61 “Rất sẵn lòng. Nếu như là em mời, dù cho kết cục có là tử vong đi chăng nữa, anh cũng sẽ vui vẻ mà đi theo. “
Vì Tô Vị Nhiên công khai đến Paris, cho nên mấy ngày nay các loại thư mời dự dạ tiệc của những nhân vật có tiếng tăm như tuyết rơi bay đến nơi Tô Vị Nhiên ở.
62 “Tôi giãy dụa hết nửa đời, mà vẫn không thoát ra được ảnh hưởng của anh đối với tôi. ”
“Chỉ cần anh còn sống, tôi vẫn sẽ sản sinh ra một tia hy vọng, mà bản thân tôi không cho phép loại hy vọng này lại tiếp tục xuất hiện.
63 Bất luận Tô Vị Nhiên biến thành thế nào, hắn cũng vẫn yêu anh ta. Cho dù có bị thiêu thành đống tro tàn, hắn cũng sẽ đem đống tro ấy trộn lẫn với nước mà uống.
64 “Không cần phải có thân phận gì, anh vẫn sẵn lòng làm mọi chuyện vì em. “
Bất luận phải dùng kế sách gì, anh cũng không cho phép bản thân mất đi Tô Vị Nhiên lần nữa.
65 Con thỏ cuống lên còn biết cắn người, huống chi hắn không phải con thỏ yếu ớt nhỏ bé kia, mà hắn là rắn.
Từ ngày đó, Phó Triều Dương thấy hầu như ngày nào Tô Vị Nhiên cũng đến bệnh viện “thăm hỏi” Phương tổng giám đốc.
66 “Quả nhiên, bất luận là kiếp trước hay kiếp này, Tô Lê vẫn tiện giống nhau. “
Trong khoảng thời gian này, toàn bộ Paris gần như sóng yên biển lặng. Các thế lực lẳng lặng ngủ đông, chờ thời cơ tốt xuất hiện để ra tay.
67 “Nếu như là anh bồi tôi, cho dù có là chết không chỗ chôn, tôi vẫn rất hạnh phúc vui mừng. ”
Vốn ban đầu vì Simon qua đời mà gia tộc Tây Tư Lâm đã rung chuyển, nay Alen – người thừa kế danh chính ngôn thuận lại tiếp nối gặp chuyện càng làm cho mọi chuyện thêm hỗn loạn.
68 “Phương Quân Dục chính là điểm không hoàn mỹ duy nhất của anh. Hắn lẽ ra không nên tồn tại trên cõi đời này. ”
“Tôi chỉ là người ngụy trang thành người điên.
69 “Phương Quân Dục thân yêu, tôi nhớ anh. ”
“Thiếu gia, điện thoại của ngài. Là Johnson gọi. ” Cửa bị mở ra, Berton đi vào thông báo.
Tô Vị Nhiên từ trong hồ bơi đi lên, người hầu đứng nghiêm một bên cầm khăn tắm đi đến.
70 Chỉ vì một cú điện thoại của Tô Vị Nhiên, Phương Quân Dục từ ngàn dặm xa xôi ngồi máy bay mười tiếng đồng hồ chạy đến chỉ để bồi Tô Vị Nhiên tản bộ. Đương nhiên cuộc tản bộ này cũng chỉ kéo dài hai tiếng đồng hồ.
71 Tất cả lời ngon tiếng ngọt của anh đều chỉ hướng đến mục đích cuối cùng, đó là lên giường với tôi. Tín ngưỡng của anh là làm cho tôi cam tâm tình nguyện bò lên giường của anh.
72 Anh nỗ lực như thế bò lên giường người cha thân ái của chúng ta, không phải rất khổ cực sao?
Tay Tô Vị Nhiên vuốt nhẹ lên mặt Phương Quân Dục. Người đàn ông này làm cậu vừa yêu vừa hận, ngay cả chính cậu cũng không biết rõ đến tột cùng bản thân mình nên đối xử với anh ta như thế nào.
73 Thà cậu dằn vặt Phương Quân Dục, buông tha cho chính mình, còn hơn là dằn vặt bản thân đến sức cùng lực kiệt, đồng thời còn phải đề phòng tính toán của Phương Quân Dục.
74 Ông biết chỉ có một loại người mới cho tôi sự tin tưởng.
Đó là — người chết.
Ngày thứ hai, tin tức vị hôn phu Trần Du Cẩn của người thừa kế Tô gia Tô Vị Nhiên bỏ trốn cùng nam nhân lan ra toàn bộ C thành gây nên làn sóng hoang mang vô cùng lớn.
75 “Phương Quân Dục, em nhớ anh. “
Tô Vị Nhiên đứng trước cửa sổ, nhìn xe cộ đông đúc bên dưới. Tất cả tựa hồ đã đến hồi kết, nhưng cũng giống như đang quay về lại vạch xuất phát.
76 Edit: Đậu.
Bonus: Em ở đâu thì đó chính là phong cảnh.
“Em đang nghĩ gì vậy?” Phương Quân Dục rút quyển sách khỏi tay Tô Vị Nhiên. Anh đi vào đã lâu, mà Tô Vị Nhiên lại chẳng có bất kỳ phản ứng nào, sách trong tay cũng không lật sang trang, hiển nhiên là đang suy nghĩ đến chuyện khác.