321 Hà Sướng Uyển tiến lên, giữ chặt cánh tay Sở Lăng Dực, “Điện hạ, Thất vương phi nói là sự thật sao? Người muốn giết Thất điện hạ? Sao người lại làm như vậy? Hai người là thân huynh đệ mà.
322 Gia Cát Linh Ẩn cười cười, “Hoàng Thượng, không cần phải đến hai canh giờ, chỉ cần hai phút là được rồi. Nguyệt Lan, đem những gì ngươi biết nói cho Hoàng Thượng nghe đi.
323 Sở Lăng Hiên nghênh ngang đi ra từ của chính của Thất vương phủ, nhóm thủ vệ không hẹn mà cùng nhau nheo mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng không nhớ là Lục điện hạ có tới, vì sao hắn lại từ bên trong đi ra?“ Các ngươi nghe đây, sau này nhìn thấy người vừa thấy kia thì liền đóng cửa lại!” Nguyệt Lan thở phì phì nói, lại có thể thừa dịp Thất điện hạ không có ở đây mà đến khi dễ tiểu thư, có phải là nam nhân hay không?“Đã biết, Nguyệt Lan cô nương!”Hai ngày đi qua, chỗ Hoàng hậu vẫn không có tin tức của tiểu thế tử, bà gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng, lòng nóng như lửa đốt.
324 Trong cung đều truyền ra tin tức, nói Thái tử bị thích khách không rõ thân phận hành thích, bị thương rất nghiêm trọng, đang trong tình trạng nguy kịch, nếu như không phải trong cung có nhiều dược liệu quý báu thì chỉ sợ đã sớm mất mạng rồi.
325 Hà Sướng Uyển thu xếp cho tiểu thế tử xong, không chịu để ý lời khuyên của Trần Cẩm Phàm, ý định muốn ở lại đây. Thật lâu sau, Sở Kim Triêu hồi phục được tình cảm của bản thân, đứng lên, “Thái tử chết vì nguyên nhân gì?”“Hồi bẩm Hoàng Thượng, Thái tử tùy rằng bị thương nhưng không thể dẫn đến cái chết.
326 “Hoàng hậu, tuyết tham là của ngươi, vì sao lại có độc?” Sở Kim Triêu hỏi. Ông tin tưởng Trần Cẩm Phàm sẽ không động tay ở trong đó, như vậy thì khả năng lớn nhất là chính là Hoàng hậu.
327 “Ngươi nói xem, nếu ngươi muốn thì tới kỹ viện tìm một nữ nhân là được rồi, nói thế nào thì bà ấy cũng là Hoàng hậu trước kia, nữ nhân của Hoàng Thượng mà ngươi cũng dám động vào, đáng đời!” Có một người trong đó nói.
328 Ra khỏi cung, nhìn tiểu Thế tử trong lòng, Gia Cát Linh Ẩn đột nhiên không muốn đưa nó đến nước Nam Chiếu nữa, có lẽ nó vẫn nên ở lại nước Lăng Nguyệt thì tốt hơn.
329 Tiểu Linh nhi, đừng nhìn ta như nhìn ma quỷ như vậy!” Sở Lăng Hiên nắm lấy cằm của nàng, “Nàng thông minh thì quả là không sai, nhưng mà bản vương lại bất hòa với ngươi.
330 “Đây, Lão Liên bảo nô tì giao cho người. ” Nói xong, A Cần lấy ra một bình dược, đổ ra một viên đan dược hình tròn, “Lão Liên nói, mỗi ngày Thần phi nương nương đều cho Hoàng Thượng dùng, ông ấy thật vất vả mới giấu được một viên, không tiện đi kiểm tra nên mới đưa đến xin Vương phi nương nương xem một chút.
331 “Vậy bản cung nên làm thế nào. ” Chu Tuyết Tranh nói, “Lục điện hạ, quyết định này đều khiến chúng ta phải tiếc nuối. Muốn làm nên việc lớn thì nhất định sẽ phải bỏ lỡ một số thứ.
332 Lại là một hồi tiếng động loảng xoảng, những thứ trước mặt đều bị đập bể tan tành, cả đại điện chỉ nhìn qua thôi cũng phát hoảng. Gia Cát Linh Ẩn ngồi, tựa lưng vào ghế, nhàn nhã uống trà.
333 Một cái tát vang dội vang lên trong điện, tay Sở Kim Triêu run run chỉ vào Chu Tuyết Tranh, “Ngươi…. Ngươi nữ nhân độc ác này! dám mưu hại tôn tử của trẫm, người đâu, lôi nàng ta ra đánh đến chết!”“Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, thần thiếp bị oan!” Chu Tuyết Tranh khóc hô, nàng hung tợn nhìn Gia Cát Linh Ẩn, “Hoàng Thượng, người không nên để nàng ta lừa, mọi chuyện đều do nàng ta bày mưu.
334 Thất điện hạ ở chiến trường xa, cho dù bây giờ có trở về cũng cần mất một thời gian, nước không thể một ngày không có vua. ” Lâm thừa tướng nói. “Còn Cửu điện hạ và tiểu Hoàng tử nữa mà.
335 “Nương nương, người sao vậy?” Thị nữ Liên nhi hoảng sợ nhìn nàng, muốn tiến lên an ủi nàng lại không dám đi tới, rất sợ nàng giận chó đánh mèo lên người mình, đành phải đứng ở đằng xa lo lắng suông.
336 Tế ti thấy thế chân liền mềm nhũn ra, nếu không có người đỡ thì chỉ sợ đã té lăn trên mặt đất. Thái y cẩn thận kiểm tra quần áo, sắc mặt biến đổi, “Hoàng Thượng, đây là loại thuốc bột kích phát thú tính của dã thú, căn bản không phải là loại thuốc này.
337 “Vương phi nương nương, không được, thủ không được!” Một phó tướng hô. “Rút lui vào trong thành!”Gia Cát Linh Ẩn lập tức hạ lệnh. Sở Lăng Hiên tìm thánh điện mượn người, vũ lực so với cấm quân mạnh hơn đến mấy lần, hơn nữa có một bộ phận cấm quân làm phải nên mấy cửa thành rất nhanh bị công phá, cấm quân không thể không rút lui đến nội thành.
338 “Thất gia đã đi rồi, Kinh Phong, Phá Trận, các ngươi không sao chứ?” Gia Cát Linh Ẩn hỏi. “Không sao!”“Có việc!”Nguyệt Lan lại trừng mắt liếc Kinh Phong một cái, “Bị Thương thế này có thể có chuyện gì?”Tiểu Điệp tiếp nhận tiểu Thế tử trong lòng Gia Cát Linh Ẩn, đi qua một bên chăm sóc cho nó.
339 Hoàng cung nước Đông Lan, phủ Công chúa. Một nữ tử áo váy hoa đứng ở trong điện, trên mặt của nàng mang một chiếc mặt nạ màu đen, đứng trước mặt nàng là một nam nhân, chính là Diệp Thần.
340 Gia Cát Linh Ẩn tiến vào một góc tối, nhìn thấy bóng hai người đi ra ngoài, ngay lập tức vào trong phòng của Liên Mộ Vân. Nàng nhanh chóng sờ soạng ở trên đầu giường và vách tường, hy vọng tìm được cơ quan bí mật.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Ngôn Tình
Số chương: 106