1 “Này sẽ không phải là nguyền rủa?” Mạc Tử Nhân có một mái tóc đen nhánh, phảng phất mùi dầu gội đầu quảng cáo vừa nữ tính, vừa mềm mại như thể phát ra ánh sáng, nhẹ nhàng quay người lại là có thể làm lung lay mê hoặc biết bao người, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
2 Nàng cùng Hạ Anh Đông thời gian biết nhau so với Hạ Lập Dương còn sớm hơn…… Làm sao có thể? Nếu như biết hắn, khi lúc nàng đối mặt với người xuất sắc như hắn, như thế nào hoàn toàn không có ấn tượng?Mạc Tử Nhân hai tay ôm ngực, lâm vào vô biên vô hạn trầm tư.
3 Đàm phán thất bại, cục diện vượt khỏi tầm khống chế, điều này không có trong dự đoán của hắn. Tình huống vốn được khống chế trong lòng bàn tay, chỉ là có chuyện ngoài ý muốn, người đứng sau bán đứng hắn chính là tâm phúc mà phụ thân hắn nể trọng nhất!Mưa to giàn giụa, trời hạ mà phảng phất như ngày tận thế vậy, mưa kéo dài nhiều tiếng đồng hồ, hắn không hiểu được làm sao mình có thể sống sót được….
4 Hạ Anh Đông không biết đã ngủ bao lâu, khi tỉnh lại thì sắc trời ngoài cửa sổ đã tối. Hắn đi vào trong phòng khách, chuông đồng hồ chỉ 8 giờ, một bàn thức ăn tựa hồ không có người động đến; gian phòng của Mạc Tử Nhân vẫn còn sáng đèn, hắn đi tới trông thấy nàng vẫn còn vẽ, chỉ là cảnh nàng đang vẽ giống như một bức tranh.
5 Edit: Ngọc NhiBeta: Lãnh Như SươngNằm mộng!Mạc Tử Nhân vẻ mặt mệt mỏi, đang ngồi trên giường đứng dậy, nhìn thoáng qua đồng hồ trên bàn, mới bốn giờ mười phút.
6 Edit: Ngọc NhiBeta: Lãnh Như SươngNằm mộng!Mạc Tử Nhân vẻ mặt mệt mỏi, đang ngồi trên giường đứng dậy, nhìn thoáng qua đồng hồ trên bàn, mới bốn giờ mười phút.
7 Edit: Ngọc NhiMạc Tử Nhân không có kinh nghiệm yêu đương, cho nên Tô Phân nói phải có trách nhiệm chỉ dẫn cho nàng, bởi vậy nàng hoàn toàn không rõ ràng lắm mình cùng Hạ Anh Đông tiến triển có phải hay không quá nhanh chóng; Trên thực tế nàng cũng chịu không được suy tư, bởi vì vừa nhìn thấy hắn, nàng liền quên tất cả mọi chuyện, chỉ biết vẫn là muốn hắn, như vậy có thể hay không quá tệ?“Không xong? Một chút cũng…… À không……” Tô Phân cố gắng nghiêm chỉnh ăn con cua biển to mà Mạc Tử Nhân xách về.
8 Edit: Vô ViBeta: Ngọc NhiHôm nay Hạ Anh Đông sẽ từ Thượng Hải trở về, nên lúc Mạc Tử Nhân vẽ tranh đặc biệt có tinh thần, tiến độ cũng rất nhanh, bức tranh đã được vẽ tốt trên hai mặt vách tường, kỹ xảo của nàng thô sơ có chút nguyên thủy cùng phong cách phác hoạ đơn thuần, bức tranh phi thường tiêu sái cùng tận hứng.
9 Edit: Phiên PhiênBeta: Ngọc NhiTình hình mất trật tự trước mắt làm hai tay Hạ Anh Đông đút ở trong túi quần, ánh mắt bén nhọn, vẻ mặt khẩn trương. Trình Diệu Ngang đi theo sau lưng hắn bẩm báo tình huống tổn hại này,“‘Lá liễu’,‘Thủy thiên các’ hai cửa tiệm này bị tổn hại vô cùng nghiêm trọng, mặt khác ba gian nhà hàng bởi vì ngày lễ hôm qua, cho nên không có bị ảnh hưởng, bất quá loại phá hư này được dùng làm phương thức ghé thăm, không chỉ đơn giản là muốn thu phí bảo hộ, có khả năng là nhằm vào chúng ta mà đến.
10 Edit: Phiên PhiênBeta: Ngọc NhiNăm đó lúc cảnh sát tìm được cha nàng, toàn thân người cao thấp cơ hồ không có một chỗ hoàn hảo, ngoại trừ trong người có mấy tờ trăm nguyên tiền, cái chìa khóa trên tay cùng hai cái nhẫn cũng không mất đi, bởi vậy cảnh sát cũng không phán đoán được đến tột cùng là nhất thời nảy lòng tham, hay là bởi vì mâu thuẫn mà đã lên âm mưu từ trước.
11 Hạ Anh Đông nằm tại bệnh viện một tháng, Mạc Tử Nhân thì tạm thời làm việc ở phòng vẽ tranh, mỗi ngày tại bệnh viện cùng “Cái hẻm nhỏ” đi lại ba bốn lầnChờ hắn xuất viện, bức bích hoạ lớn “Cái hẻm nhỏ” cũng được hoàn thành, đúng lúc coi như lễ vật xuất viện cho hắn.