1 ngày 13-07-2012/ mọi thứ dường như chỉ mới bắt đầu Nhìn hàng dài những nữ sinh của trường đang thi nhau đứng dưới sân bóng cổ vũ anh, em cũng muốn lắm.
2 17-10-2012/giấc mộng hoá sự thật Đó là một buổi tối tháng 10 man mát, cái lạnh đầu mùa cũng đã thổi vào đây: khắp các con phố, len lỏi vào đây, nơi trái tim đang trống vắng… sms từ anh: “nhỏ à! Hôm nay anh buồn, làm bạn nhậu với anh nhă!”.
3 - anh à!- em mạnh dạn Nhìn vào đôi mắt anh em không biết đây là tình yêu hay là gì nữa. em nhắm mắt lại, trả lời nhanh: - em đồng í A cười sung sướng: em nói nhỏ quá! - em…em đồng í - anh nhảy tưng lên như 1 đứa nhỏ được nhận phiếu bé ngoan.
4 12-07-2012 / sự thật từ anh Anh đá bóng và thường nhìn lên thấy ở 1 góc cửa sổ, 1 cô gái thường đứng đấy nhìn trộm a. Chỉ là tò mò của bản thân và cả lũ bạn.
5 Nhận được tin, HUY phóng xe như bay đến bệnh viện. chân anh bủn rủn, mặt anh nhợt đi: trước mặt anh là cô gái ấy, người yêu anh, là My. Thế nhưng cái quái gì đang xảy ra thế này? Anh đi chậm vào giường, lấy hai tay nâng thân thể em dậy, cứ thế mà lắc, miệng vẫn nói liên hồi: em tỉnh đi, dậy đi, anh biết em có nhiều trò tinh quái lăm! Đừng mơ như phim Hàn xẻng của em nữa đi, đừng có làm anh lo nữa, dậy đi, trò này anh không thích, chẳng vui tí nào đâu.
6 Hôm nay trời k mưa, bỗng nhiên lại hửng lên cái nắng dìu dịu. em ra khỏi cổng viện, miệng cười rạng rỡ thích thú, lấy bàn tay mũm mĩm đưa lên che cái nắng đang hắt mạnh vào mặt em.
7 *chỉ vài phút trước đó* Anh nhận cuộc điện thoại từ cô em gái nhỏ hiện đang sống với mẹ. trong lúc ánh mắt anh lơ là, em lại nhìn sang bên kia, những bông hoa sữa đang rơi vội vã, một mớ cảm xúc dội mạnh vào lồng ngực em đến khó thở.
8 - chúng tôi phát hiện ra một mảnh vỡ của xe ô tô găm vào giác mạc của mắt trái, đồng thời do mắt cô bé khá yếu nên bị chấn thương mắt, có thể là di chứng của vụ tai nạn trước đó.
9 Em vẫn tỉnh bơ! - anh thích hát thế à!? châm chọc tôi anh vui lắm hả?- mặt My dữ dội, cay cay. Giọng nói trầm trầm dễ nghe giờ lại đanh lại. Anh giật lùi lại vài ba bước, đang cố kiếm tìm lại chút yêu thương trong đôi mắt sâu thẳm của em.
10 Một màu trắng vẫn phủ lấy mọi thứ trước mắt em, nhưng em đã quen lắm với cái sắc trắng lạnh nhạt này rồi. em ngồi dậy, vươn vai ra khung cửa nhỏ, mặc cho những tia nắng cứ thế xuyên qua cánh áo xanh nhạt của em.