61 Editor: LinhNgày đó, Dương Uy theo chưởng quầy đến nơi khác buôn báng hàng hóa trở về, lúc phong trần mệt mỏi về nhà, lại nhìn thấy đại bá nương vẻ mặt tươi cười đi ra từ trong nhà mình, hắn đứng lại chào hỏi đại bá nương.
62 Editor: Linh“Phu nhân, không tốt, tiểu thiếu gia không biết thế nào, chỉ khóc đến lợi hại –”Một ngày kia, Dương Nghi ra ngoài trở về, vừa mới về đến nhà, Dương Nghi liền nhận được tiểu nha hoàn thất kinh bẩm báo.
63 Editor: LinhChỉ có một ngày, Nhị gia đã dùng đại bản moi ra được từ miệng nha hoàn ngày ấy quả thật có người ở trên hành lang tán thưởng tích thủy quan âm này nở đẹp, còn nói muốn hái một đóa dỗ tiểu thiếu gia chơi.
64 Editor: Linh. Chạng vạng, Dương Tú Trúc mới từ từ tỉnh lại, nàng ta đột nhiên run lên, nhanh chóng kiểm tra một lần, phát hiện lúc này nàng ta đã an toàn ở trong Đồng gia rồi.
65 Editor: Linh. Ngày tiếp theo sau khi Dương Uy đến Khâm Châu liền nói mục đích đến lần này cho Dương Nghi. “Muội muội, ngươi cũng đừng trách cha mẹ, bọn họ chỉ không rõ, hơn nữa không có người nói cho bọn họ biết then chốt trong đó, nhất thời náo nhiệt đồng ý loại chuyện này.
66 Editor: LinhDương Du đi rồi, trở về trước ngày đại hôn của Dương Uy một tháng. Dương Nghi chuẩn bị lễ vật cho Dương Uy cũng bảo nàng cùng mang về. Dương Du cuối cùng chọn Phương Thiểu Cương, hoàn toàn ra ngoài dự đoán của Dương Nghi.
67 Editor: LinhNguyên Hòa mùa đông năm 21, trải qua hai ba năm phát triển, hiện thời Khâm Châu ước chừng có sáu mươi vạn người, ước chừng khai khẩn ra bốn mươi vạn mẫu đất.
68 Editor: LinhTuyết to như lông ngỗng đầy trời rơi xuống đất, trong trời đất một mảnh mênh mông. Trong thành Khâm Châu, cửa hàng đều khép cửa hờ, người đi bộ trên đường cơ bản đều vội vàng lướt qua.
69 Editor: Linh“Đại Bảo, đi, một lát nữa chúng ta đi tìm lão thái thái. ”Nghe được có thể xuất môn, tiểu gia hỏa hoan hô một tiếng, vui vẻ chạy tới để bà vú mặc quần áo cho hắn.
70 Editor: LinhĐại Bảo là đứa nhỏ hào phóng, vì chiêu đãi hai đứa cháu, hắn không những lấy phần bánh của hắn ra, còn lấy ra một quả xúc cầu tinh xảo. Xúc cầu này là cha hắn đưa cho hắn, hắn vẫn luôn rất quý trọng, cũng không nỡ mang ra chơi.
71 Thật lâu về sau –”“Nương, nương, người đã dậy chưa? Muội muội muốn gặp người –” Đại Bảo đập cửa. . . Đại Bảo nhìn nữ oa gương mặt xinh xắn phía sau, lúc này bé đang ngậm tay một đôi mắt to chớp chớp nhìn cửa khép chặt.