21 Sáng sớm, Hoàng Yến đã gấp rút ra trường mà không ăn sáng cùng gia đình. Hôm nay nhỏ có hẹn đi ăn sáng cùng Quang Sơn, vừa vào lớp để cặp đã thấy không khí khá rộn ràng, ai cũng cầm trên tay một tấm giấy màu đỏ rồi bàn tán một việc gì đó.
22 "Bốp". . . Một tiếng tác tay khá lớn làm cho những học sinh đứng quanh giật mình. Nhưng cảnh tượng đập vào mắt họ càng khiến họ ngạc nhiên hơn, là có một cô nữ sinh đang khóc đứng sau lưng cầm lấy cánh tay trái một cô nữ sinh khác đứng trước mình.
23 Tới lúc giáo viên bước vào lớp mà vẫn chưa thấy Hoàng Yến đâu, Thế Thịnh bắt đầu lo lắng, cậu mơ hồ đoán ra việc Ngọc Duyên làm, cậu bước một chân ra khỏi bàn định ra ngoài tìm Hoàng Yến nhưng vừa định đứng dậy thì thầy giáo hỏi:
- Ủa? Yến đi đâu rồi? Sổ đầu bài kí hai tiết trước vẫn đầy đủ mà.
24 Ra tới quán nước, Quang Sơn chạy đi mua thuốc thoa ở một tiệm thuốc tây gần đó. Mua về hai chai thuốc, cậu ngồi phụp xuống ghế đối mặt với Hoàng Yến, thảy chai thuốc vào tay Tuấn Khải nói:
- Mày thoa thuốc giùm Thi đi!
- Hả?- Tuấn Khải ngạc nhiên kêu lên, miệng hả hốc.
25 Quang Sơn vừa bước vào nhà, đã thấy ba mẹ mình ngồi nghiêm nghị trên ghế sofa, Quang Sơn chào hai người rồi cũng ngồi xuống đối mặt với họ, cậu nhìn họ hỏi:
- Hôm nay ba mẹ không đi làm sao?
- Ba mẹ đã gọi con về sớm sao lại đi làm được.
26 Sáng hôm sau, là thứ 7, cả lớp Hoàng Yến lại xôn xao, nao nức vì chiều nay sẽ đi dự đám cưới của My lớp trưởng. Ai cũng vui như ngày xưa sắp được đi trẩy hội, Thế Thịnh hỏi Hoàng Yến:
- Mày đi cùng Quang Sơn hả?
- Ừ! Chắc mày cũng rủ Quyên đi cùng mà đúng không?- Hoàng Yến mỉm cười hỏi.
27 - Mọi người chờ Yến chút nha! Bạn ấy nói sẽ xuống ngay. - Quang Sơn quay lại nói với mọi người khi chỉ còn thiếu một mình Hoàng Yến, cả 3 chàng trai đã đi rước Xuân Quỳnh và Hoài Thi rồi.
28 Khi mọi người kéo nhau ra về, trời đã quá tối, Diễm My tiếc nuối, miễn cưỡng đưa họ ra về. Họ nối chân đi lần ra xe, bỗng Hoàng Yến ngã nhào mạnh về phía trước, cũng may Quang Sơn đỡ kịp nên Hoàng Yến không ngã xuống đất nhưng trán nhỏ bị đập vào cây sắt dựng rạp của đám.
29 Sáng sớm vừa mở mắt, Hoàng Yến đã cảm thấy đầu mình đau âm ỉ, cục u ngày hôm qua tuy đã bớt u, bớt bằm nhưng vẫn còn dấu vết và gây đau. Nhỏ uể oải bước xuống giường vệ sinh cá nhân, nhìn ngắm mình trong gương rồi tìm cách buộc tóc sao cho che được vết bằm.
30 Hoàng Yến vừa đi xuống phòng khách đúng lúc thấy Hoàng Linh bỏ mớ đồ trên tay mình xuống rồi ngồi xuống sofa. Nhỏ vừa ngồi xuống, cô đã vạch tóc ra xem ngay:
- Xem ra cũng đỡ hơn hôm qua nhiều rồi! Chị có mua cháo với thuốc về cho mày đó, ăn thêm cháo đi rồi uống thuốc vào.
31 Chiều tối, Hoàng Linh đưa Quang Sơn về rồi mới trở về nhà cùng Hoàng Yến. Quang Sơn cảm ơn Hoàng Linh xong quay đầu bước về phía cổng, mặt cậu đã bớt bằm hơn nhưng vẫn còn dấu vết hiện rõ, cậu tự mở cửa đi vào nhưng vừa mở được cánh cửa cổng, đã thấy gương mặt người giúp việc hiện ra:
- Ôi! Cậu Sơn, cậu đã đi đâu giờ này mới về? Tôi mong cậu từ chiều giờ.
32 - Cái gì? Ông có biết mình đang nói gì không? Tui không thích đùa kiểu vậy đâu. - Hoàng Yến giật nảy mình suýt ngất, tim đập thình thịch vì bất ngờ khi nghe Thế Thịnh nói.
33 Hoàng Yến uể oải bước khỏi phòng thi, hơn 60 phút ngồi căng não giải 40 câu toán, nói chung tuy mệt nhưng mà cảm thấy nhẹ nhõm vì dù sao cũng làm được bài.
34 Quang Sơn thơ thẩn chạy xe chầm chậm trên đường, cậu không giấu được buồn rầu và tiếng thở dài của mình. Nhớ lại cảnh tượng lúc nảy thật sự khó chịu vô cùng, phần vì thấy Hoàng Yến bị đánh mà mình chẳng đến bên nhỏ được.
35 - Tao nghe nè! Gì đó mậy?- Hoàng Yến cau có nghe điện thoại khi đang ngủ trưa mà bị đánh thức, phải nói là có con bạn rất có tâm, nó toàn tìm lúc mình đang nghỉ ngơi.
36 - Mày có "bị" mụ Xuân Quỳnh mời sinh nhật không?- Hoàng Yến chống tay bên bàn nước hỏi Hoài Thi, hai đứa ngồi đây đã 2 tiếng rồi, cũng chẳng biết nói chuyện trên trời dưới đất gì mà nói không ngừng nghỉ 2 tiếng đồng hồ.
37 mình. Một chiếc váy màu đen đơn giản nhưng rất đẹp, một đôi giày cao gót màu đen, Hoàng Yến nhẹ nhàng bước xuống lầu. Cả nhà đang ngồi xem tivi dưới nhà khách, nghe tiếng cọc cạch của giày cao gót, ba mẹ và chị Hoàng Linh đồng loạt đưa mắt nhìn và ai cũng bất ngờ, khen ngợi:
- Quao! Nhìn không ra nha!- Hoàng Linh cảm thán.