21 Thời điểm mũi dao cắt vào da thịt, Thẩm Hạ Đông không có nửa điểm do dự, hắn dùng sức đâm xuyên qua. Lúc bắt đầu cảm thấy có chút bén nhọn đau đớn, nhưng lại không quá chua xót.
22 Trần Lệ đi đến bệnh viện
Lúc nhìn thấy Thẩm Thanh bình an vô sự, nàng cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm,đôi mắt mở to đến cực hạn, nước mắt ào ào rơi xuống.
23 Ngồi trong xe, Trần Lệ nhắm mắt thả lỏng,nàng vuốt lại mái tóc có chút rối loạn,khởi động xe.
Thẩm Hạ Đông biệt tích hai ngày rồi,nàng không phải chưa từng nghĩ đi tìm,nhưng tự tôn lại không cho phép nàng làm như vậy.
24 Di động đột nhiên run lên,Đặng Dương cảm thấy thật may mắn khi mình không mở chuông điện thoại.
Lấy điện thoại,là tin nhắn lão Trần gửi tới,vừa mở ra chỉ có vỏn vẹn sáu chữ “Là Trần Lệ giết Dương Hoằng.
25 CHƯƠNG 25
Dương Hoằng thấy thế liền cười nói “Thẩm Hạ Đông, ngươi thật đáng yêu. ”
Thẩm Hạ Đông cuống quít đẩy nàng ra “Ta…ta. . ”
Biểu tình Dương Hoằng chìm xuống “Ngươi không thích ta sao ?”
_”Không phải không phải” Thẩm Hạ Đông vội vàng khoát tay “Ta, chúng ta.
26 CHƯƠNG 26
Trong lúc dầu sôi lửa bỏng như thế này,lại bất ngờ nhận được tin tức.
Trần Đông chết. Chết do tai nạn.
Ngày hôm qua, chuyến bay về nước của Trần Đông phát sinh một vụ nổ mạnh.
27 CHƯƠNG 27
Thẩm Hạ Đông đi ra,đám người Đặng Dương đã đứng chờ bên ngoài, vừa thấy Thẩm Hạ Đông,Trương Mục liền tiến đến “Ta muốn nói chuyện với con gái của ngươi.
28 CHƯƠNG 28
_Thẩm Thành, xin ngươi đừng cự tuyệt. Được không ? Chỉ có ta mới có thể giúp ngươi.
Trương Mục nhìn Thẩm Thành hồi lâu không thèm để ý đến mình ,nói.
29 CHƯƠNG 29
Rốt cuộc là có chỗ nào không đúng chứ ??
Trương Mục vẫn luôn suy nghĩ về sự kì quái của Thẩm Thành.
Vấn đề ở đâu đây…hắn nhíu mày, tách trà trong tay cũng đã lạnh…
Đột nhiên Trương Mục run lên,nước trà suýt nữa tràn ra ngoài,chính là chân của Thẩm Thành! Đôi chân kia đang biến hóa,chúng dần dần trở nên trong suốt!
Trương Mục bắt đầu lo lắng,mâm đựng trái cây trên bàn bị đầu gối của Trương Mục chấn động, “Rầm!” một tiếng rơi xuống,lão Trần đang nấu cơm trong nhà bếp đột nhiên nghe thấy tiếng động lập tức cầm thìa chạy lên,”Chuyện gì vậy ?”
Trương Mục không trả lời hắn, cầm áo khoác ra ngoài
_”Sư phụ ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi.
30 CHƯƠNG 30
Ban đêm, ánh trăng trắng bệch,một bóng người lấp ló ngoài cửa sổ.
Lão Trần ngủ không an ổn lập tức bị âm thanh “cốc cốc “đánh thức,hắn ngồi dậy, phát hiện một thân ảnh đang lén lút ngoài cửa sổ, trong lòng lập tức kêu to không ổn,chẳng lẽ là kẻ trộm ?Thật lớn mật mà, cả nhà của cảnh sát mà cũng dám đột nhập.
31 CHƯƠNG 31
_Ê, cút ngay! Đừng chắn đường tụi tao!
Một lũ trẻ khoảng bảy tám tuổi, lưng mang balô hung hăng đấm đá một đứa nhỏ đang ngã nhào trên mặt đất.
32 CHƯƠNG 32
Trước mắt nhoáng lên một cái,Thẩm Thành tựa hồ đã là trở thành một đứa trẻ mười mấy tuổi.
Vóc dáng cao hơn, người càng có vẻ âm trầm. Vì cái miệng luôn luôn mím chặt,mái tóc che hết đôi mắt,lúc cúi đầu sẽ không ai biết hắn đang nghĩ gì,Thẩm Hạ Đông cũng vô pháp phỏng đoán tâm tư của hắn.
33 CHƯƠNG 33
Khi mình đi đón Thẩm Thành,Thẩm Thành nói “ Biến đi. ”
Thẩm Hạ Đông rất hối hận tại sao ngay đó mình không chịu kiên trì một chút,nếu có thể kiên trì,mỗi ngày đều đến, cố gắng không ngừng,cứng rắn kéo Thẩm Thành lại gần mình.
34 CHƯƠNG 34
Ngày mới lên, trên đường dần dần trở nên ồn ào náo nhiệt. Trong đám đông, người người hối hả tấp nập đến trường ,đi làm.
Ở góc đường, một người dọn vệ sinh đang đổ rác vào bãi rác.
35 CHƯƠNG 35
Thẩm Hạ Đông phải đón Thẩm Thanh về.
Nhưng hắn lại không biết nên để Thẩm Thanh ở đâu,chỗ ở hiện tại của hắn, chính là căn hộ của Thẩm Thành.
36 CHƯƠNG 36
Một đôi chân thật dài đứng phía sau mình,Thẩm Hạ Đông chậm rãi nâng đầu lên.
Tầm mắt dừng lại ở cổ, hắn đột ngột mãnh liệt ngẩng đầu.
Đôi mắt nhìn chằm chằm chính mình.
37 CHƯƠNG 37
Thẩm Hạ Đông thấy Thẩm Thành như vậy, không biết nên làm thế nào cho đúng, nếu thật sự như lời người kia nói,ý thức của Thẩm Thành bây giờ tạm thời còn mơ hồ, nhưng đến khi hắn nhớ lại thì sao ? Vậy phải làm thế nào đây ? Thẩm Hạ Đông không dám nghĩ tiếp.
38 CHƯƠNG 38
_Tiểu Thanh, ra ngoài với ba ba không ? Ra ngoài chơi một lát, ba ba phải đi có chút việc.
Thẩm Hạ Đông kéo Thẩm Thanh ra ngoài, Thẩm Thành vẫn nhìn bọn họ không nói gì, lúc lướt qua người Thẩm Thành, Thẩm Hạ Đông cúi đầu không dám nhìn mặt hắn.
39 CHƯƠNG 39
Đoạn thời gian đó, Trần Đông cả ngày ở bên ngoài ăn chơi đàng ***, hắn không muốn về nhà, không muốn phải đối mặt với vợ mình.
Cùng lúc đó, hắn gặp được Dương Hoằng.
40 CHƯƠNG 40
Sau đó,Dương Hoằng lại bị dẫn trở về,nàng đần độn vượt qua vài ngày ác mộng kia, liền bắt đầu trốn, luôn tìm cách lẩn trốn,nhưng mỗi lần đều bị Trần Đông bắt được, từ hảo hảo khuyên bảo đến nhục mạ thi bạo,cuối cùng nhìn đến hành động biến thái của Trần Đông, nàng đã hoàn toàn bỏ cuộc.
Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ
Số chương: 15