1 - Đến bắt em đi. [ guigui và wangzi đang vui đùa trong một khu vườn xinh đẹp ] - Anh sẽ bắt được em cho coi. [ wangzi ] - Plè………. . [ guigui trêu wang ] - Mệt quá, ko dỡn với em nữa [ wangzi nắm xuống thảm cỏ xanh ] - Sao vậy? Chơi tiếp đi mòa anh yêu [ guigui nũng nịu ] - Em lúc nào cũng tinh nghịch hết.
2 HAI NĂM SAU…………… - Ôi, tốt quá cuối cùng cũng về lại Đài Loan rồi. [ một cô gái phấn khởi reo lên ]:MatCuoi (41): - Sao thế guigui, về lại quê hương thì phải vui chứ.
3 - Chị à, mau dậy đi. Trễ học bây giờ. [ guigui nhè nhẹ lay lay hebe ] - Cho chị ngủ chút đi guigui. Chị mệt quá à. [ hebe rên rỉ ] - Vậy chỉ ngủ đi.
4 Guigui đang đi lang thang khắp nơi và bỗng cô dừng lại ở một ngọn đồi có rất nhiều chong chóng, rất nhiều bông hoa……. . - Nơi này, khung cảnh này cũng ko khác gì mấy so với ngày hôm đó nhỉ.
5 - GUIGUI…………. . [ một cô gái nghe tiếng gõ cữa liền chạy ra và cô như chết đứng khi thấy guigui đang ngất xỉu_ss Hebe đóa ] Sau một hồi sửng sốt, Hebe chợt giật mình tĩnh lại, nước mắt lăn dài trên đôi má cô.
6 Một buổi sáng chủ nhật trong lành, chi muôn hót véo von. Tại ngôi biệt thự nhà guigui đang tỏa ra một mùi hương ngào ngạt lan tỏa từ trong bếp - Chị hebe, sao chị chuẩn bị sớm vậy.
7 Trận chiến giữa bube đã được dẹp yên, giờ là đến wanggui………. Guigui sau khi đi vệ sinh xog thì định lại chỗ các ss, vô tình ss thấy br wang đang ngồi ở quầy bar, đang nói chuyện điện thoại, ss to mò đứng nép vào một góc……….
8 Sáng hôm sau…… - Cốc……. cốc……cốc……. . - guigui em dậy chưa??? [ giọng hebe vang lên trước cửa phòng ] - Chị vào đi [ guigui đáp lời ] - Em sao rồi, có thấy ko khỏe chỗ nào ko??? [ hebe mở cửa ước vào và bước lại bàn trang điểm ] - EM ko sao [ guigui cười tươi ] - Vậy thì tốt, em mau uống thuốc đi [ hebe đưa viên thuốc và ly nước ra trước mặt gui ] - CHị làm như em là đứa trẻ lên ba ko bằng, em biết mình nên uống thuốc lúc nào, nghỉ ngơi lúc nào mà, mấy việc này chị bận tâm chi ệt sức vậy [ gui nhận lấy viên thuốc từ tay hebe ] - Chcị thích làm thế màk, thôi em uống thuốc mau rồi còn đi học nữa, chị xuống nhà trước đây [ hebe xoa đầu gui cười hiền rồi bước ra khỏi phòng ] - Em xin lỗi vì đã làm chị lo lắng [ Giọng gui buồn hẳn, nhìn theo hebe gui thầm nói ] Gui mau chóng uống thuốc rồi ngồi vào bàn trang điểm dặm ít phấn nền để che đi gương mặt xanh xao của mình, cô chãi lại tóc và chỉnh chu y phục sau đó thì rời khỏi phòng và bước xuống nhà………….
9 Giờ học bắt đầu trong sự tĩnh lặng và những suy nghĩ khác nhau của mỗi người. Gui đang rất đau, đau vì chính sự thật phũ phàng, đau vì nghĩ rằng wang đã thật sự rời xa cô và đau vì tất cả.
10 Guigui chạy về lớp và với vẻ mặt đã đỡ hơn trước, trông cô có vẽ thanh thản hơn và đã vơi đi phần nào sự lo lắng. Vừa bước vào lớp cô đã thấy ngay cảnh Nha Đầu và A Vỹ đang tay trong tay nói chuyện rất vui vẻ……….
11 Guigui lại tiếp tục cuộc lang thang của mình mà ko biết đích đến là nơi đâu, cô thẩn thở đi khắp nơi như một người vô thức, chẳng cần biết đến những gì xung quanh, chẳng cần quan tâm mọi người đang nhìn về phía cô một cách kỳ lạ, guigui cứ thế mà bước đi trên con đường dài vô tận, và chợt tiếng chuông điện thoại vang lên làm guigui như đã trở về thới giới hiện tại…….
