1 Chương 1 Cho dù năm anh trai và một chị gái có suy nghĩ gì thì vị trí của Phạm Tiểu Đa trong gia đình luôn rất đặc biệt, kể từ lúc sinh ra đã như vậy.
2 Chương 2 Không ngờ, trong lúc cô vẫn đang nức nở thì có một tiếng nói vang lên: “Gặp phải chuyện gì à? Sao khóc đau lòng thế?”. Tiểu Đa nhìn lại, đáp với vẻ rất kiên cường: “Liên quan gì đến anh? Tôi đâu có quen anh”.
3 Chương 3 Giáo viên dạy máy tính chân thấp lông xoăn và háo sắc, để cho cả lớp toàn là học sinh nữ qua được kỳ thi, Tiểu Đa đã dũng cảm trong vai một nữ hiệp, gửi cho người lông xoăn một lá thư đầy nhiệt huyết… Phạm Tiểu Đa sợ bóng tối, sợ sấm sét, sợ đi một mình trong đêm tối, đến bây giờ ông anh thứ Sáu - Phạm Triết Lạc vẫn nhớ những điều đó.
4 Chương 4 Anh Cả không phải là người duy nhất dấm dúi nhét tiền vào tay Tiểu Đa. Anh Ba, anh Tư, anh Năm, anh Sáu, ai gặp Tiểu Đa cũng lén cho tiền và dặn rằng đừng nói cho ai biết.
5 Chương 6 Lý Hoan dường như không đỡ nổi nữa rồi. Câu hỏi buồn cười nhất cũng được đưa ra: “Cậu có biết kể chuyện không?”. Người hỏi câu đó là Phạm Triết Nhân, anh con trai thứ tư của nhà họ Phạm, anh giải thích: “Lúc Tiểu Đa mất ngủ phải có người kể chuyện cho nó, đọc truyện cũng được, nó nằm nghe rồi dần dần sẽ ngủ…”.
6 Chương 8 Anh ngẩng đầu lên nhìn vẻ đắc ý và trêu chọc trên mặt Tiểu Đa, đôi mắt long lanh hút hồn, đôi môi nhỏ hơi cong lên cùng vẻ lanh lợi, tinh nghịch, thế là ý nghĩ muốn đánh bại, muốn chinh phục yêu nữ này lóe lên và mỗi lúc một thêm mãnh liệt trong lòng anh.
7 Chương 10 Nghĩ đến nụ cười đáng ghét nhếch lên ở khóe môi của Thần Quang, Tiểu Đa nhảy lên cô không muốn lại nhìn thấy nụ cười mang vẻ khinh thường ấy.
8 Chương 12 Vũ Văn Thần Quang hạ quyết tâm, nhất định phải trị cho cô gái kia một phen, nhìn qua gương chiếu hậu thấy khuôn mặt rưng rưng nước mắt nhưng vẫn rất kiên cường của Tiểu Đa mà buồn cười, rồi lập tức vênh mặt lên không thèm để ý đến cô, lái thẳng xe tới bãi rửa xe.
9 Chương 13 Cậu nghĩ, lúc này chỉ cần cô đứng dậy, chỉ cần cô cười, không, dù là cô khóc, định tội cậu lớn hơn, cậu đều chấp nhận. Phạm Tiểu Đa bước vào phòng làm việc thì thấy trưởng ban Tiêu mỉm cười với cô.
10 Chương 14 Liệu cậu có nên làm cái cây chỉ cần nhìn thấy bóng dáng của người trong lòng đi qua là đã cảm thấy mãn nguyện? Những bông hoa nở đầy trên cành đang chờ người thương đi qua, mong sao làn gió sẽ làm rụng cánh hoa, để nó rơi trên vai cô.
11 Chương 15 Thần Quang hài lòng với cách làm của mình, anh rất mãn nguyện khi nhìn thấy Tiểu Đa từ một con hổ con biến thành một con thỏ trắng, ngượng ngùng nép vào lòng anh.
12 Chương 16 Cô không hiểu chút nào về Vũ Văn Thần Quang. Lời của Ngô Tiêu khiến lòng cô không sao yên được. Tính đến nay, cô và Thần Quang chỉ tiếp xúc với nhau mấy lần, nhưng nhà anh ở đâu, nơi anh làm việc, cô không biết, đến số điện thoại của Thần Quang cô cũng quên không hỏi.
13 Chương 17 Tiêu Thành Phi đánh giá thật kĩ Tiểu Đa. Khuôn mặt thanh tú, không có gì hơn người. Nếu đặt cô bên cạnh Vũ Văn Thần Quang, thì cô sẽ là một bông cỏ đuôi chó.
14 Chương 18 Rõ ràng đó là khuôn mặt thanh tú không có gì đặc biệt, ấy vậy mà khi sinh động, linh hoạt nó bỗng trở nên xinh đẹp một cách lạ thường. Anh vừa ăn vừa nghĩ: Em cứ việc nghĩ cách đi, nhưng đều không thoát khỏi lòng bàn tay tôi đâu.
15 Chương 19 Gặm xong mấy cái cánh gà, Tiểu Đa thấy không thể ăn được nữa vì no. Lặng lẽ đưa mắt nhìn Vũ Văn Thần Quang tay trái cầm cánh gà, tay phải cầm túi rác, người thẳng đơ, vẫn phong độ như thường.
16 Chương 20 Còn bây giờ Phạm Tiểu Đa không nói thì mặt cũng nở nụ cười, nhớ đến lần đầu tiên Thần Quang hôn cô, xong rồi còn trêu cô, nhớ đến chuyện bị anh ném lên xe, cả chuyện mang chiếc xe bẩn vì bị cô nôn đầy ra đi rửa, nhớ đến chuyện Thần Quang cởi giày cao gót của cô ra rồi ném đi, sau đó còn đe dọa cô nữa.
17 Chương 21 Phạm Tiểu Đa cũng ngây người ra. Cô cảm thấy Ngô Tiêu rất xinh đẹp, thân hình thì cũng cân đối. Người phụ nữ trước mặt không những không thua Ngô Tiêu, mà còn có vẻ chín chắn hơn, đàn ông mà nhìn vào cặp đùi của chị ta hẳn phải nhỏ nước dãi.
18 Chương 22 Hễ có thời gian, cô lại nhớ tới những chuyện khi ở cùng với Thần Quang, lại nhớ đến người phụ nữ xinh đẹp ấy. Hôm đó, Vũ Văn Thần Quang còn hôn lên má cô ấy.
19 Chương 23 Lần thứ ba, cuối cùng Phạm Tiểu Đa đã có được nụ hôn nồng nhiệt và lãng mạn như trong tưởng tượng của cô. Hôm nay Lý Hoan đi đón Tiểu Đa, sau đó lái xe đưa cô ra ngoại ô.
20 Chương 24 Tiểu Đa khẽ nói: “Em không biết, em thích anh ấy, thích vẻ đẹp trai của anh ấy, thích nụ cười của anh ấy, thích khuôn mặt của anh ấy khi bị em trừng trị, và thích cả điệu bộ của anh ấy khi nhìn em, thích anh ấy nói rằng anh ấy thích em”.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 28