181 Edit: Thanh DângTiêu Dật ăn cơm xong. Bởi vì nhà Lâm Tử Lam, không có dư phòng, ba phòng ngủ một phòng khách, Hi Hi một phòng, Lâm Tử Lam một phòng, một phòng làm kho chứa đồ, cho nên Tiêu Dật nếu như muốn ở lại, chỉ có thể ngủ ở phòng khách, cho nên bất đắc dĩ, chỉ có thể trở về rồi.
182 Edit : Oanh LoveHi Hi nhìn thấy sắc mặt Mặc Thiếu Thiên không được tốt , suy nghĩ một chút mở miệng " Cha , bất kể như thế nào , người vẫn chính là cha của bảo bối , con hi vọng cha có thể hiểu được cảm nhận của con !"Chỉ cần Dật thúc thúc không làm bất cứ chuyện gì gây tổn thương đến mẹ , Hi Hi sẽ không bao giờ đối với Dật thúc thúc sinh ra chán ghét.
183 Edit : Oanh Love" Bất quá , mối tình đầu thì thế nào ? Bao nhiêu người đều kết hôn xong rồi sau đó lại ly hôn đấy thôi , mối tình đầu cũng chẳng thể nói lên được điều gì cả ? Từ xưa đến nay , ít nhiều mối tình đầu cũng đều không thể ở bên nhau được thế thôi !"Cảnh Thần cô nương nói chuyện trông thật bưu hãn , thế nhưng không thể không thừa nhận một điều , cô ta nói rất đúng lại có lý.
184 Edit : Oanh LoveQủa thật anh luôn cảm thấy Tử Lam thuộc về loại người điển hình rất có quy tắc , cho nên. . . . dù lượng công việc có lớn hơn nữa , cô cũng sẽ dùng biện pháp riêng của mình để hoàn thành thật tốt.
185 Edit : Oanh LoveTử Lam nổ lực muốn thoát khỏi cảm giác bất ngờ này , cô chậm rãi mở miệng , muốn quay mặt qua , nhưng cảm giác thế nào cũng không trốn tránh được.
186 “Mẹ, vậy mẹ về sau cần phải vất vả rồi!” Hi Hi nằm ở trước mặt Lâm Tử Lam hết sức đau lòng nói. Lâm Tử Lam thấy thế nào ấy, nét mặt này nó giả tạo làm sao.
187 Bên trong bãi đỗ xe. Mặc Thiếu Thiên ngừng xe, vừa mới xuống xe liền thấy Diệp An Nhiên đứng ở cách đó không xa. Mặc Thiếu Thiên cau mày, nhìn Diệp An Nhiên, “An Nhiên, em làm sao lại ở chỗ này?” Diệp An Nhiên nhếch miệng lên cười, “Chỉ là em chờ anh!” “Chờ anh? Có chuyện gì không?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
188 Diệp An Nhiên nhìn giá tiền một chút, năm con số, kinh ngạc một chút, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Nhưng mà, cái này hơi đắt, vẫn là thôi đi!”Mặc Thiếu Thiên nhìn cô cười, “Đồ ngốc, anh đã nói, những đồ mua cho em, đều tính cho anh!” Mặc Thiếu Thiên hết sức hào phóng nói.
189 Nhưng mà, hai người ở chung một chỗ, Lâm Tử Lam cau mày, nghĩ tới đây, Lâm Tử Lam nghiêng đầu sang nhìn Hi Hi, “Mẹ vì cái gì phải tức giận?”. . . . . .
190 “Anh dám!” Cung Ái Lâm nhìn Mặc Thiếu Thiên, cố nén tức giận, hung hăng nói, mặc dù lớn tuổi, nhưng trên người lại có một loại hơi thở của nữ cường. Mặc Thiếu Thiên nhìn bà, chợt âm lãnh cười, ánh mắt càng làm cho người ta nhìn không thấu, “Bà cảm thấy tôi bây giờ còn có cái gì không dám sao? Cung Ái Lâm, đừng ép tôi, nếu không liền ‘Ngọc Thạch Câu Phần’[*]!”Mặc Thiếu Thiên nhìn Cung Ái Lâm, cũng là nói từng chữ từng chữ.
