất kém sao? Tớ thế nào cũng được coi là xinh đẹp đi?”Nói đến cái này, Cảnh Thần phì cười một tiếng.
179 Edit : Oanh LoveHai người đang ăn cơm, nhưng đôi bên ngầm hiểu lẫn nhau. Ăn được một lúc, Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại, có chuyện rất quan trọng, rời đi.
180 Edit: Thanh DângLâm Tử Lam liếc mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên cùng Diệp An Nhiên, cũng không nói gì, đi theo Tiêu Dật lên xe. Mặc Thiếu Thiên đứng tại chỗ, nhìn bọn họ, trong lòng cảm giác nói không ra lời.