1 ' Ưm. . '
Quy Dạ nhìn một màu hồng chói mắt,cả căn phòng màu hồng phấn nhẹ nhàng nhưng khiến một tâm hồn tự do của cô cảm giác bí bách.
Cô đã xuyên qua!
Xuyên qua được 1 tuần, đủ để nắm mọi thông tin về bản thể nhưng vẫn có một số thứ vẫn không thể thích nghi kịp.
2 Nữ chính này,. . . Sao lại ở đây? Không thể nào, là trùng tên đi!
Theo nguyên tắc, thì là 2 năm sau nữ chính vì gia đấu tình trường bỏ đến cái địa phương này gặp lại nữ phụ Khương Trì Dao cũng như tiếp cận 1 nam chính hay nam phụ gì đó.
3 ' Này nhà anh đâu? Tôi chở anh về' Quy Dạ ngồi trên ghế ăn mì, cái nóng sốt đậm đà chua cay làm cái lưỡi cô như nếm phải mỹ thực cực kỳ thỏa mãn.
4 Tề Nam đeo tạp dề, trên người hắn là một loại ôn nhu ấm áp. Cô ngồi trên ghế, uống một ngụm cà phê hắn pha ra, nóng ấm vừa ngọt đủ vừa đắng đủ, hắn rất am hiểu khẩu vị của Khương Trì Dao.
5 Hôm sau, ánh mặt trời ấm áp chói vào căn phòng nhỏ, bên ngoài là khung cảnh nhộn nhịp, tiếng gà gáy, tiếng chó sủa cũng có tiếng chim hót hòa vào nhau.
6 ' Sau khi Khương gia chủ đương nhiệm qua đời, Khương Gia như rắn mất đầu nháo thành một mảng lớn, rất nhiều chi nhỏ từ xa hay Khương gia nhân thân bắt đầu rục rịch nhòm ngó chủ vị Khương Gia.
7 Thiếu nữ chạy trên đồi dốc hoang vắng, trên tay chân có gắn rất nhiều thiết bị kim loại thỉnh thoảng va chạm vào nhau phát ra tiếng vang, ánh mắt thiếu nữ đen nhánh trong suốt chứa một tia kiên định động lòng người.
8 Ánh mặt trời vẫn như vậy chói sáng trên cao, trong gió mang hương thơm cay cỏ cùng một loại hơi thở vừa xa lạ vừa quan thuộc đầy hoài niệm vào trong tâm trí Qui Dạ.
9 Ba người đi một lát, vòng qua canteen mua một hộp sữa, ngồi xuống bàn gần đó.
Canh Tân chán nản đẩy gọng kính, nhìn đám đông ồn ào gần đó.
'Ước gì ta cũng được đẹp trai như hắn.
10 Hờ mắt dựa lưng vào vách tường, Qui Dạ có chút mệt mỏi, hờ hững buông một câu
' nơi kia thế nào?'
' Khương Thị đấu giá Vịnh Thuyên Kim bên bờ sông Chinh Nghi, tất cả đầu là Khương trưởng lão hội đồng đưa ra ý kiến này,hiện tại Khương đại thiếu vẫn chưa đưa ra động tĩnh gì.
11 Lần nữa Qui Dạ tỉnh dậy là buổi chiều, cô ôm người đứng dậy tập vài động tác giản cơ. Dù bụng vẫn lâu lâu lại âm ỉ nhưng vẫn đỡ hơn trước đó đau đến mơ màng thần trí.
12 Qui Dạ vừa vào lớp, vẫn khung cảnh như cũ nhốn nháo, cà nhắc đi tới chỗ liền gặp phải một cái bức tường mặc áo chắn đường. Như cũ ngước đầu lên nhìn, khuôn mặt nam sinh có ánh nắng chan hòa, yêu nghiệt đường nét pha một loại thanh mát trưa hè, dưới chiếc áo nam sinh cũng át đi phần nào quyến rũ gợi cảm vốn có, một loại cảm giác nam sinh rất soái, gương mặt thêm thư sinh sạch sẽ.
13 ' Thiên Dã'
' Thiên Dã' Qui Dạ không nhịn được nữa rồi, mẹ nó, bắt cô tốn nước miếng đến khi nào. Mệt mỏi nam nhân này, nhất định phải cùng hắn nói rõ tất cả.
14 Qui Dạ cúi đầu, híp mắt nguy hiểm nhìn trên tay cô mấy vết cào chảy rách ra. Mùi máu tanh thoảng đưa trong không khí cùng tiếng thở nặng nề.
Tiểu miêu đen nhánh con ngươi kiên cường rút lại một góc, chằm chằm nhìn cô, một thân hắc lông lộn xộn máu tanh.
15 ' Sư phụ, người trở về' Lương Vân Đồng từ trong hậu viện bước ra, ánh mắt có chút lạnh lẽo thủy chung bộ dạng điềm đạm đáng yêu, nhìn sau lưng nam nhân to lớn là hành lí vẫn đứng yên tại chỗ.
16 Phớt hồng gò má, một đôi mâu nhắm chặt, bờ mi rậm cong vút. Vệ Thiên Dã mang nửa trên nằm bò trên bàn, khã cứng ngắt đụng đậy vài cái, xoay người lựa chọn tư thế thoải mái nhất thì bắt gặp một khuôn mặt hắn hay nghĩ đến trong tầm mắt.