191 Edit : Oanh LoveMặc Thiếu Thiên nhìn hai mẹ con bọn họ, sau đó đột nhiên trả lời một câu, “Cha ở chổ này !” Một câu nói, khiến cho Tử Lam thật sự muốn hộc máu! Trên đời này thật sự lại có chuyện trùng hợp đến thế sao? ? ? ? Còn có thể ăn khớp như thế sao? ? ? Rất dễ nhận thấy, nhìn Hi Hi lúc này trông thật bình tỉnh.
192 Edit: Thanh DângHi Hi thu dọn xong sau, uống một chút thức uống, nghỉ ngơi, sau đó nhìn bọn họ, “Cha, mẹ, ha người nghỉ ngơi trước đi, con đi ra ngoài mua đồ!” Hi Hi nhìn bọn họ nói.
193 Edit : Oanh LoveTiểu Từ nhìn Tử Lam, hỏi một câu, “Tử Lam , còn có người tới sao?” Tử Lam ngẩng đầu nhìn về phía cửa, không nói gì. Lúc này, Hi Hi đi tới, mở cửa, khi thấy được người đang đứng ngoài cửa là ai thì ngây ngẩn cả người.
194 Edit : Oanh LoveLúc này, mọi người đều đã uống không ít rượu trong người. Hi Hi nhìn Tử Lam, “Mẹ, ngươi có muốn uống chút nước trái cây không?” Hi Hi hỏi.
195 Hôm sau. Lâm Tử Lam như thường lệ đi làm, bởi vì chính mình kiêm chức hai phần công việc, cho nên không thể không lên tinh thần. Như thường ngày, Lâm Tử Lam đi vào công ty, kỳ quái, hôm nay không có một chút gì bát quái cả, có thể thấy được Cảnh Thần cùng Trần Mặc đều không phải là người miệng rộng, chuyện này, trừ bọn họ ra, cũng không có người khác biết.
196 Nghiêm túc, quả quyết, khắp nơi đều tản ra sức quyến rũ của phái nam. “Nhiễm Tổng, MK có thể có được như ngày hôm nay, không thể coi là do vận số, mà là thế lực, cùng hợp tác với Công ty MK không phải là số ít, mà Mặc Thiếu Thiên tôi đây tòng không lừa gạt, biện pháp tốt nhất khiến người tiêu thụ tiêu dùng chính là tin tưởng, mà cơ sở để tin tưởng, chính là phải thật thà, cho nên, nếu như Nhiễm Tổng về cái này cũng không biết, tôi nghĩ, chúng ta không cách nào để mà hợp tác với nhau!” Mặc Thiếu Thiên nói.
197 Hai người đều dùng hết toàn lực để cưỡi. . . . . . “Lâm tiểu thư, y phục của em, giống như là bị hư rồi. . . . . . ” Lúc này, Mặc Thiếu Thiên ở phía sau kêu một câu.
198 “Cô ấy hiện tại không có người thân, ngoại trừ anh ra, cha của cô ấy là bởi vì anh mà gặp chuyện không may, hiện tại đã qua đời, anh có nghĩa vụ chăm sóc cô ấy!” Mặc Thiếu Thiên nói.
199 Edit : Oanh LoveHi Hi suy nghĩ một chút , sau đó chậm rãi mở miệng " Từ sau khi con tới trường học , có rất nhiều nữ sinh tặng chocolate cho con , việc này con cũng không muốn a , nhưng con cũng không cách nào ngăn cản được vì đó dù gì cũng đều làm tấm lọng của người ta mà , sau đó.
200 Sau khi nghe Hi Hi nhắc , Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên tỉnh ngộ, anh mỉm cười, “Điều này sẽ được giữ bí mật ! “ Mặc Thiếu Thiên cho biết. Hi Hi nhìn cha của mình , bằng ánh mắt xem thường.