1 Biên tập: Điềm + Lam Ying
Lục dã phong yên, bình tuyền thảo mộc, hoa thốn tàn hồng thanh hạnh tiểu. (*)
(*) Nôm na: Đồng xanh sương khói, suối chảy nhẹ nhàng, lan qua cây cỏ, hoa tàn phai sắc thắm, cây hạnh nhỏ.
2 Biên tập: Điềm + Lam Ying
Ngày đầu tiên sống lại, Cố Phàm ngồi một mình sau núi của Thanh Sơn Giáo than ngắn thở dài.
Qua ba năm lẻ một tháng nữa, Thanh Sơn Giáo sẽ bị bao vây tấn công.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Điềm + Lam Ying
Bị sư đệ bóc mẽ, Cố Phàm dựa vào cái mặt dày ngang tường thành để chống chọi vượt qua.
4
Biên tập: Điềm + Lam Ying
Tiểu sư đệ xương mềm cốt yếu, ngọc nhuyễn hoa nhu, lúc yên tĩnh giống như hoa chiếu mặt nước, hành động tựa liễu mềm đón gió, mỗi động tác đều khiến người ta yêu thương, cảm thấy chỉ cần ở bên cạnh hắn đã là một niềm hạnh phúc.
5
Biên tập: Điềm + Lam Ying
Năm ngày sau, Cố Phàm đã sắp sếp mọi chuyện thỏa đáng.
Ánh mặt trời phía xa nhuộm đỏ cả một vùng, xua tan đi sương mù sáng sớm lạnh buốt, đây là thời điểm tốt để lên đường.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Điềm + Lam Ying
Từ nơi cao như vậy rơi xuống, Cố Phàm cảm thấy mình tuyệt đối chết chắc rồi, chỉ không xác định là sẽ ngã thành cái bánh thịt không những thế còn là thịt vụn mà thôi.
7
Biên tập: Điềm + Lam Ying
Võ công của Thanh Sơn Giáo cũng không phải không đủ tinh diệu, chẳng qua nó luôn đề cao chữ “đạo”, chú trọng việc có được vạn vật, hữu chiêu thắng vô chiêu, nhưng nếu muốn một tên nhóc chỉ biết ăn ngủ chơi ngộ đạo, thì đây tuyệt đối là cái bẫy chết người khỏi phải bàn cãi.
8 Mộ Dung Tử Hiên là một kẻ rất thích hưởng thụ. Chỗ ở của hắn tuy rằng từ bên ngoài nhìn vào không có gì đáng chú ý, nhưng bên trong lại là cả chốn bồng lai.
9
Biên tập: Điềm + Lam Ying
Những tháng ngày đờ đẫn ăn no chờ chết trồi qua nhanh vô cùng. Chân Cố Phàm đã khá hơn nhiều, đương nhiên là phải rời khỏi động phủ rồi, nhưng lúc này lại có chuyện phiền muộn tìm đến.
10
Biên tập: Điềm + Lam Ying
Cố Phàm đến tận trưa ngày hôm sau mới tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã thấy Kinh Thương đang khoanh tay đứng im bên giường nhìn y.
11
Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Dọc đường đi chuyện lớn chuyện nhỏ xảy ra liên tiếp, hết vượt núi, đến tiệc rượu no say, Cố Phàm cảm thấy nếu còn trì hoãn thêm nữa, đợi khi bọn họ đến Lâm An có lẽ đã là đại hội võ lâm lần kế tiếp.
12
Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Không nghĩ tới bên trong Thanh Sơn Giáo lại có một “củ khoai nóng bỏng tay” đến thế, vậy là đời trước Phong Việt Trạch tấn công Thanh Sơn Giáo, có lẽ cũng không hẳn hoàn toàn là vì tiểu sư đệ.
13
Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Nhìn cái người đang nằm trên giường không nhúc nhích, Cố Phàm ngán ngẩm ngửa mặt lên trời than ngắn thở dài.
14
Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Phong An Lan đến rồi đi nhanh như một cơn gió, cứ như trong nháy mắt đã bốc hơi đâu mất không để lại chút vết tích.
15
Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Đại hội võ lâm tổ chức bốn năm một lần, đương nhiên lần nào cũng rất hoành tráng. Thanh Sơn Giáo mặc dù thế nhỏ, nhưng cũng từng là đại phái, lại có mối quan hệ tốt với Thiên Long Môn, vì vậy Cố Phàm vừa có mặt, ngay lập tức đã có người dẫn y đến chỗ ngồi.
16
Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Mỗi lần nhớ tới danh sách người yêu dài dằng dặc của tiểu sư đệ, Cố Phàm luôn không nhịn được lệ rơi đầy mặt.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Cố Phàm cứ như vậy được dẫn tới tửu lầu Tụ Hiền – nghe nói là nơi đắt nhất có nhiều món ăn ngon nhất trong thành.
18
Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Thời buổi này, muốn lăn lộn ở đời thì phải có ô dù, huống chi việc nguy hiểm đến tính mạng như nửa đêm thăm dò Cửu Tiêu Phái thế này.
19
Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Cố Phàm từ đầu vẫn âm thầm đề phòng Nhạc Phong, giờ phút này gã đột nhiên ra tay, nhưng Cố Phàm lại chẳng kịp phản ứng, bất thình lình ngã vào lòng ngực gã, phần mũi bị đập thật mạnh, đau đến ứa nước mắt.
20
Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Mặc dù Nhạc Phong đã chặt gãy phần lớn lưỡi đao, nhưng không gian nơi đây vốn nhỏ hẹp, hai người vẫn phải cong lưng đi qua hành lang tối thui tiến về phía trước.