1 “Anh bị ám ảnh rồi. ” Travis King nhìn anh trai và mỉm cười. “Và theo cách tiêu cực. ”“Em đồng ý. ” Jackson King lắc đầu nói. “ Tại sao chuyện này lại quá quan trọng với anh đến thế chứ?”Adam King nhìn từ đứa em trai này đến đứa kia, hơi ngừng lại một chút trước khi trả lời.
2 Adam vội vã gõ cửa, và giật mình khi một người đàn ông lớn tuổi, lùn xủn ra mở và mỉm cười với mình. “Adam,” Sal Torino mở lời, quay trở vào phòng và vẫy tay mời anh vào.
3 Mấy chữ đó tự vọt ra trước khi Adam kịp dừng lại và khi nói xong, anh nghĩ – tại sao không?Đúng, anh đã làm chính mình kinh ngạc và xét từ biểu hiện trên mặt nàng, anh cũng làm nàng ngạc nhiên.
4 Hẹn ăn tối với Adam King – đặc biệt là buổi hẹn này – yêu cầu không ít hơn một chiếc váy mới. Xoay trước gương, Gina ngắm nhìn với ánh mắt bình phẩm rất lâu, và quyết định rằng nàng trông khá ổn.
5 Mọi chuyện diễn ra khá nhanh sau lời cầu hôn đó. Trong vòng vài ngày, Adam đã thu xếp xong Giấy đăng ký kết hôn- có vẻ như nó được trả tiền để thuộc về một trong những người đàn ông giàu nhất California.
6 Tay anh trên làn da trần của nàng cảm giác thật hư hỏng. Cảm thấy…đúng. Nàng cảm thấy như thể mình đang chờ một khoảnh khắc đặc biệt này trong toàn bộ đời nàng.
7 Nhờ có Esperanza Sanchez, người giúp việc lâu năm của Adam, Gina khá chắc rằng nàng đã tăng năm pound (khoảng 2 cân 6) trong vòng bốn ngày. Người phụ nữ lớn tuổi rất hạnh phúc khi chứng kiến Adam kết hôn lại, chị không thể ngừng nấu nướng suốt tuần.
8 Gina bỏ Adam ngủ lại trên chiếc giường to tướng của họ. Nàng với lấy áo choàng trên chiếc ghế gần đó, kéo lại ngay ngắn và thắt dây lưng trước khi bước ra khỏi phòng.
9 Nàng quấn hai chân quanh thắt lưng anh và Adam xoay người tựa lưng trần lên cọc trụ hàng rào. Chất gỗ dãi dầu mưa nắng , thô ráp cọ vào da nhưng anh không quan tâm.
10 Khi Tony rời đi, Gina cảm giác như chỉ có mình nàng trong cái văn phòng bé tẹo, chật chội. Adam đã bất chấp sự hiện diện của nàng, khép mình lại hoàn toàn, tỏ ra quên bẵng việc nàng vẫn còn đứng nguyên đó.
11 Suốt nhiều ngày qua, Gina vật lộn với cuộc trò chuyện lần trước của nàng với Adam trong nhà kho. Nàng buộc bản thân nhớ đến không chỉ ngọn lửa trong nụ hôn, mà còn cả sự sắc sảo băng giá trong mắt anh.
12 ” Cậu là thằng đần!”Adam chẳng buồn nhìn lên khi Esperanza phục vụ bữa sáng kèm theo ý kiến của mình. Ánh sáng mặt trời dội lên người khi anh ngồi xuống đầu chiếc bàn ăn dài làm từ gỗ cherry.