41 CHƯƠNG 40
Hạ Mẫn ôm nhi tử, một chút cưng nựng mà trạc trạc má. Hắn chợt nhớ đến phụ thân hắn. Phải chăng hồi trước, y cũng đã phải đau đớn như vậy mới sinh được ra hắn.
42 CHƯƠNG 41
Hạ Mẫn xiết chặt hài tử, mắt nhìn lão bà trước mắt. Hài tử cũng vì đau mà oa oa khóc lớn.
Nhìn thấy đứa nhỏ, lão bà chìa tay muốn ôm.
43 CHƯƠNG 42
Hàn Băng vén tấm rèm cửa nhìn ra khung cảnh bên ngoài. Bên đường, tuyết phủ trắng xóa, một vài nhành cây khô trơ trụi. Gió lạnh mang theo tuyết từng cơn thổi vào trong xe theo ô cửa.
44 CHƯƠNG 43
Hàn Băng ngồi trên bàn trà, rót cho mình một chén trà chậm rãi uống. Một cung nữ dắt theo hài tử đã được tắm rửa sạch sẽ đến trước mặt y.
45 CHƯƠNG 44
Hàn Băng nhìn Hạ Mẫn vẫn đang quỳ, mặt hắn cúi xuống, không ai rõ chính hắn đang nghĩ gì.
Đám đại thần bình ổn lại, chậm rãi quan sát từng chút thay đổi trên nét mặt y.
46 CHƯƠNG 45
Hạ Mẫn nhìn sâu một chút vào con ngươi đen láy.
Y có thật là yêu hắn đến mức đó.
Duyên hay nghiệt chính hắn cũng không rõ.
47 CHƯƠNG 46
Chiếc cổ cùng xương quai xanh bị hôn cùng cắn đến đau rát. Hạ Mẫn khẽ nhíu mày. Hắn cảm giác chân mình bỗng dưng bị ai đó thô bạo tách ra.
48 CHƯƠNG 47
Hàn Băng ôm Hàn Minh trong lòng, hướng ra ngoài cửa sổ xe ngựa chỉ trỏ cười lớn một hồi. Hạ Mẫn ngồi một góc, nhìn hai ca con trong lòng thấy ấm áp.
49 CHƯƠNG 48
“Triệu thái y, vì sao Hạ Mẫn ăn gì cũng không thấy béo lên vậy?” Hàn Băng ngồi bên giường có chút lo lắng. Suốt nửa năm qua, y nuôi hắn hơn cả nuôi lợn vậy mà một chút cũng không thấy béo lên.
50 CHƯƠNG 49
Hàn Băng nhìn vẻ mặt đau đớn của Hạ Mẫn, thân thể nhất thời cứng đờ. Mãi một lúc sau mới hoàn hồn la lên. “Mau! Truyền Triệu thái y.
51 CHƯƠNG 50
Hạ Mẫn như rơi vào một hố sâu vô đáy, xung quanh, mọi người đứng nhìn hắn rơi mà không một ai đưa tay ra giúp.
Hắn thực sự hoảng sợ… cùng tuyệt vọng.
52 CHƯƠNG 51
Kỉ Hàn một trận choáng váng, hai mắt mông lung mở ra nhìn bị thái y đã đưa tay mình lại vào trong chăn. Hắn thều thào. “Ta… bị… làm sao?”
“Bẩm Quý phi, người chỉ bị trúng độc.
53 CHƯƠNG 52
Hàn Băng đỡ nàng vào lại trong phòng, tiện thể ngắm qua nơi này một chút. Nếu nói thì để mọi người chê cười. Nơi đây thực sự còn xứng đáng cho vị nhất phẩm phi tần sống hay không? Trên trần nhà có chút mạng nhện đã chăng, cả phòng cũng có chút bụi bặm.
54 CHƯƠNG 53
“Bẩm hoàng thượng. ”
“Ân?” Hàn Băng đứng trước gương đồng, chỉnh chu lại y phục trên người. Y muốn đến gặp Hạ Mẫn. (=. = năm năm rồi mà vẫn nồng đậm như hồi mới yêu.
55 CHƯƠNG 54
Hạ Mẫn ngồi trong đình viện ngẩn người ngắm nhìn hoa nở. Đầu hạ, nhiều loại hoa đẹp thi nhau đua sắc, lá đã xanh nay lại càng thêm xanh mượt, chim chóc đua nhau hót ríu rít.
56 CHƯƠNG 55
“Hạ Mẫn, rốt cuộc ngươi bị làm sao?” Hàn Băng cùng hắn lại phía giường, chăm chú nhìn hắn một chút.
“Gọi Triệu thái y.
57 CHƯƠNG 56
Yến tiệc trong cung xa hoa lộng lẫy. từng tốp vũ nữ thay nhau nhảy múa, diện những bộ y phục lộng lẫy, ra sức khoe những đường múa điêu luyện.
58 CHƯƠNG 57
“Vô lễ. ” Cung nữ bên cạnh lập tức lên tiếng.
Kỉ Hàn lúc này mới trấn tĩnh, giơ tay đẩy người ở trên mình ra. Hắn lúng túng mà đứng dạy, phủi qua y phục.
59 CHƯƠNG 58
Gần trưa, thời tiết giữa đông mà có chút giá buốt. Hàn Lân tình cờ đi qua Hạ Chi cung. Bên trong là tiếng quát dữ tợn của Hàn Băng còn cả tiếng khóc ẩn nhẫn theo gió lạnh truyền đến.
60 CHƯƠNG 59
Y phẩy tay kêu cung nữ rời khỏi.
“Hạ Mẫn. ” Y vén tấm vải mỏng kéo hắn ra, ấn hắn ngồi lên long sàng mà lột đi lớp vải mỏng che mặt.