41 Bì Bì tự thừa nhận mình học lịch sử dở tệ. Cô chưa bao giờ nghe nhắc đến mộ của Yên Chiêu Vương, cũng chưa từng nghe đến cái tên Yên Chiêu Vương. Thế nên, nghe Tu Nhàn nói xong, chỉ biết dùng vẻ mặt ngốc nghếch nhìn Tu Nhàn, chờ anh ta giải thích.
42 Ngày hôm sau, một mình Bì Bì quay về thành phố C. Hạ Lan Tĩnh Đình vẫn chưa gọi cho cô, lòng cô có một linh tính xấu. Cô ngẩng mặt nhìn trời, nắng vàng sáng rỡ, thời tiết đẹp vô cùng, gió mơn man ấm áp, hoa chớm nở rộ ràng, bước chân của các khách bộ hành rung lên thành tiếng.
43 Suốt một tháng ấy, Bì Bì chỉ chờ duy nhất một điều. Cuộc gọi của Triệu Tùng. Cô biết, chắc chắn ông ta sẽ đến lấy chiếc chìa khóa này, chiếc chìa khóa là món tiền cược duy nhất mà cô có được.
44 Edit: Hoa TiênBắc cực vào tháng tám cũng không quá lạnh như trong tưởng tượng của cô. Dải bình nguyên băng giá trải dài, phủ đầy những mảng cỏ xanh, mịn như nhung.
45 Cuối cùng thì Bì Bì cũng đã hiểu được, trong những câu chuyện phi lí những nhân vật phi lí sẽ tự có hạnh phúc riêng của kẻ phi lí. Sisyphus cần mẫn lăn tảng đá khổng lồ lên đến đỉnh núi, anh ta vừa nhìn thấy được mặt trời, lại vừa nhìn thấy được mặt đất, và cũng tự nhận thức được ý nghĩa của lao động và giá trị của cuộc sống.