1 Lạnh quá. Mùa đông vừa mới bắt đầu, nhưng Quan Bì Bì cảm thấy rằng, hôm nay chắc chắn sẽ là ngày lạnh nhất trong năm. Theo như những người lớn tuổi nói, trận tuyết lớn đêm qua là năm mươi năm mới gặp một lần.
2 Quan Bì Bì hoàn toàn có thể lý giải được thái độ hiện giờ của chủ nhiệm Trương. Giờ tan ca hôm qua, anh ta đã lặp đi lặp lại nhiều lần, dặn đi dặn lại Bì Bì phải đến họp đúng giờ, kết quả – biết rõ mà vẫn cố tình phạm lỗi.
3 Phần 1Bì Bì thực sự nổi nóng rồi, giậm mạnh chân một cái, không thèm đếm xỉa chuyện gì nữa, hét lên: ”Hạ Lan tiên sinh! Tôi muốn nôn, anh phải tìm thứ gì đó để tôi nôn!”──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ───────Bì Bì chưa bao giờ vào thăm bảo tàng thành phố C, dù rằng cô lớn lên trong thành phố này, cái bảo tàng ấy còn nằm trên con đường cô đến trường.
4 Anh cúi đầu trầm mặc vài giây, hệt như đang tự hỏi bản thân mình, câu trả lời thế nào mới là thích hợp nhất. Kế đó, anh ngẩng đầu, nói một cách bình thản:“Tôi không phải là người, thì là gì?”Bì Bì rơi xuống, nhưng chẳng hề thương tổn chỗ nào.
5 Phần 1Dạ dày vẫn tiếp tục biểu tình, trong bảo tàng yên tĩnh này, âm thanh đó quả là vang dội. Bì Bì rất xấu hổ, cúi đầu len lén nhìn trộm Hạ Lan Tĩnh Đình.
6 Không biết bởi do thân nhiệt của anh, hay vì quá hoảng sợ, Bì Bì cảm thấy tay mình đột nhiên mất đi tri giác. Không chỉ mất đi tri giác mà ngay cả khả năng tư duy cũng mất nốt.
7 Phần 1“Anh có phát hiên ra không, trên thế giới này, muốn chứng minh bản thân mình là người rất dễ, còn muốn chứng minh mình không phải người, điều đó rất khó.
8 Bì Bì ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mặt Uông Huyên, cũng cười lại: “Không cần, sẽ có người mời tôi vào. Nếu không, tôi không phải thế gia vọng tộc, sao lại đến chỗ này chứ?”──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ────────Lúc tàu điện ngầm đi ra khỏi đường hầm vừa lúc ngang qua trường Nhất trung của thành phố C.
9 Bì Bì khóc không ra nước mắt, cố gắng hít lấy không khí: “Tôi ……. . tôi muốn nói là: thứ … thứ lỗi cho tôi có mắt không tròng, xem ra … anh thật sự là ….
10 Giọng nói ấy nghe sao mà réo rắt, đẹp tựa âm thanh chốn thiên đường. Bì Bì không thể không quay lại nhìn, nhìn tới nhìn lui, phát hiện ra người đang nói chính là Hạ Lan Tĩnh Đình, chớp chớp mắt, lại thử điều chỉnh lại tầm nhìn, sau đó lập tức mất phản ứng.
11 Vẻ mặt người nọ bỗng trở nên vô cùng khó đoán, trầm mặc nửa ngày, lại thành thật đáp: “Tế Ti đại nhân không gieo mùi hương trên người bất kỳ ai, trừ phi người đó là người phụ nữ của ngài.
12 Phần 1Thật ra Bì Bì cảm thấy, gia đình Tiểu Thu rất bình thường, vợ chồng yêu thương nhau không phải là vậy à? Lẽ dĩ nhiên Bì Bì vừa nghĩ tới một cuộc hôn nhân chan chứa tình yêu, hình ảnh xuất hiện đầu tiên trong đầu là Gia Lân, là hình ảnh mình và Gia Lân cùng nhau thái dưa leo.
13 Bì Bì đang sắp xếp tài liệu, kẹp điện thoại lên bên tai: “Sao rồi?”“Tớ không đi gặp anh ta. Tớ bỏ cuộc rồi. ”“Như vậy đi,” Bì Bì bỗng nói, “Tớ đi thay cậu, được không?”──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ────────Suốt nửa năm nay, ngoài cuối tuần, sáng nào Bì Bì cũng cùng đồng nghiệp đến quán ăn bên đường thanh niên ăn sáng.
14 Phần 1Đầu đường đối diện bỗng vang lên âm thanh của tiếng đàn ghi-ta trong trẻo, cô đưa mắt nhìn sang. Bì Bì nhìn thấy một hình ảnh quen thuộc. Không, không phải một, mà là hai.
15 Cô không muốn quấy nhiễu bất cứ ai, chỉ muốn một mình rời khỏi nhân thế, trong giờ khắc cuối cùng này, có thể lắng nghe tiếng nói của một người nào đó.
16 Phần 1Cô muốn nổi điên, nghiến răng nghiến lợi tìm cây kéo, anh vội ngăn tay cô lại, nắm chặt khiến tay cô muốn rời ra: “Em dám tháo xuống, tối nay tôi sẽ ăn em.
17 Edit: ♥TítPhần 1Trong lúc đang than thở, ngẩng đầu, liền trông thấy một người đã lâu không gặp. Hạ Lan Tĩnh Đình. ──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ────────Tình yêu có lực sát thương rất lớn.
18 Edit: ♥Tiên♥Đây là chuyện gì? Là chữa thương đó sao? Vết thương của cô vốn chỉ hơi đau, bị hơi thở mang mùi hương của anh thổi vào, lập tức trở nên ngứa ngáy.
19 Anh ngẩng đầu nhìn chung quanh, nghĩ rằng anh đang tìm nước uống, Bì Bì vội ném chai nước suối trong tay về phía anh. Đồng thời, không biết cô bị ma xuôi quỷ ám gí mà kêu lên một câu, giọng rất lớn:“Gia Lân! Bắt lấy!”──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ────────Các cô gái này, cô nào cũng xinh đẹp diễm lệ, cách ăn mặc trang điểm cũng thật lộng lẫy, mỗi người đều đang bưng một đĩa đồ ăn, vừa ăn vừa cười đùa buôn chuyện xì xào.
20 Edit: ♥Tiên♥Phần 1Ánh trăng như làn mưa, len qua khe lá rơi xuống, từng giọt sáng nhàn nhạt đáp lên đôi gò má mịn màng của anh. Bì Bì nhận ra anh có một đôi môi vô cùng gợi cảm, vành môi đầy đặn, ánh mắt anh trong veo, dịu dàng lạ thường, pha lẫn chút triều mến và chờ mong.