1 chương đầu tiên của Đương nữ vương gặp phúc hắc lên sóng!!!!!!!!!!!
sẽ cập nhật mục lục sau nhé
P/s: tuần sau t4 ta sẽ đi quay Quỷ hành (ở ngoài thành phố nhưng ko quá xa) ai đi làm staff giúp ta dc hok:(((( please
————-
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
“A ——” Thời điểm Tô Vị Nhiên nhận được tin tức chỉ có thể trào phúng cười một tiếng.
2 1 chap khá ngắn nên sẽ cố gắng up đều:”>
—————
Edit: Chuông cỏ
Beta: Trangki
Vancouver – Canada
“Phương tổng. ” Một người đàn ông mặc âu phục đen vội vàng đi vào giáo đường, đến gần người nam nhân ngồi ở hàng ghế thứ nhất thì thầm vài câu.
3 bắc loa truyện bắt đầu hay rùi đó nha
—————
3
Edit: Chuông cỏ
Beta: Trangki
Tô Vị Nhiên đẩy cửa phòng ra. Đối diện phòng hắn chính là phòng Phương Quân Dục.
4 hay a hay
—————–
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Không đợi Phương Quân Dục mở miệng, Tô Vị Nhiên đã vươn tay, ngón tay thon dài để lên môi Phương Quân Dục, mỉm cười nói: “Không cần anh nói.
5 =v=
————–
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Không chút để ý những ánh mắt tò mò xung quanh, Phương Quân Dục chỉ nhìn Tô Vị Nhiên, bên môi hiện lên một tia mỉm cười: “Thật chứ?”
Mắt Tô Vị Nhiên loé lên, trực giác cảm thấy không ổn.
6 đau quá a rên rỉ dù ko phải lần đầu của ta nhưng cũng vẫn đau như lần đầu tiên:(((
cấm nghĩ lung tung. ta đang ngồi lột mụn
———-
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Phục vụ sau khi bưng đồ ăn lên liền vội vàng rời đi.
7 t2 tuần sau ta và TK sẽ có 1 món quà bất ngờ cho mọi ng. chờ nha
———-
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Tô Nguyên và Tô Lê cũng có thể nói là tâm phúc của Tô Vị Nhiên, nhưng lại có sự bất đồng.
8 ừm, cũng đã lâu hok thấy Dương tỷ post chương mới nên ta và TK quyết định làm Long đồ án.
bắt đầu làm từ đầu Q15. Đúng ra hum nay sẽ post nhưng rày thấy nhà ta có vẻ yên ắng quá nên máu lười của ta cũng tăng mạnh lun.
9 về với nữ vương nào
————–
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Chờ Tô Vị Nhiên đi rồi, Triệu quản gia gọi điện báo cho Phương Quân Dục: “Thiếu gia, Tô thiếu gia nói đêm nay không về dùng cơm.
10 rày bỏ bê nữ vương quá ==
dạo này tâm trạng ta đang bất ổn nên tình hình cập nhật truyện sẽ hơi loạn một chút (chứ ko trễ đâu) nhá.
rất nhanh sẽ bình thường lại thôi.
11 ngoáy mũi Cn này ai đi winter hok?
P/s: nhắn thử thui. ta đang mún làm một PJ MV lớn, ai tự tin chất giọng hay, là nam càng tốt ***g tiếng cho ta dc hem?
———–
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
“Tra cho tôi những hành động sau lưng của Tô Sùng Hoa.
12 giơ ngón sn ta 23 – 1 chương, noel 24 – 1 chương, noel 25 – 1 chương.
Đủ rùi ha.
btw: lười set pass quá. Long đồ qua
———-
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Không biết qua bao lâu, Tô Vị Nhiên mới bước xuống xe.
13 rày lười quá a
————————-
Edit: Chuông cỏ
Beta: Trangki
Tô Sùng Hoa đang định nói gì đó thì di động đột nhiên reo lên. Tô Sùng Hoa nhìn màn hình một chút, sau đó xoay người đi.
14 chu mỏ mún ăn kem
————-
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
“Theo tư liệu tìm được, Tô Lại Nam trước khi kết hôn với Dung Uẩn từng có một tình nhân, có vẻ là mối tình đầu.
15 mông đau, eo đau, đùi đau, toàn thân đều đau… khóc ròng
—–
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Ánh mắt Phương Quân Dục dừng trên người Tô Vị Nhiên, ánh mắt thực phức tạp.
16 á, giờ dạ dày cũng đau. 2 ngày ngủ 8 tiếng ăn 2 bữa. muốn chết mà:(((
—————
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Quán cafe SIGN ở thành tây.
Tô Vị Nhiên bước vào quán, một nữ phục vụ đi tới.
17 tự dưng thấy lười….
————-
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Ba ngày sau, Tô Vị Nhiên lại đến nhà Tô Nguyên. Tô Vị Nhiên vừa vào cửa liền thấy Tô Nguyên đang ôm laptop ngồi trên ghế sa lon trong phòng khách.
18 ngày mai em đi câu… lộn, mua cá, dzìa cho má, ướp kho tiêu…
————
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Cổ phiếu liên tục rớt giá trên diện rộng khiến Tề thị vội vàng dừng tay.
19 ai nha… rày lười biếng bỏ bê nhà cửa bụi ko à phủi phủi
———–
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
“Tô thiếu gia, đã lâu không thấy cậu đến. ” Trâu Bác Quang thấy Tô Vị Nhiên đi vào “Lạc đường” liền chạy tới nghênh đón.
20 ngáp
——–
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Tô Vị Nhiên đẩy Phương Quân Dục ra: “Tôi nhớ, lúc trước tôi đã nói rất rõ. ”
Phương Quân Dục không chút để ý khẽ cười: “Anh cũng nhớ đã biểu hiện thái độ của mình rất rõ, chuyện này đâu mâu thuẫn, không phải sao?”
Ánh mắt Tô Vị Nhiên quét qua mặt Phương Quân Dục, mang theo vài phần nghi hoặc.