1 Từ Dịch Nhiên vừa mới tắm xong, giống như mọi khi liền mở máy tính, đổ bộ lên QQ, âm thanh nhắc nhở tin mới vang lên liên tục. “Sama(1), phát hành kịch mới rồi.
2 Sau tiếng “Khụ khụ”, Từ Dịch Nhiên lại bị kéo vào một diễn đàn. Ta Tỏ Vẻ Thực Vô Tội : Về chuyện kịch, thật xin lỗi. Bởi do tôi mà một kì kịch lại biến thành cái dạng này.
3 Thanh Nguyệt vừa dứt lời, khung bình luận bỗng chốc khựng lại rõ ràng. “Để em tới nói đi. ” Phía bên kia phát ra âm thanh của Lục Nhất Minh, nghe như đang đổi người cầm mic, có chút mơ hồ.
4 Thứ hai đầu tuần, Từ Dịch Nhiên từ sáng sớm đã thu thập tốt sách vở để cần học. Vừa bước chân vào lớp, cậu đã nghe thấy mấy nữ sinh đang thì thầm to nhỏ.
5 Từ Dịch Nhiên đối với nam sinh trước mặt bày ra bộ dáng bất lực, cậu cuối cùng cũng hiểu rõ Lục Nhất Minh đem cậu từ trong nhà lôi ra đây làm gì. “Tôi nói hai người đừng có ngồi ngốc ra đấy.
6 Từ Dịch Nhiên nhìn đồng hồ, chưa đến chín giờ rưỡi. Cậu liền mở máy tính, lên QQ, quét mắt liếc về số QQ của nhóm, thấy Diệp Lạc Vô Thanh đang online liền gõ qua.
7 Ta Tỏ Vẻ Thực Vô Tội : Hôm qua tôi nói chuyện với học đệ có đề cập tới mấy chuyện hậu kỳ kịch truyền thanh, vừa hay hắn có thể làm hậu kỳ, tôi liền kéo hắn vào đây.
8 Đến tám giờ, QQ cũng bắt đầu nhấp nháy. Diệp Lạc Vô Thanh : Tôi đến rồi. XXOO : ID của anh là gì ? Tôi cho lên làm quản lý. Diệp Lạc Vô Thanh : Gọi là Diệp Lạc Vô Thanh.
9 XXOO : Không cần phải tự trách mình nữa, mới nãy Vô Tội Quân đã nói với tôi cậu ta tha thứ cho anh rồi. Diệp Lạc Vô Thanh : Ừ. XXOO : Không còn sớm, tôi out.
10 “Tôi về trước đây. ” Từ Dịch Nhiên xoay người trong chớp mắt, nhẹ giọng nói. “Được, tôi đưa ông về. Trở lại ký túc xá thì hảo hảo nghỉ ngơi một chút. ” Lục Nhất Minh nói xong liền cùng Từ Dịch Nhiên sóng vai mà đi.
11 Ngày hôm sau, Từ Dịch Nhiên vừa trông thấy Lục Nhất Minh liền hỏi về vụ vở kịch. “Ừ, không sai biệt lắm, đêm nay có thể phát rồi. Em gái tuyên truyền đang làm số hiệu.
12 Mở đầu vở kịch là khoảnh khắc tao ngộ giữa một Vân du Công tử với một Hiệp khách bí ẩn, hai người nhất kiến như cố, kết bái huynh đệ, mỗi ngày gắn bó như hình với bóng.
13 Từ Dịch Nhiên cầm bữa sáng bước vào lớp học, nhìn lướt qua đã thấy nhân số hình như so với ngày thường nhiều hơn không ít, còn có rất nhiều gương mặt lạ, đại đa số đều là nữ sinh.
14 Nhìn theo bóng Lục Nhất Minh dần xa, Từ Dịch Nhiên mới kịp phản ứng, vội vàng nói với Trình Dục : “Cậu nhanh chạy theo giữ nó lại. Đỗ Dĩnh Phàm khẳng định không ngăn được nó đâu.
15 Từ Dịch Nhiên hiểu rõ lần này Lục Nhất Minh là thật sự tức giận. Hai ngày này Lục Nhất Minh cứ một mực tránh né cậu, trên QQ cũng cũng không thèm để ý.
16 Từ Dịch Nhiên say khướt, cơ thể mềm nhuyễn cứ đổ xuống khiến Diệp Lạc sắp dìu không nổi. Mắt thấy cậu thiếu chút nữa lại cắm đầu xuống đất, Diệp Lạc bất lực thở dài.
17 “Tiểu Nhiên lưu lại ăn cơm đi. ” Đỗ Dĩnh Phàm thân mặc tạp dề nói với Từ Dịch Nhiên. Cái tạp dề này là Lục Nhất Minh hai ngày trước mới mua, nói là để khuyến khích anh nấu cơm nhiều hơn.
18 Từ Dịch Nhiên đăng nhập Weibo. “Hôm nay mời thầy giáo dạy Tiếng Anh đẹp trai ấy đi ăn món cay Tứ Xuyên, nhưng anh ta lại không quen ăn cay …… Lại nói về quán Tứ Xuyên, hương vị thật tuyệt hảo.
19 XXOO : Ngủ đi, không nói với anh nữa. Diệp Lạc Vô Thanh : Được, ngủ ngon. Từ Dịch Nhiên oán hận out QQ, tắt máy tính. Khi mọi thứ đều trở về an tĩnh, trong đầu Từ Dịch Nhiên lại hiện lên cái thiếp cưới đỏ thẫm.
20 Nhìn thấy ba chữ “Lục Nhất Minh” trên màn hình, Từ Dịch Nhiên mới ấn nghe máy. “Khụ khụ, không quấy rầy các người chứ. ” Lục Nhất Minh cho rằng Trình Dục lần này thổ lộ chắc chắn thành công, liền căn thời gian gọi đến.