301 Từ lúc nàng đến địa cung đã có người bắt đầu tính kế. Nàng ước gì thương thế có thể nhanh khỏi để đi thăm dò tìm ra manh mối. “Linh nhi, Linh nhi. ” Bên ngoài truyền đến tiếng của nam nhân, còn có tiếng của Kinh Phong, “Môn chủ Thương Y, người không thể vào, đó là phòng ngủ của gia cùng tiểu thư.
302 Tẩm cung của Sở Kim Triêu, một gian phòng ở bên phải, Sở Lăng Hiên đang ngồi trước cửa sổ, miệng hắn nhếch lên một nụ cười, không biết Sở Lăng Thiên khi nhìn thấy thuốc mà quản gia của Lục vương phủ đưa đến sẽ có phản ứng gì?“Cộc cộc cộc.
303 Nàng từng bước rời khỏi, nàng không tức giận, không phẫn nộ. Sở Lăng Thiên, ta nói rồi, nếu có một ngày chàng phản bội ta, chúng ta sẽ chấm dứt, ta sẽ không cùng chàng tiếp tục bước về phía trước nữa.
304 “Đa tạ Hoàng hậu nương nương. ” Nàng thong dong ngồi xuống, gật đầu với Mộc Tê, nơi này, nàng ấy là người duy nhất quan tâm nàng. Biểu hiện của những người khác không giống nhau, Chu quý phi cười lạnh, tiện nhân, rốt cục ngươi cũng hiện thân rồi, bị Sở Lăng Thiên bắt gian tại trận, đấy chỉ là bắt đầu, ngươi sắp sửa bị trừng phạt, mới là trọng tâm vở kịch.
305 Lâm Lang giật mình nhìn đốm lửa nhỏ chậm rãi đến gần, kinh ngạc đến một câu cũng không nói nên lời. Ngoại trừ hắn thì nơi này vẫn còn những người khác.
306 Sở Lăng Thiên ủy khuất nhìn Gia Cát Linh Ẩn: “Linh nhi, đau. ”Bất đắc dĩ, không thể làm gì hơn là từng chút từng chút xoa nhẹ cho y, nhìn thấy nụ cười như ý của y, nàng cũng nhịn không được mà cười theo.
307 Giọng nói Sở Kim Triêu nặng nề, dường như rất không vui lòng mà nói ra, “Tam nha đầu, Tĩnh phi là nữ nhân trẫm yêu nhất, cũng là mẫu thân thân sinh của lão Thất, trẫm tin tưởng con không cố ý làm vậy.
308 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
309 Là chết đói!” Chu quý phi điên cuồng hét lên,“Thần thiếp không muốn thấy chuyện đều là phi tử của Hoàng Thượng nhưng vì sao Hoàng Thượng lại bất công, đem tất cả tình yêu cho ả.
310 Gia Cát Linh Ẩn cũng không hỏi nữa, “Đi ra ngoài nói với mọi người rằng ngươi nói dối! Còn việc ai sai ngươi làm vậy thì bản Vương phi không truy cứu ngươi nữa.
311 Sở Lăng Thiên đi qua, ôm nàng vào trong ngực, như là đang sợ mất đi trân bảo, lại luyến tiếc mà buông tay. Cằm đặt ở trên trán nàng, “Linh nhi, không bao giờ được rời khỏi ta nữa! Không có nàng, ta không biết phải sống làm sao.
312 Sở Lăng Hiên dừng bước, “Lăng Vân điện chủ, mục tiêu của ta là Sở Lăng Thiên, không nên vì những chuyện khác mà làm hỏng đại sự. Không được đụng vào Thất vương phi, nghe rõ chưa?”“Kẽ nào tin đồn ngoài chợ là thật?” Lăng Vân Hải cười hắc hắc, “Lục điện hạ để ý em dâu mình? Thú vị, thú vị.
313 Trong lòng Gia Cát Linh Ẩn ấm áp, y chỉ là không muốn làm ình khó xử. Gia Cát Linh Ẩn cúi người hôn lên khuôn mặt y, “Ta đi đây. ”Vừa định chuẩn bị đứng dậy lại bị cánh tay dài của y nắm lấy, cho nàng một nụ hồn triền miên mà nồng nhiệt, “Đi sớm về sớm, ta chờ nàng.
314 “Hoàng hậu nương nương chớ vội, đợi thần nữ từ từ vạch rõ tất cả mọi chuyện đã. ” Gia Cát Linh Ẩn đã có dự tính trước, cười cười, “Mọi người bên trong cùng ra thôi.
315 “Nô tỳ…. Nô tỳ không biết người đang nói cái gì! Hoàng hậu nương nương, người làm chứng cho nô tỳ đi, nô tỳ cái gì cũng không làm!” Ninh Hạ la lớn. “Ninh Hạ, ngươi thật sự là quá to gan rồi!” Hoàng hậu nhanh chóng trở mặt, “Cũng dám không coi bản cung ra gì mà hãm hại tiểu hoàng tử, xem ra thường ngày bản cung quản giáo ngươi không nghiêm.
316 Vẻ mặt Sở Lăng Thiên đau khổ, ai oán nhìn Gia Cát Linh Ẩn, chậm chạp bò lên giường, lấy chăn trùm kín mình lại. Gia Cát Linh Ẩn đặt Tiểu hoàng tử nằm giữa hai người, Sở Lăng Thiên ngây ngô nghĩ thật muốn một tay nhấc tiểu tử này vứt đến trên giường Kinh Phong.
317 Hoàng hậu nháy mắt với thị vệ thường phục đi theo bên cạnh, thị vệ tiến lên muốn kéo Lâm Phong đi, nhưng Lâm Phong lại sống chết không đi. “Vị đại gia này, van cầu ngươi, tả chỉ muốn gần Tĩnh nhi một chút thôi, dù sao chúng ta cũng đã có với nhau một đứa con rồi.
318 “A! Đi, chúng ta đi hủy mộ phần của nữ nhân kia, đem xương cốt của ả chôn ở ngã tư phố Ngân Đô, để cho vạn người giẫm đạp, để cho ả trọn đời không thể đầu thai chuyển thế!”“Đúng! Chúng ta đi làm cái này!”“Phi! Dã chủng!” Có người phun nước miếng về phía Sở Lăng Thiên cùng Gia Cát Linh Ẩn, tiếp đó càng nhiều người hơn đến phun nước miếng lên người họ.
319 “Khoan đã!” Bỗng nhiên có người hô lên, “Vừa rồi Thất vương phi mượn máu nói là phải trả. ”Gia Cát Linh Ẩn vỗ vỗ trán, cười cười, “Xem trí nhớ của ta này, lại quên mất.
320 “Được! Được! Quốc nạn rơi xuống đầu, Sở Lăng Dực thân là Thái tử không nghĩ đến cứu quốc mà còn bày mưu loại bỏ huynh đệ. Liên công công, đa tạ!”“Nương nương, nô tài không nhận nổi, vẫn nên nghĩ xem làm cách nào để cứu Thất điện hạ đi.