61 CHƯƠNG 60
“Ngươi nói cái gì?” Kỉ Hàn bật dậy, chăm chú nhìn Hồng nhi đang quỳ trên mặt đất. Quả nhiên hắn đoán không sai. Hạ Mẫn vào lãnh cung ắt có ẩn khúc.
62 CHƯƠNG 61
Hiền phi nghe tin Hạ Mẫn được tha lỗi vui mừng vô cùng. Cả những tin tức khác nàng cũng không để tâm, chỉ nóng lòng muốn qua coi xem hắn thế nào.
63 CHƯƠNG 62
Hàn Băng đang thảo luận cùng các triều thần thì thấy Hàn Minh xuất hiện trước cửa, khuôn mặt non nớt còn thấm đẫm lệ. Dù y rất muốn nhưng vẫn phải cùng các đại thần bàn bạc, để mặc nó đứng ngoài.
64 CHƯƠNG 63
Khoan đã. Hạ Mẫn cảm giác có gì đò không đúng, liều mạng mở mắt. Vẫn không thấy động tĩnh gì, hắn hốt hoảng kéo kéo tay áo Hàn Băng lắp bắp.
65 CHƯƠNG 64
“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. ” Cung nữ đồng loạt cúi rạp người hành lễ. Hàn Băng tức giận không thèm chú ý, một mực lao vào trong phủ Hiền phi, lôi Hiền phi đang nằm trên giường xuống.
66 CHƯƠNG 65
Hồng nhi sau khi hai người đi thì tiến vào, thấy Kỉ Hàn đang thất thần nhìn theo bóng áo hoàng kim đã vội vã rời xa. Nàng lại gần, mỉm cười.
67 CHƯƠNG 66
Hạ Mẫn bị hòn đá kéo xuống đáy hồ. Xung quanh hắn mênh mang đều là nước. Mọi khoảnh khắc trước kia trở về tràn ngập trong trí óc.
68 CHƯƠNG 67: VĨ THANH
Ngoài trời nắng vàng nhạt nhẹ nhàng bao chùm vạn vật. Đôi bướm nhỏ quấn quý bay lượng trong cái không gian yên bình của buổi chiều trong hoàng cung.
69 CHƯƠNG 68 PN1
Phiên ngoại: Thiên! Ta không phải đã hôn mê một trăm năm đi.
Hạ Mẫn đang ngồi trong cung vô cùng buồn bực. Hắn tiện tay vớ được cái chén trên bàn mà ném thẳng xuống đất.
70 CHƯƠNG 69 PN2
Phiên ngoại: Oa! Ta hảo thích tiểu đệ đệ.
“Hạ Mẫn. ”
“Ân. ” Hạ Mẫn đang thắt lại dây lưng chỉ ậm ừ đáp cho qua không thực sự để tâm y lắm.
71 CHƯƠNG 70 PN3
Phiên ngoại: Đừng nhìn ta! Đệ muội con từ nay sẽ do cha con sinh.
Hàn Minh ngày càng thích tiểu đệ. Sáng dậy phải chạy qua nhìn một cái, ăn cơm cũng phải nhìn, tối cũng qua thăm một lần.
72 CHƯƠNG 71 PN4
Tịch: Thân chào các đại mĩ nhân, đại mĩ nam. Hôm nay là một ngày đẹp trời: không mây, không mưa, không nắng, cũng không gió, trời thanh… (Quần chúng nhao nhao: hãn, mau vào đề chính) Chúng ta vinh dự được mời đến đây hôm nay hai vị mĩ nam tuyệt thế vô song, uy phong lẫm liệt, tài cao học rộng, trên thông thiên văn dưới tường địa lý… blah… blah… (Quần chúng thở dài) Xin mời…
Hạ Mẫn bước vào, ánh mắt lạnh băng liếc quanh một vòng dừng lại trên người Tịch: Ngươi là tác giả?
Tịch mắt long lanh gật đầu như giã tỏi
Mẫn: Vì cớ gì gán ta cho cái tên kia? Hạo Tuấn cũng tốt, Hàn Lân cũng không tồi.
73 CHƯƠNG 72 PN5
Phiên ngoại: Bảo bảo hảo bảo bối. [1]
“Hạ Mẫn, cùng ta…” Hàn Băng nằm trên giường vươn tay ôm lấy người trong lòng vuốt ve.
74 CHƯƠNG 73 PN6
Phiên ngoại: Bảo bảo hảo bảo bối. [4]
“Ngươi cút, cút ngay cùng lão. ” Hắn quát lớn. Bụng sớm đã đỡ đau nay lại như cơn sóng mạnh mẽ đánh úp.
75 CHƯƠNG 74 PN7
Phiên ngoại: Bảo bảo hảo bảo bối. [5]
Hàn Băng thực sự cáu rồi, y trừng mắt. “Ngươi bướng như vậy là sao? Hài tử trước cũng vì sự bướng bỉnh này của ngươi mà chết.
76 CHƯƠNG 75 PN8
Phiên ngoại: Trảo chu.
Ai nói hoàng thất thì sẽ không có lễ trảo chu nào. Nghi lễ này còn được tổ chức một cách hết sức chu đáo là đằng khác.