12 TrỜI sáng và một ngày mới lại bắt đầu, guigui lồm chồm ngồi dậy, và bước đến gần cửa sổ, cô vươn mình ló đầu ra cửa sổ và vô tình thấy wangzi đang ngồi trên chiếc xích đu trong vừơn để đọc sách, guigui đứng lặng nhìn wangzi và khẽ mỉm cười nhưng rồi nụ cười đó cũng nhanh chóng tắt hẳn và thay vào đó là một nét mặt buồn hiu ko chút sức sống, guigui đóng nhẹ cửa sổ lại và bước vào phòng tắm thay bộ đồng phục chuẩn bị đến trường, cô bước đến bàn tran điểm mở cặp của mình và lấy ra một lọ thuốc, uống nhanh một viên thuốc rồi cô vội cất ngay vào cặp, vừa bước xuống nhà thì cô đã đụng ngay wangzi….
13 Guigui bước đi thẩn thờ đang định vào lớp học nhưng thay vì vào cửa thì guigui mém chút nữa là đụng trúng ngay bừc tường do ko chú ý, cũng may có một bàn tay chạm vào vai cô từ phía sau lưng, cô quay người lại và mỉm cười…… - Tiểu Dục, sao cậu lại ởh đây???? [ guigui ] - Còn cậu, ko vào lớp mà định làm gì vậy?? [ Tiểu Dục ] - Ơh, mình đang định vào lớp mà [ guigui ngơ ngác ] - Vậy àk, nhưng cửa lớp bên này còn phía sau lưng cậu là bức tường mà, cậu là tiên hay quỷ mà định đi xuyên tường vậy [ Tiểu Dục nói đùa ] - Hjhj……….
14 - Tôi ko yêu guigui, tôi cũng ước gì người tôi yêu sẽ là cô ấy chứ ko phải người đang đứng trước mặt tôi [ Tiểu Dục nhìn Tiểu Huân giọng nói dịu hẳn ] - Anh………anh yêu tôi [ tiểu huân chỉ tay vào chính mình nhìn Tiểu Dục như ko thể tin được ] - hahaha, thật nực cười, anh muốn biện minh ình thì cũng nên tìm cách khác, tôi với anh ko wen ko bík vậy mà anh dám nói là yêu tôi sao, ko thể tin được [ Tiểu huân xua xua tay cười khẩy ] - Tin hay ko đó là chuyện của cô, tôi cũng ước là mình sẽ ko yêu cô đấy [ Tiểu Dục nghiêm giọng ] - Anh…….
15 Trường Anh Khai…… - Hebe, Arron đây này [ vừa thấy xe của Arron chạy tới gần cổng trường Ella huơ huơ tay ra hiệu ] - Pà xuống đi tui đi gửi xe [ Arron dừng xe và hebe bước xuống ] - Ủa sao guigui ko đi với chị??? [ A Vỹ thắc mắc ] - Guigui hơi mệt nên hôm nay ko đến trường [ hebe ] - Guigui có sao ko chị, cậu ấy ko khỏe chỗ ào àk [ Nha Đầu sốt sắn ] - ko sao, nó chỉ hơi choáng thôi.
16 - Chào chị [ guigui mỉm cười bước vào bếp ] - Em dậy rồi àk, sao ko ngủ chút nữa [ hebe cầm trên tay hai đỉa trứng ốp la đặt xuống bàn ] - Để em giúp chị nhak [ guigui xắn tay áo lăn vào bếp phụ hebe ] - Wao, mùi gì mà thơm vậy ta [ Arron từ ngoìa cửa bước vào đã ngửi thấy mùi thơm phát ra từ trong gian bếp nhỏ ] - Anh Arron đến rồi àk, vào ăn sáng đi anh [ guigui bước ra đặt trước mặt Arron một đĩa ốp la nóng hổi] - Hjhj, cảm ơn em nha [ Arron ngồi vào bàn ] - Êh ông kia, nhà ông có người hầu kẻ hạ mà sao cứ sang đây ăn chực thế, tui thấy bữa ăn nào của chị em tui cũng có mặt ông là sao??? [ hebe kéo ghế ngồi đối diện Arron chau mày ] - Ăn càng đông càng vui, có gì đâu.
17 Tại quán kem Machiato, guigui chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ thoáng mát và yên tĩnh, cô nhìn ra phía ngoài và chờ Tiểu Dục đến… - Sao đây, hum nay còn dám cúp học àk [ Tiểu Dục bước vào quán kem và nhận ra ngay guigui đang ngồi gần đó, anh bước đến và kéo ghế ngồi diện guigui ] - ỦA, cậu đến rồi àk.
18 Tiểu Dục đặt tay lên vai Tiểu Huân an ủi, nhưng có lẽ vì tính kiêu ngạo của mình mà tiểu Huân ko muốn cho bất kỳ ai thấy mình rơi nước mắt, cô nhanh chóng lau đi dòng nước mắt và bỏ chạy thật nhanh, Tiểu Dục nhìn theo buồn bã rồi cũng bỏ đi, nơi đó, dưới sân trường bây giờ chỉ còn mỗi mình wangzi với cơn mưa trái mùa.
19 Nói về wangzi, sau khi được hebe đưa ảnh giấy nhỏ có ghi địa chỉ nơi guigui đang ởh, anh mừng vô cùng và tức tốc chạy đi tìm cô, anh đã đi suốt mấy km đường dài nhưng vẫn tỏ ra rát phấn khởi và hồi hợp.