1 Ở một vương quốc nọ, vua và hoàng hậu sinh được nàng công chúa vô cùng đáng yêu, tên là Hướng Dương. Công chúa càng lớn càng xinh đẹp. Cô có nụ cười tỏa sáng như ánh mặt trời.
2 Bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở, trong phòng chờ nhỏ có khoảng vài chục người ngồi chờ đến lượt phỏng vấn. Càng đợi lâu càng lo lắng, Dương bóc viên kẹo ăn để lấy bình tĩnh.
3 Sáng sớm, Dương đã chuẩn bị thật kĩ áo quần, trang điểm nhẹ nhàng, tóc thắt bím gọn gàng. Hôm nay là ngày đầu đi làm của cô. Đang nhìn vào gương tập nụ cười gây ấn tượng nhất, Dương giật mình nghe tiếng Sương.
4 Dương ngân nga giai điệu nào đó vui vẻ tận hưởng buổi sáng ngon lành do chính cô chế biến. -100%. . . 100%. . . chúng tôi là những con bò vui nhộn…Điện thoại của Dương rung lên.
5 Dương nhìn vào tờ giấy ghi chú số điện thoại, chỉ còn mỗi trưởng phòng lập trình. Cô hít một hơi cảm nhận tiếng chuông đổ đầu dây bên kia. -Alo! – Dương lên tiếng.
6 Người Việt Nam cũng giống như người nước ngoài ở điểm gọi nhau bằng tên. Nhưng cách gọi tên người khác của người Việt Nam có phần khác biệt. Sự khác biệt ở chỗ gọi tên thôi, ít khi gọi tên cộng với tên đệm, càng hiếm hoi gọi cả họ lẫn tên, còn gọi họ thôi thì ở Việt Nam không hề có.
7 Hôm nay, tâm trạng của Dương cực kì vui vẻ. Vẫn là Mặt Trời nhưng hôm nay rực rỡ lạ thường. Một cảm giác thật vui không thể diễn tả nó lan tỏa từ tận đáy lòng ra, ánh mắt, nụ cười, cả cái lúm đồng tiền không thể che giấu người khác được.
8 Lâm Khanh rót ly nước, nhìn vào màn hình tivi nhưng đầu óc rối bời. Anh nằm hẳn lên ghế đặt tay lên trán và tự hỏi sao mình lại quan tâm Dương nhiều đến như vậy.
9 Dương tỉnh dậy, nhìn đồng hồ. 5h50 phút. Vẫn còn sớm, đồng hồ báo thức còn chưa reo. Cô rời khỏi giường, kéo mạnh chiếc rèm cửa. Mặt trời đã ló dạng phía trời đông.
10 Lâm Khanh kéo mạnh màn cửa, ánh sáng chiếu rọi chiếc tủ gỗ, giá sách, bàn làm việc và trên chiếc giường xanh nước biển, Tín nằm đó mồ hôi nhễ nhãi, hơi thở đứt quãng.
11 Những ngày gần đây cả công ty tràn ngập sắc hoa. Mỗi ngày đều có người gửi đến một bó hoa khác nhau. Mà người nhận không ai khác lại là Hải Phương. -Chị trưởng phòng! Ra kí nhận hoa đi ạ!Như thường lệ lại một bó hoa gửi đến.
12 Tâm trạng của Linh hôm nay rất tốt. Cô cười tươi với tất cả mọi người. Cô là người không bao giờ ban phát nụ cười nếu không có mục đích nhưng ai nhìn vào cũng biết rằng cô thật sự rất vui.
13 -Linh quyết định rồi! Tối nay Linh sẽ tỏ tình với anh Khanh. Câu nói lúc tan làm của Linh cứ lẩn quẩn trong đầu Dương, tự nhiên cô thấy nóng ruột. Một cảm giác khó chịu len lỏi trong đầu cô“Mình bị sao thế này?”.
14 Trọng ngồi nghỉ mệt dưới bóng cây điệp vàng, loay hoay tờ giấy ghi địa chỉ của Dương trên tay. Nghe Dương nghỉ làm vì bị bệnh, tan làm anh mua ngay một giỏ trái cây rồi đón xe tới thăm cô nhưng mãi chẳng tìm đúng nhà của cô.
15 Quyên đang lướt nhanh trên bàn phím bỗng chốc dừng lại. Cô hít một hơi sâu rồi lần theo mùi chocolate vào bếp. Dương vừa ngân nga vừa đổ chocolate nóng vào khuôn.
16 Dương và Lâm Khanh vừa đáp máy bay xuống sân bay quốc tế Tokyo. Dù ở Nhật đang là mùa xuân nhưng thời tiết rất lạnh. Dương khoác chiếc áo dày cộm mới không bị đóng băng ở sân bay.
17 Cuối tháng 4 thời tiết bây giờ vẫn còn trong mùa khô, khi cái nóng bức lên đến đỉnh điểm thì bất chợt có cơn mưa làm dịu đi cái nóng hầm hập như nồi áp xuất.
18 Sáng sớm, mọi người tập trung ở sảnh khách sạn. Hôm nay sẽ diễn ra hoạt động mới. Theo như lời Tín, yêu cầu ăn mặc dễ vận động tập trung vào 7h sáng. -Hôm nay sẽ đi đâu nhỉ? -Theo lịch trình, hình như là Langbiang -Lão Nhị đang làm gì với cái chiếc xe tải to đùng thế nhỉ? Toàn bộ mọi người tập trung đông đủ, Tín đứng trên bục cao, cầm cái loa, mặt mày vui vẻ hớn hở.
19 Thấy Lâm Khanh mở cửa phòng làm việc, Dương lật đật chui dưới gầm bàn ngay. Thấy anh đứng ở đâu là cô phóng cái vèo đi mất. Sáng nay cũng thế, nấu xong bữa sáng cho Lâm Khanh, cô leo lên chiếc Sirius của mình chạy lên công ty.
20 Lâm Khanh ngồi bên cạnh giường, nhẹ nhàng vuốt sợi tóc vướng trên má cô. -Hi! Ra là em sao? Người anh luôn tìm kiếm lại ở ngay bên cạnh thế này. Vậy mà anh chẳng hề nhận ra.